Diệp Ngưng Sương trong lòng lại cực kỳ cao hứng, mình rốt cuộc tìm được một cái phương pháp mà tỷ muội Liễu gia không sử dụng rồi, nghĩ vậy nàng liền để cho Diệp Phi nằm trên giường, mình ghé vào trên người của hắn, mà ngay cả đau đớn do đầu gối bị thương lúc trước chạm phải mặt giường cũng không để ý.
Đầu tiên là cầm cây côn ŧᏂịŧ to lớn làm cho nàng yêu thích không buông tay khuấy động vài cái, lại ngậm nó vào trong miệng, đem phía trên dính đầy nước miếng, Diệp Ngưng Sương mới dùng hai tay nâng lên cặp ngực tuyết trắng của mình, chậm rãi đem đồ vật của Diệp Phi kẹp ở giữa, đẩy lên trượt xuống không ngừng. Có nước miếng trơn, côn ŧᏂịŧ trượt qua ngực nàng vô cùng dễ dàng.
Thấy được Diệp Phi dùng một loại ánh mắt mê luyến nhìn cặp nhũ phong tuyết trắng hùng vĩ của mình, Diệp Ngưng Sương cảm thấy hài lòng, đắc ý hỏi:
– Như thế nào? Có phải rất thoải mái không?
Diệp Phi ra sức gật đầu, nói ra:
– Đại cô, ngươi làm thật sướиɠ, lại dùng thêm một chút lực, ta sẽ rất thoải mái a.
Nghe được Diệp Phi ca ngợi, động tác của Diệp Ngưng Sương càng thêm ra sức. Chỉ là một mực làm đã lâu, cặp đồi tuyết trắng mềm mại của nàng cũng bị đồ vật hắn ma sát có chút đỏ lên rồi, vậy mà Diệp Phi lại một chút ý tứ bắn ra cũng không có. Tiểu da^ʍ huyệt của Diệp Ngưng Sương cũng đã ngứa gay gắt, nhưng ở tư thế hiện giờ lại không có khả năng để cho Diệp Phi “làm” nàng lần nữa, vốn dự định để cho hắn nhanh chóng bắn ra, sau đó chuyên tâm phục vụ mình, nhưng lại không nghĩ tới sức chịu đựng của hắn mạnh mẽ như thế, vì vậy Diệp Ngưng Sương liền ngừng lại, nhìn Diệp Phi nói:
– Tiểu Mãn, chúng ta ngừng một chút! Da^ʍ huyệt của đại cô rất ngứa, ngươi giúp đại cô làm một hồi, rồi đại cô lại làm cho ngươi thoải mái được không?
Diệp Phi cũng hiểu được một mình hưởng thụ có chút không tốt lắm, đang muốn gật đầu đáp ứng, lại chợt nhớ tới phương pháp mình làm với tiểu muội lúc trước, vì vậy cười nói:
– Đại cô, ta biết một biện pháp khiến hai người chúng ta đều có thể thoải mái, có muốn thử một chút hay không?
– Phương pháp gì, nhanh làm a!
Đối với chuyện này, Diệp Ngưng Sương vốn cầu còn không được, liền vội vàng thúc giục hắn.
Diệp Phi lại để cho Diệp Ngưng Sương nằm tại bên cạnh mình, đưa tay nâng lên của một đùi thon dài mượt mà của nàng, sau đó đem đồ vật của mình hướng về phía da^ʍ huyệt của nàng đưa tới.
Diệp Ngưng Sương lại vô cùng hoảng sợ, vội vàng lấy tay che lên tiểu huyệt của mình, có chút bối rối nói:
– Tiểu Mãn, đại cô cái gì cũng có thể cho ngươi, chỉ có duy nhất nơi này là ngươi không thể đút vào, bằng không chúng ta chính là lσạи ɭυâи đấy!
Diệp Phi biết rõ nàng hiểu lầm, cười nói:
– Yên tâm đi, ta sẽ không cắm vào. Ta cũng chỉ định làm ở bên ngoài một chút mà thôi, giao cho ta đi!
