Chương 5: Anh Trai Và Nhà
Ở thành phố A có ai không biết cậu cả nhà họ Trì là người dám phản bác cả ba mình trong cuộc họp, người như vậy lại cố ý thay đổi dáng vẻ vì một người khác, nếu nơi này có người quen của Trì Châu, sợ là đã rớt cằm xuống đất.
Vân Xu nhìn chằm chằm người đang nói chuyện, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập mờ mịt và khó hiểu, biểu cảm chân thành của người đàn ông khiến nàng không nhịn được muốn tin tưởng.
Thì ra nàng vẫn còn một người anh.
Anh trai là như thế nào nhỉ? Nàng không biết, cũng chưa từng được cảm nhận.
Nhưng hắn đến quá trễ, trễ đến độ thế giới của nàng đã là một cõi hoang vu.
Trì Châu phát giác sự bài xích và bất an của Vân Xu, trong lòng đau đớn, hắn nhân lúc nói chuyện đến gần hơn vài bước, càng gần càng cảm nhận được Vân Xu không còn ý chí muốn sống nữa, cả người bao trùm vẻ bình tĩnh khiến người ta ngạt thở.
Muốn sống là bản năng của con người, có thể khiến Vân Xu lựa chọn kết cục như vậy, chắc chắn nàng đã trải qua đau đớn khó lòng tưởng tượng nổi.
Trì Châu hối hận, tại sao mình không phát hiện chuyện này sớm hơn, nếu hắn có thể đón Vân Xu đến bên cạnh mình từ sớm, nói không chừng nàng sẽ không có suy nghĩ tự tử.
“Vân Xu, bây giờ ta đến đón ngươi về nhà, ngươi qua đây được không, bên kia rất nguy hiểm.”
Trì Châu tiếp tục dỗ dành em gái.
Nhà ư?
Nàng không có nhà.
Sự yên lặng của Vân Xu khiến Trì Châu càng thêm hoảng hốt, trong đầu hắn điên cuồng suy nghĩ lời khuyên, sợ mình sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, lời hắn thốt ra đều phải châm chước, nhưng vấn đề là hắn chỉ nắm trong tay thông tin cơ bản về Vân Xu trong mấy năm gần đây, không biết ngày trước nàng đã trải qua những gì.
Trong thoáng chốc, hắn nhớ đến dường như Vân Xu có quan hệ rất tốt với người thân đã qua đời kia.
“Vân Xu, ta nghĩ bà Lý chắc chắn không muốn thấy ngươi đứng ở đây lúc này, bà ấy thương yêu em như thế, hy vọng cả đời ngươi vui vẻ, chúng ta không thể phụ lòng mong mỏi của bà ấy, đúng không?”
Trì Châu nói chuyện rất khéo, câu cuối cùng thẳng thừng kéo hai người lại thành một thể.
Tài liệu cho thấy bà Lý đã để lại tất cả mọi thứ cho Vân Xu, mỗi tháng Vân Xu cũng sẽ đến viếng bà ấy, chắc chắn bà Lý chiếm vị trí cực kì quan trọng trong lòng Vân Xu, đột phá từ chỗ bà ấy nhất định sẽ có ích.
Quả nhiên nghe hắn nói thế, sắc mặt Vân Xu dao động, hàng mi dài mảnh rủ xuống.
Trì Châu không hổ là người còn trẻ như vậy đã có thể quản lý nhà họ Trì, rất giỏi nắm bắt thời cơ và quan sát cảm xúc, nhân lúc tinh thần Vân Xu dao động, hắn lại nói thêm rất nhiều lời dỗ dành.
Những câu mềm mỏng mà Trì Châu đã nói trong mấy phút này, có lẽ còn nhiều hơn cả nửa đời trước của mình, nhưng hắn chẳng hề để ý đến hình tượng của bản thân, trong mắt chỉ có em gái.
Cuối cùng Vân Xu do dự gật đầu.
Trong lòng Trì Châu mừng như điên, hắn đè nén cảm xúc, cố hết sức duy trì bước chân bình thường đi về phía Vân Xu, cuối cùng nắm tay em gái, ôm nàng vào lòng.
Nguyên nhân Vân Xu lựa chọn tự tử, phần lớn là do trên đời này nàng không còn ràng buộc nữa, những gì đã trải qua thời thơ ấu đã nhốt nàng trong thế giới của mình, vô cùng cảnh giác với thế giới bên ngoài, sống nàng đơn là một chuyện rất đáng sợ.
Sự xuất hiện của Trì Châu đã mạnh mẽ phá vỡ sự khép kín của Vân Xu, thân phận anh trai khiến hắn có ưu thế rất tự nhiên.
Hắn nắm lấy điểm yếu của Vân Xu, từng bước làm dao động suy nghĩ ban đầu của cô, Vân Xu rất ít kinh nghiệm giao tiếp với người khác, sao có thể chống lại được kỹ xảo nói chuyện của hắn, cuối cùng cam tâm tình nguyện được dắt ra khỏi bến cảng.
Trên chiếc xe hơi màu đen.
Tài xế siết chặt vô lăng, ánh mắt không dám ngó nghiêng, ông chủ rất có ý kiến với việc anh ta thất thố khi trước, lần này nếu không quản lý được ánh mắt của mình nữa, sợ là ngày mai sẽ bị đuổi việc.
Chỉ là trong lòng vẫn nhớ đến cảnh tượng lúc trước.
Tài xế làm việc cho Trì Châu đã hai năm, cũng biết mục đích của chuyến đi lần này là đến đón cô chủ năm đó bị ôm nhầm về nhà, vốn cho rằng chỉ là chuyến đi công tác bình thường, dù sao cho dù là nàng chủ nhà họ Trì chân chính, nhưng cũng đã bị chia cắt suốt hai mươi lăm năm, có về được nhà họ Trì hay không cũng khó nói.
Về lại nhà họ Trì, liệu có hòa nhập được với gia đình và người trong giới hay không cũng là vấn đề.
Điều khiến người ta bất ngờ là nàng Vân Xu lại xinh đẹp đến nhường ấy, ngay cả người cứng nhắc như anh Trì cũng không còn dáng vẻ nghiêm túc trước đây nữa, mày mắt dịu dàng hơn nhiều.
Tài xế dám cam đoan, địa vị của nàng Vân Xu chắc chắn sẽ không thấp.
Nghĩ đến dung mạo này cũng có thể hiểu được, ai lại nỡ làm nàng buồn chứ?
Trì Châu nắm tay Vân Xu, như đang cầm một viên ngọc lạnh, hắn cau mày, không nói tiếng nào cởϊ áσ khoác ra, đắp lên vai Vân Xu.
Vân Xu được bao bọc trong bộ đồ tây rộng rãi, cả người thoạt nhìn nhỏ bé, trong lòng Trì Châu dâng lên niềm thương tiếc vô hạn.
Đây là em gái của hắn, yếu ớt mảnh mai như vậy.
Là người mà hắn nhất định phải bảo vệ.
Vân Xu ngồi bên cạnh Trì Châu, toàn thân đều cảm thấy kỳ lạ, cho dù người bên cạnh cố gắng làm dịu khí thế của mình, nhưng trong mắt nàng vẫn rất mạnh mẽ, hai người rõ ràng chỉ mới gặp nhau, Trì Châu lại như người anh lớn bầu bạn nhiều năm, đối xử với nàng cẩn thận tỉ mỉ.
---
Theo dõi truyện để nhận THÔNG BÁO ngay khi có chương mới các bạn nha!