Thư Viện Nam Chính Hắc Hóa

Chương 4.8: Nam chính ᗷiếи Ŧɦái ẩn náu dưới vẻ ngoài hoàn mỹ x Bạn yêu thầm anh ta (1V1)

Cận Kiều mà bạn thích đã hoàn toàn biến thành một người mà bạn không quen biết. Bạn không dám cự tuyệt, lời anh ta nói là đúng, tất cả đều là lỗi của bạn, nhưng bạn không nên ở đây, bạn phải chăm sóc Cố Tương Ninh và xin lỗi cô ấy, cô còn chưa nói cho cô ấy biết, bạn thực sự thích một người bạn như cô ấy, bạn chưa thực sự buông bỏ được khúc mắt của mình để làm bạn với cô ấy.

Đôi mắt của bạn lóe lên ánh sáng, bạn đẩy Cận Kiều ra chạy ra ngoài, bạn muốn đến bệnh viện! Bạn muốn tìm cô ấy.

“Muốn đi đâu?”

Bàn tay to lớn vươn ra từ phía sau chính xác nắm lấy cổ bạn, kéo bạn lại, tiếp theo là tiếng thì thầm quỷ dị như ác ma của Cận Kiều.

Sức mạnh khổng lồ trực tiếp nhấc hai chân bạn lên khỏi mặt đất, vào giây phút bạn sắp không thở được, bạn lại bị tàn nhẫn ném xuống ghế sô pha.

“Nào, từ nay về sau, cứ khóc đi!”

Cận Kiều cắn một cái trên khuôn mặt đẫm nước mắt của bạn, dùng một chút sức đã thấy dấu răng, bằng mắt thường có thể thấy vẻ hưng phấn trong mắt anh ta.

Khuôn mặt đã từng lọt vào mắt bạn trở nên đáng sợ, anh ta kìm nén tay chân đang chống cự của bạn, vẻ lưu luyến si mê liếʍ tới liếʍ lui ở trên khuôn mặt bạn, cuối cùng đáp xuống đôi môi bị chính mình cắn vì khóc đến đỏ lên.

“A a…”

Cận Kiều ngậm lấy đôi môi bạn mυ'ŧ vào không ngừng, tay của anh ta còn véo vào cổ bạn, một bàn tay khác bóp chặt mặt bạn làm bạn không thể không mở miệng, cứ để mặc đầu lưỡi của anh ta tìm kiếm ở bên trong.

Hơi thở của người đàn ông trở nên nặng nề hơn, anh ta điên cuồng hôn trao đổi nước bọt cùng với đầu lưỡi của bạn, đầu lưỡi to rộng của anh ta liều mạng đưa vào bên trong, bạn bị anh ta không ngừng dùng sức ép vào sô pha, sắp chết ngạt ở dưới thân của anh ta.

Một người đã thích bao nhiêu năm như vậy thế mà lại chẳng khác tội phạm cưỡиɠ ɧϊếp là bao, bạn không biết nên cười nhạo bản thân vì đã gϊếŧ bạn bè vì anh ta, hay là đau lòng vì tấm chân tình của mình bấy nhiêu năm.

“A, Cận Kiều, cái đồ điên nhà anh, đừng, a a!”

Côn ŧᏂịŧ hưng phấn hiện lên gân xanh quá rõ ràng, dươиɠ ѵậŧ thô to dày cỡ cánh tay của bạn. Lúc đi vào, bạn cảm thấy cả hai bên cơ thể như đang bị kéo ra xé rách, hoa huyệt bị thô bao banh ra chảy ra những giọt máu nhỏ.

Bạn dùng móng tay nắm chặt lấy chiếc ghế sofa với vẻ mặt dữ tợn, ưỡn người lên theo hình vòng cung vô cùng quyến rũ, điều này dường như làm giảm đi cơn đau do bị phá thân gây ra, nhưng lại có vẻ như bạn lại đang đưa mình lên trên người anh ta.

“Ha ha, ha ha ha ha”

Tiếng cười ngạo nghễ của Cận Kiều tạo thành một thái cực đối lập với bạn. Khuôn mặt điển trai lịch sự kia cực kỳ dữ tợn, anh ta cúi đầu nhìn bạn khóc không kiềm chế được ở dưới thân mình, côn ŧᏂịŧ chôn vùi trong cơ thể bạn không thể cưỡng lại được mà giật giật, dần dần có xu hướng ngày một to hơn.

Cận Kiều dựa vào trên người bạn, hít từng chút một trên da của bạn một cách tham lam, mở miệng cắn lấy làn da vốn đã trắng nõn của bạn, âm thanh thở hổn hển thoải mái tràn ra từ cổ họng của anh ta.

Côn ŧᏂịŧ dính máu bắt đầu đâm vào rút ra, huyệt đạo mềm mại bị kinh mạch thô ráp cọ xát, vách trong mẫn cảm rõ ràng cảm giác được hình dạng của nó, mép cùng góc của đầu khấc cọ qua thịt mềm mại khiến thân thể của bạn lập tức cảm thấy tê dại.

Nhưng điều này không đủ để bôi trơn, nhưng cuối cùng làm bạn giảm đau đớn, chiếc ghế sô pha nặng nề sắp bị dịch chuyển bởi động tác thô lỗ của Cận Kiều, bạn bị kẹp chặt gắt gao giữa người đàn ông và ghế sô pha, chịu đựng ái tình mà đối với bạn là quá sức mãnh liệt.

“Hừ, cắn chặt như vậy, khóc cũng dữ dội như vậy.”