Cậu Lục Giả Trai Nóng Bỏng

Chương 77.1: Đàn ông với đàn ông, nói chuyện yêu đương cái chó má gì?

Không đợi Lục Đinh Ninh trả lời, Tông Kế Trạch liền mở miệng nói với cô: "Cậu ra chỗ Cảnh Kình bên kia chờ tôi trước!"

Cái chớp mắt này, Lục Đinh Ninh cảm thấy mặc dù phong cách xử sự của lập trình viên này đơn giản thô bạo, nhưng vẫn rất khéo hiểu lòng người!

"Vậy tôi đi trước!" Sau khi gật đầu tạ lỗi với Lệ Lâm Hi, Lục Đinh Ninh liền đứng dậy rời đi.

"Cậu tìm cậu ta làm cái gì?" Chờ bóng người Lục Đinh Ninh biến mất tại quán cà phê, Tông Kế Trạch liền mở miệng. Nhưng giọng nói này rõ ràng lạnh hơn trước đó không biết bao nhiêu.

"Tôi tìm cậu ta nói chuyện bạn bè!" Lệ Lâm Hi nhìn chằm chằm Tông Kế Trạch, thấy trên mặt Tông Kế Trạch thoáng hiện vẻ lạnh lùng và nổi nóng chưa bao giờ có, anh ta cười. . .

Xem ra, Tông Kế Trạch đối với "Lục Nhất Ninh" này thật sự như Lệ Lâm Hi anh ta lường trước!

"Cậu và cậu ta nói bạn bè gì?" Chẳng biết tại sao, Tông Kế Trạch luôn cảm thấy Lệ Lâm Hi này chớp mắt một cái cười có vẻ kỳ quái.

Mà Lệ Lâm Hi bên này, vẫn duy trì nụ cười khẽ, đối mặt với cặp mắt thâm đen sắp bị lửa giận thiêu cháy kia, anh ta nói: "Nói cho đúng, là yêu đương!"

Đây có lẽ là khoảnh khắc vui vẻ nhất trong cuộc đời của Lệ Lâm Hi.

Bởi vì người anh ta luôn coi là đối thủ, cuối cùng đã nhìn thẳng vào anh ta!

"Đàn ông với đàn ông, nói chuyện yêu đương cái chó má gì? Đừng tưởng rằng cậu là người nhà họ Lệ, tôi sẽ không động tới cậu!" Tông Kế Trạch kỳ thật đều không nghĩ đến có ngày mình lại bày tỏ cảm xúc ra ngoài.

Anh thử kìm lại, nhưng căn bản không làm được.

Vừa nghĩ tới Lệ Lâm Hi lại bẩn thỉu muốn xuống tay với "Lục Nhất Ninh", anh liền không chịu được!

Giờ khắc này, anh chỉ muốn xé Lệ Lâm Hi thành mảnh nhỏ.

Đến cùng anh xông lên tắm cổ áo của Lệ Lâm Hi thế nào, ngay cả bản thân Tông Kế Trạch còn không biết.

Lúc phản ứng được, Lệ Lâm Hi đã bị anh nhấc lên. . .

Nhưng Lệ Lâm Hi bị Tông Kế Trạch nhấc lên, vẫn đang cười.

"Anh Tông, tại sao đàn ông với đàn ông lại không thể yêu đương rồi? Đừng nói với tôi, anh không hiểu những cái này!"

Tông Kế Trạch cũng biết trên thế giới này có tồn tại biếи ŧɦái thích cùng giới. Nhưng anh hoàn toàn không ngờ tới, Lệ Lâm Hi cũng là một thành viên trong đó.

Quan trọng hơn chính là, vậy mà anh ta thích tên kia. . .

Cũng bởi vì điểm cuối cùng này, Tông Kế Trạch mới vung nắm đấm.

Động tĩnh quá lớn, quản lý nhà hàng đều tới khuyên can.

Cuối cùng nói hết lời tách hai nhân vật lớn chi phối huyết mạch kinh tế của nước Z ra.

"Cảnh Kình, cậu biết đàn ông với đàn ông yêu đương thế nào không?"

Sau khi đưa Lục Đinh Ninh về nhà họ Lục, ngay lúc xe chạy tới trụ sở riêng của Tông Kế Trạch, anh đột nhiên hỏi.

Thật sự, bình thường Tông Kế Trạch cực ít nói.

Dựa theo sự hiểu biết của Cảnh Kình đối với anh, nếu không cần thiết, Tông Kế Trạch có thể một ngày đều không cần mở miệng nói chuyện.

Cho nên, trên xe có thể nghe được Tông Kế Trạch tra hỏi ngoại trừ mệnh lệnh, Cảnh Kình rất kích động.

Nhưng vấn đề này của Tông Kế Trạch suýt nữa khiến Cảnh Kình giẫm chân phanh như chân ga.

Xe bỗng nhiên bay nhanh một khoảng, Cảnh Kình mới khống chế được tốc độ xe, tìm được nhịp tim.

"Thật có lỗi, anh Tông! Tôi chỉ là không nghĩ tới, anh sẽ hỏi vấn đề như vậy. . ."

Từ trong kính chiếu hậu, Cảnh Kình đối diện với ánh mắt tĩnh mịch như mực, không chút gợn sóng nào của Tông Kế Trạch, sau đó mới nói tiếp: "Đàn ông với đàn ông yêu đương, thật ra gần đây thường nhìn thấy trên mạng, giống như cặp đôi yêu đương bình thường, không có gì khác nhau."

Cùng cặp đôi bình thường không có gì khác nhau?

Lời này khiến trong đầu Tông Kế Trạch lại bỗng nhiên thoáng hiện lên gương mặt xinh đẹp của Lục Đinh Ninh có thể để người xem nhẹ giới tính, cùng dáng vẻ ngày ấy cô mặc sườn xám. . .

……….