Trước đây, Dung Ngọc khi thì âm trầm, khi thì chết lặng, khi thì điên cuồng... Đủ loại hành vi hiện lên trong đầu hắn, Sở Đàn dường như sắp chạm tới một bí ẩn thật lớn, chờ hắn mở ra, chân tướng bên trong sẽ khiến hắn thấp thỏm, lo âu.
Hắn không cách nào tìm tòi nghiên cứu, chỉ có thể càng mạnh mẽ chiếm lấy Dung Ngọc, eo thon chắc từng chút từng chút lại dùng sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đâm tới hai mắt Dung Ngọc thất tiêu, tiếng rêи ɾỉ đều trở thành những tiếng nhỏ vụn.
Dung Ngọc không biết đã tiết ra bao nhiêu lần, tóm lại chạm một cái thôi cũng khiến y run rẩy chảy nước ra. Y sức cùng lực kiệt nằm trên đống quần áo, còn Sở Đàn thì đang ở dưới thân y, liếʍ â.m hộ của y.
Sở Đàn cố ý ôm Dung Ngọc ở gần đống lửa một chút, để có thể sưởi ấm cơ thể y, cũng để hắn có thể nhìn rõ thân thể của y.
Toàn bộ miệng â.m hộ đều bị làm tới không khép lại được, môi â.m hộ giống như cánh hoa mở ra, nhụy hoa sưng hồng, mấy máy chảy ra chất lỏng màu trắng đυ.c, phần lớn đều là của Sở Đàn bắn vào.
Ngón tay thon dài vói vào bên trong, moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra, sau đó đầu lưỡi liếʍ lên, ngậm lấy toàn bộ hoa huyệt, cẩn thận liếʍ mυ'ŧ.
Tiểu â.m đế bị chăm sóc đặc biệt, vốn dĩ đã sưng đỏ rất lớn, bị Sở Đàn dùng hàm răng ngậm liếʍ, đầu lưỡi lại không ngừng trêu chọc, truyền ra kɧoáı ©ảʍ tận trời, không được mấy lần, lại khiến Dung Ngọc tiếp tục cao trào.
Thịt đùi trắng nõn run rẩy, mười vết tay đỏ bừng phía trên đặc biệt rõ ràng, là thời gian bị người ta véo mà tạo thành. Hoa huyệt run rẩy phun ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, hơi phun lên mặt Sở Đàn, phần lớn còn lại là bị hắn dùng miệng đón lấy, tiếng nuốt ừng ực vang lên.
“Công tử thật ngọt.” hắn khàn giọng nói.
Toàn thân Dung Ngọc đang đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ tồn đọng, căn bản không rảnh bận tâm để ý lời hắn nói, sướиɠ tới nỗi ánh mắt trở nên mông lung.
Sở Đàn tiếp tục liếʍ, đầu lưỡi dài tiến vào bên trong huyệt đạo, giống như con rắn linh hoạt di chuyển, bị thịt â.m hộ đè ép lui ra ngoài, lại không biết mệt mỏi tiến vào bên trong, bắt chước động tác ra vào, điên cuồng đưa đẩy ở bên trong, vừa cắm vừa hút, Dung Ngọc lại mau chóng phun ra.
Sở Đàn dùng đầu lưỡi tỉ mỉ rửa sạch â.m hộ, lại liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên đùi y, cuối cùng ở cẳng chân hắn mê mẩn nhất để lại một hàng dấu vết, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn mà thu tay lại.
Mặc quần áo cho Dung Ngọc xong rồi, Sở Đàn lấy túi nước ra, hài hước nói: “Công tử uống nước đi, đêm nay chảy nhiều nước như vậy, cần bổ sung lại.”
Dung Ngọc trừng mắt nhìn hắn, không hề có sức uy hϊếp, ùng ục ừng ực uống hết nước không còn bao nhiêu xong, sau đó kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Sở Đàn.
Sở Đàn đáp lại một cách mỉa mai: “Ta uống nước da^ʍ của công tử no rồi, không cảm thấy khát.”
Dung Ngọc: “...”
Ai có thể so sánh một tên lưu manh với biếи ŧɦái, nên ngủ cho yên thân.
Sở Đàn tự mình xử lý miệng vết thương, băng bó đơn giản xong, sau đó ôm tiểu thiếu gia của hắn nghỉ ngơi.
Nhưng hắn hưng phấn tới nỗi không ngủ được.
Đây là lần đầu tiên của Sở Đàn, nói là đêm đầu cũng không quá, hắn sướиɠ tới nỗi trong mắt đều là sắc dục được thỏa mãn, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ ửng đang ngủ của Dung Ngọc, sâu bên trong đồng tử hiện lên sự quyến luyến không muốn xa cách hiếm hoi.
Con người luôn đối với người lần đầu phát sinh quan hệ với mình sinh ra loại tình cảm đặc thù.
Dung Ngọc cũng là lần đầu tiên, Sở Đàn đoán ra được.
Lần trước ở sơn trang ôn tuyền là lừa hắn, sau khi trở về hắn ngẫm lại hạ nhân trong viện, bên người Dung Ngọc từ trước tới nay đều chưa từng có nữ nhân, duy nhất là Lục Ngạc, nhưng ngày đó nghe Lục Ngạc nói qua, hai người chưa từng phát sinh chuyện gì.
Còn về Mặc Thư thân cận nhất, Mặc Thư hận không thể đem Dung Ngọc trở thành thần phật mà cung phụng, thì tuyệt đối không đè Dung Ngọc được. Nghĩ tới nghĩ lui, hơn nữa thân thể Dung Ngọc đặc thù, chỉ có khả năng, Dung Ngọc giống như hắn, chưa từng làm chuyện này.
Mà khi lúc đầu cắm một ngón tay vào, phản ứng của Dung Ngọc đã nghiệm chứng được phỏng đoán của hắn.
Sở Đàn cọ mặt lên cổ Dung Ngọc, từ thân thể đến tâm lý đều cảm nhận được vui sướиɠ mà từ trước tới nay chưa từng có.
Tuy rằng, hoàn cảnh tối nay cũng không thích hợp, nhưng lại đúng vào đêm đẹp.
Ngày sau, hắn chắc chắn sẽ bù đắp lại một đêm động phòng hoa chúc hoàn mỹ cho tiểu thiếu gia của hắn.