Chử Sở vừa muốn trả lời đã bị Văn Tư Niên ôm vào lòng ngực, nhẹ nhàng cọ xát môi cậu, như thể muốn ngăn cản không cho cậu nói ra.
Khóe miệng Văn Việt Lâm lộ ra nụ cười, học theo lời Chử Sở nói: “Chử Sở không nói anh hai cũng biết, nhưng có người lại không xác định được, lộ ra bộ dạng như thể đang thiếu nợ hắn a.”
Hắn âm thầm chế nhạo cái bản mặt thối của Văn Tư Niên.
Hiển nhiên Chử Sở cũng thường xuyên thấy vậy, gật đầu đồng ý, sau đó lại cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt của Văn Tư Niên: “Hoàn hảo.”
Thiếu niên xinh đẹp mảnh khảnh uể oải miễn cưỡng nép vào trên ghế, hôm nay xã giao làm Chử Sở có chút mệt mỏi, những trường hợp như này cậu vẫn không quên nỗi.
Trở về nhà mới, Chử Sở nằm lên chiếc ghế sô pha mềm mại Văn Việt Lâm đã chọn, cả người đều chìm xuống, thoải mái thở một hơi.
Cậu còn chưa kịp híp mắt hưởng thụ, phía sau lưng đã bị một cỗ nhiệt bao trùm lấy, Văn Việt Lâm vùi đầu vào gáy Chử Sở hít sâu một hơi, một hơi thở mát lạnh mềm mại xông vào mũi hắn.
Hơi nóng phả vào bên tai cùng gáy truyền đến từng trận tê dại, Chử Sở vươn tay ôm lấy cổ Văn Việt Lâm, ấn cả người hắn vào lòng ngực cậu.
“Cục cưng, sao lại chủ động như vậy?”
Giọng nói khàn khàn trầm thấp khiến toàn thân Chử Sở run lên, hai chân cũng có chút nhuyễn.
Chử Sở từ từ nhắm hai mắt lại: “Ngủ.”
Văn Việt Lâm nhíu mày: “Ai nói với em cuối tuần dùng để ngủ?”
Hắn ôm lấy Chử Sở ngồi lên sô pha, Chử Sở tuy không nhỏ nhắn mấy nhưng so với hắn lại nhỏ hơn một vòng.
Lòng bàn tay tham lam mò vào trong vạt áo, chuẩn xác bắt lấy hai điểm nhỏ trước ngực, sờ lên liền thấy có chút sưng, Văn Việt Lâm hạ mí mắt, dứt khoát vén quần áo lên xem thử.
Những vết đỏ do bị kẹp đầṳ ѵú còn lưu lại, sưng tấy thành một quả táo tàu đỏ tươi, quầng vυ' nở ra đỏ hồng lan cả ra bên ngoài.
“Đĩ nhỏ ngay cả vυ' cũng bị người khác cắn sưng lên?”
Mắt Văn Việt Lâm hiện lên một tia tối tăm, đầu ngón tay day nhẹ lên bộ ngực đầy đặn một cái rồi kéo ra, lấy tư thế đánh úp khơi gợi lên du͙© vọиɠ của Chử Sở.
Chủ Sở hơi ngẩng đầu lên, bị xoa vài cái hốc mắt liền đỏ lên, thắt lưng cũng mềm nhũn.
“Hửm?” Thấy cậu không trả lời, hắn tùy tiện vỗ vỗ lên đầu nhũ hoa, thịt non mềm mại liền như pudding ngon miệng run rẩy trong không khí.
“Ô… Là đĩ nhỏ… Anh hai nhẹ chút… A! Đầṳ ѵú tê quá…” Chử Sở cọ lên cọ xuống trên cằm Văn Việt Lâm, cậu không chịu nổi theo bản năng muốn được nhiều hơn nữa.
Văn Việt Lâm cong ngón tay búng mạnh lên đầu nhũ đỏ tươi, lực đạo lớn đến mức suýt nữa đem núʍ ѵú sưng tấy đáng thương kia búng bay.
“Đĩ nhỏ.”
Trong lời nói mang theo hàm xúc nuông chiều sủng nịch, hoàn toàn khác với cảm xúc khi đối mặt với Văn Chiêu, vừa nghe xong lời này tim cậu như bị cào một cái, Chử Sở cũng không so đo với hắn, chỉ hừ nhẹ hai tiếng.
“Anh hai không vui sao?”
Văn Việt Lâm làm bộ đang suy nghĩ, thẳng đến khi khuôn mặt Chử Sở nhăn lại, mới không nhanh không chậm nói: “Không kiếm ra thì không thể nói trước được. Có thích hay không đương nhiên phải cᏂị©Ꮒ mới biết được chứ.”
Lòng bàn tay mò đến đùi non của cậu, không nặng không nhẹ xoa nắn, làn da mềm mại nhanh chóng đỏ bừng, Chử Sở run rẩy ôm chặt lấy hắn, bị sờ đến miệng huyệt đều trở nên ướŧ áŧ, tí tách tí tách chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ra ngoài.
Cậu mím môi nức nở một tiếng, không nhịn được nắm lấy bàn tay của Văn Việt Lâm thay đổi vị trí khác.
Bàn tay to lớn ngoan ngoãn theo ý cậu bao lấy cái â.m hộ phì nhiêu đầy nước phía dưới, cách một lớp vải mãnh liệt cọ xát vài cái liền khiến Chử Sở há miệng thét lên, ngồi trên người hắn vẻ mặt thất thần, bắp đùi điên cuồng run rẩy.
“Anh, anh… Ô… A a… Ưm…”
Đem du͙© vọиɠ của Chử Sở đẩy lêи đỉиɦ điểm, sau đó Văn Việt Lâm lại ngừng động tác lại, khiến đôi môi run rẩy của Chử Sở bật lên những tiếng rên đói khát.
“Da^ʍ như vậy, anh không thích.” Hắn ngả người ra sau, nặng nề dựa người lên sô pha, tỏ vẻ tư thái hắn là một người đàng hoàng.
Chử Sở nghiêng người về phía trước, hơi hơi nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu lên, ở khóe miệng Văn Việt Lâm hôn một cái: “Không có da^ʍ, anh hai đừng đùa giỡn nữa mà… Hức… Ngứa quá… Nơi đó thật khó chịu…”
“Không da^ʍ sao lại ngứa?” Văn Việt Lâm nhíu mày, vươn tay cởi thắt lưng quần cậu ra, chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh bao bọc lấy bờ mông vểnh lập tức hiện ra.
Vải vóc dính chặt vào da thịt làm lộ ra một vòng cung mượt mà, ở giữa còn lộ ra khe hở giữa hai môi â.m hộ, thậm chí còn có thể nhìn thấy hạt đậu nhỏ phía trên.
Dương vậ.t nhỏ ngoan ngoãn nằm yên, một tầng vải mỏng manh ướŧ áŧ lộ ra ngay phía dưới.
Hắn lấy thân phận cho chính mình, là một ông chú đến chơi gái, động tác không có một chút thương tiếc nào, như thể đang đối xử với con đĩ đê hèn nhất, đầu ngón tay đâm mạnh vào lỗ nhỏ, huyệt thịt mềm mại làm người ta yêu thích đến không muốn buông tay, hắn hung dữ nhéo mạnh lên phần thịt phía trên một cái.
Chử Sở ngửa cao cổ đong đưa vòng eo, sắc mặt trướng lên một tầng đỏ hồng, miệng không ngừng co rút kịch liệt, hiển nhiên là còn muốn nhiều hơn nữa.