Mê Luyến (Khó Thoát Khỏi)

Chương 1

Trong một căn phòng phản chiếu ánh sáng le lói, chiếu lên thân ảnh của một người phụ nữ.

Linh hoạt như rắn nước, dán sát dựa lấy vào người đàn ông trước mặt, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông.

Môi lưỡi dây dưa, Động tác của người đàn ông càng thêm không kiêng nể gì, tay không ngừng vuốt ve, xoa nắn đôi gò đào tuyết trắng, Khi đầṳ ѵú mẫn cảm.

Bị khoang miệng ấm áp ngậm lấy, người phụ nữ lên rên hai tiếng miệng liên tục gặm cắи ʍút̼ liếʍ,Tay còn lại phủ lên bên nhũ hoa, tạo thành nhiều hình thù khác Nhau.

Cô giái thấp giọng rêи ɾỉ, càng dán sát với môi lưỡi của người đàn ông hơn nữa, đến khi đã mυ'ŧ liếʍ thưởng thức thỏa thích.Người đàn ông rời tay xuống phía dưới qυầи ɭóŧ cô giái đã ướt, thọt một ngón tay trỏ vào trong hoa huyệt hoàn toàn đi vào hoa huyệt ngập nước.

Thịt mềm bên trong co chặt, cô giái hơi cong eo, lên cảm Giác tê dại đến cực hạn cùng kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ kéo Đến khi người đàn ông ngước mặt lên, ánh mắt thêm Thâm chầm.

"Không nhịn được" Người đàn ông giọng khàn khàn.

Người phụ nữ đỏ mặt thẹn thùng khe khẽ hôn.

Lên môi mỏi của người đàn ông.

Cảm giác mát lạnh tràn đến, người đàn ông nhanh nhanh Chóng lột bỏ chiếc váy dài của cô giái, đường cong cơ Thể cùng cặp mông to săn chắc, người đàn ông tách Hai chân của cô giái ra đem du͙© vọиɠ của chính mình.

Côn ŧᏂịŧ thô to cọ xát với hoa huyệt, chạm vào lỗ nhỏ mới đi vào được một nửa.

Cốc cốc.!

Cô giái đang ngồi ở phòng làm việc, giật mình thoát khỏi mộng xuân, ánh mắt mơ hồ nhìn ra phía phát. Tiếng kiêu kia.

"Mời vào" cô Hứa Nhan nhàn nhạt mở miệng.

Người vừa gõ của giảo bước chân vào trên tay là ly cà phê mở miệng nói.

"Luật sư Hứa bên cty bênh kia cử người qua đàm phám dang họp bàn ở phòng họp tổng giám đốc cho mời luật sư Hứa qua".

"Tôi đã biết cảm ơn cô Thanh Lê".

Hứa Nhan cảm kích nhìn cô giái.

"Không có gì đâu nào uống ly cà phê vực tinh thần nào" Thanh Lê hào phỏng đáp.

"Cám ơn" cô nhấp một ngụm cà phê rồi nuốt xuống.

Bên trong phòng họp hai bên cty đang trao đổi chào. Hỏi bắt tay lẫn nhau cô bước trân đến cửa phòng họp Giám đống cty "luật sư Hứa mau tới ngồi đi nào" ông khẽ mỉm cười.

Cô mỉn cười duyên dánh bước lại chỗ ngồi "xin lỗi tôi Tới trễ" mọi người "không sao".

Yên vị trên ghế ngồi cô đưa mắt nhìn mọi người có mặt Tại đây dừng lại người đàn ông ngồi đối diện có diện. Mạo anh tuấn khuân mặt đẹp như trạm khắc mang một khí tức lạnh bức môi mỏng mím chặt người đó cũng. Đang lướt qua mắt nhìn cô.

Trong lòng cô không khỏi giao động, vì người trước mắt, Chính là người trong mộng xuân cùng cô dây dưa không ngớt.