Diệp Ngưng Sương thấy hắn khẳng định như vậy, liền tin tưởng hắn, chậm rãi đem tay che tại tiểu da^ʍ huyệt lấy ra, Diệp Phi nắm cây côn ŧᏂịŧ của mình, đầu tiên là dùng phần đầu nhẹ nhàng ma sát vài cái trên khe nhỏ của nàng, khiến phía trên côn ŧᏂịŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, sau đó mới đem nó đặt ngay ngắn giữa hai chân của nàng, buông xuống chân kia của nàng, khiến cho cặp đùi của Diệp Ngưng Sương kẹp chặt lấy đồ vật của mình, sau đó tại khe hở hình thành giữa hai chân nàng chậm rãi đút vào.
Khoảng thời gian này, dâʍ ŧᏂủy̠ của Diệp Ngưng Sương một mực không ngừng tiết ra, cho nên giữa hai chân cực kỳ trơn ướt, vì vậy mà Diệp Phi đút vào cực kỳ thuận lợi. Hắn một bên đút vào, một bên đem đầu cúi xuống, lần lượt hôn lên hai trái căng mọng trước ngực Diệp Ngưng Sương, còn ngậm lấy hạt anh đào nho nhỏ của nàng mυ'ŧ vang lên từng tiếng “chiêm chϊếp”.
Diệp Ngưng Sương chỉ cảm thấy theo động tác của hắn, thứ đồ vật to dài, cứng rắn và nóng bỏng kia liên tục ma sát lên da^ʍ huyệt trống vắng lâu ngày của nàng, đặc biệt phần da thô ráp không ngừng chà xát vùng da thịt mềm mại giữa tiểu huyệt, trực tiếp khiến cho nàng thoải mái muốn rêи ɾỉ một tiếng thật lớn, tuy nhiên lại xấu hổ kêu ra, chỉ có thể cắn chặt môi, phát ra từng tiếng hừ lạnh kiều mị trong miệng.
Trống trải đã lâu, Diệp Ngưng Sương sao có thể nhịn được loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy. Không lâu sau, thân thể của nàng liền bắt đầu run lên, da thịt trên người lộ ra một màu hồng phấn, thời điểm nàng cảm thấy gần như sắp đạt đến cao trào, không ngờ Diệp Phi lại đột ngột ngừng lại, còn giơ lên một chân của mình, bộ dạng giống như muốn rời khỏi, khiến nàng không khỏi gấp đến độ kêu lên:
– Hảo hài tử, nhanh làm nha, đại cô muốn “tới” rồi! A… a…
Nói xong nàng liền dùng sức đưa đẩy mông lớn của mình, muốn cho hắn tiếp tục ma sát lên âʍ đa͙σ.
Đã có kinh nghiệm như Diệp Phi, cảm giác được biến hóa của Diệp Ngưng Sương liền biết được nàng sắp sửa đạt tới cao triều rồi, vốn định trực tiếp đưa nàng lêи đỉиɦ, không ngờ lại cảm giác được bên trong da^ʍ huyệt của nàng đột nhiên sinh ra một cỗ hấp lực nhàn nhạt, tựa hồ muốn đem đồ vật của mình hút vào, chuyện này trên người Diệp Vân Khinh cũng chưa từng xuất hiện qua đấy.
Diệp Phi không khỏi dừng lại nhìn xem chuyện gì xảy ra, vì vậy nâng lên một đầu đùi đẹp của Diệp Ngưng Sương, muốn đem thứ kia của mình lấy ra nhìn xem, không ngờ lúc này Diệp Ngưng Sương vậy mà lại đuổi theo. Mà trùng hợp chính là, bởi vì lui về phía sau, lúc này đồ vật của Diệp Phi vừa vặn dựng thẳng trước cái khe nhỏ hơi khẽ mở ra của nàng. Nàng đột nhiên lùi lại như vậy, liền trực tiếp trùm lên thứ kia của Diệp Phi, khiến côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn lập tức chui vào tiểu da^ʍ huyệt của nàng hơn phân nửa.
