Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90

Chương 50: Nhà Mẹ Đến Thăm

Editor: Na

Cố Đức Thành tỏ vẻ không tin, “Vậy tại sao nó lại có thái độ như vậy với con?” Hôm qua không phải vẫn nhìn Cảnh Xuyên đầy cảm xúc hay sao.

Ông cũng có thể nhìn ra, thái độ của con dâu đối với họ đều không có vấn đề gì, chỉ duy nhất là không thèm để ý đến Cảnh Xuyên, nhưng thần sắc đó, lại không phải ghét bỏ, vừa nhìn liền biết là bị đứa con trai đầu gỗ này gây ra.

Cố Đức Thành tò mò lại lo lắng, Cố Cảnh Xuyên lại rất kiệm lời, “Không rõ nữa.”

Anh cũng bàng hoàng, được chưa?

Rõ ràng tối qua trước khi đi ngủ còn nói hết ruột gan với anh, mới sáng sớm tỉnh lại đã ném gối của người ta đi rồi!

Con trai còn chưa ngộ ra, Cố Đức Thành hút tẩu thuốc thở dài, vẻ mặt như hận không thể luyện thép thành sắt, “Con đúng là đồ đầu gỗ ngốc nghếch, đến dỗ dành vợ cũng không biết, con nhìn anh cả con kia mà học hỏi.”

Vương Anh chỉ cần dở tính dở nết, giận dỗi cái là Cố Cảnh Huy đến cơm sáng cũng không ăn, cứ cun cút đi theo.

Cố Cảnh Huy vẻ mặt căng thẳng, không quan tâm đến những lời cha nói, định đẩy xe lăn đi về phòng.

Ông già đau lòng thay cho con trai, trăn trở một hồi, liền xoa xoa mũi, kéo xe lăn của anh lại, lúng túng đưa ra chủ ý cho anh, “Thôi, lát nữa về phòng thì nói mấy lời dễ nghe một chút, người ta là phụ nữ mà, đều thích nhẹ nhàng chứ không thích cứng rắn, dỗ dành một chút, con đừng có như một cái cọc gỗ như thế nữa.”

Nghe thấy lời của Cố Đức Thành, vẻ mặt lạnh lùng nghìn năm không đổi của Cố Cảnh Xuyên cuối cùng cũng có phản ứng, dường như không ngờ tới cha anh lớn tuối rồi mà còn có thể truyền kinh nghiệp dỗ dành vợ cho anh.

Anh nhìn người cha già một cách lạ lùng.

Cố Đức Thành bị con trai nhìn cho cũng cảm thấy ngại.

“Nhìn gì mà nhìn, lão tử ta là người từng trải, còn có thể nói sai sao?”

“Biết rồi, người từng trải.” ngữ khí của Cố Cảnh Xuyên, có chút trêu chọc hiếm thấy, đẩy xe lăn đi ra khỏi phòng chính.

Người phụ nữ nhỏ bé đó, rốt cuộc tại sao lại nổi giận anh đều không biết, thì dỗ dành kiểu gì?

Việc ở cùng với phụ nữ, quả thật còn khó hơn việc anh lẻn vào hang ổ của bọn cướp để bắt cướp.

………..

Cố Cảnh Xuyên vừa đẩy xe lăn đi ra khỏi phòng chính, lúc này, từ phía cổng truyền đến một trận tiếng bước chân, nghe tiếng thì không phải chỉ có một người, sau đó là âm thanh hỗn loạn.

Tay Cố Cảnh Xuyên nắm trên tay nắm của xe lăn chợt dừng lại, bánh xe lăn dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía cổng.