Biến cố đột ngột khiến cho hai cô chất đều ngây ngẩn cả người, Diệp Phi chỉ cảm thấy thứ đó của mình thoáng cái tiến vào một nơi mềm mại chặt chẽ, chỉ hơi khẽ động liền bị da thịt mềm mại bên trong siết chặt lấy, ra sức cắn nuốt, hơn nữa còn nhẹ nhàng nhúc nhích… cảm giác kia so với bất cứ thứ gì trước đó đều sảng khoái hơn nhiều lắm, bất kể là cái miệng nhỏ nhắn của Diệp Vân Khinh hay của Diệp Ngưng Sương, đều không bằng kɧoáı ©ảʍ khi tiến vào nơi này, mà Diệp Ngưng Sương cũng là như thế, nàng cảm thấy thời điểm thứ to lớn kia của Diệp Phi thoáng cái cắm vào tiểu da^ʍ huyệt của mình, chỉ có hơi chút đau nhức, sau đó lại cảm giác được đồ vật nóng rực kia tựa hồ muốn nung chảy từng tấc da thịt mềm mại bên trong tiểu huyệt của mình, hơn nữa còn đang không ngừng nhảy lên giống như trái tim đang đập, mỗi lần rung động đều sẽ làm cho kɧoáı ©ảʍ của mình tăng thêm một phần. Cảm giác kia, phảng phất như bị hắn trực tiếp cắm thẳng vào trong nội tâm vậy. Lúc này hai người vậy mà đều âm thầm hưởng thụ lấy loại thực cốt kɧoáı ©ảʍ này.
Sững sờ nhìn đối phương một hồi lâu, Diệp Ngưng Sương mới khẽ thở dài, tuy nhiên trong nội tâm lại có chút mừng thầm, cho dù ba cái da^ʍ huyệt kia của Liễu gia cùng hắn chơi đùa thì như thế nào? Cũng không tin các nàng dám để cho hắn cắm vào. Ở phương diện này, mình cuối cùng cũng vượt lên đầu rồi.
Diệp Ngưng Sương thở dài liền để cho Diệp Phi tỉnh táo lại, vội vã nói:
– Đại cô, thực xin lỗi, ta không phải cố ý! Hiện giờ ta liền rút ra.
Nói xong, Diệp Phi cũng để cho thân dưới của mình khẽ lùi lại.
Không ngờ Diệp Ngưng Sương lại đột nhiên nâng lên hai chân quấn chặt lấy hông của hắn, khiến hắn chẳng những không rút ra được, mà ngược lại chọc vào càng sâu hơn, côn ŧᏂịŧ to lớn ngay ngắn đâm thẳng vào nơi sâu nhất(hoa tâm) trong da^ʍ huyệt của nàng, phần đầu của nó còn khẽ đυ.ng vào một đoàn thịt vô cùng trơn mềm, Diệp Phi trong lòng thầm nhủ, đây chính là hoa tâm mà tiểu thuyết nhắc đến a, cảm giác quả nhiên là cực kỳ mỹ diệu.
– Đều đã cắm qua rồi, lại rút ra rút vào cũng không thay đổi được cái gì.
Diệp Ngưng Sương vẻ mặt nghiêm túc nói, lại lập tức thở dài, trầm lặng nói:
– Xem ra đây đều là ý trời…(vãi cả ý trời…@@)
Thấy đại cô khi thì thở dài, lúc lại tức giận, Diệp Phi nhất thời cũng không biết được nàng đang nghĩ như thế nào, đành phải ngây ngô hỏi:
– Vậy ngươi nói chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
– Nếu là thiên ý, chúng ta cũng đừng phụ một phen ý tốt của lão Thiên rồi.
Diệp Ngưng Sương đột nhiên quyến rũ nở nụ cười:
– Nếu như đã sai, vậy liền dứt khoát sai đến cùng đi, hảo hài tử, dùng cây côn ŧᏂịŧ to lớn kia của ngươi làm đại cô lêи đỉиɦ đi!
Tuy Diệp Ngưng Sương cũng đã làm ra quyết định, nhưng nói ra những lời này xong, nàng vẫn còn có chút ngượng ngùng không chịu nổi, không khỏi nhắm chặt mắt lại.
Diệp Phi mừng rỡ vô cùng, vừa rồi đút vào âʍ đa͙σ của Diệp Ngưng Sương, hắn cũng đã không cách nào bỏ qua loại kɧoáı ©ảʍ mê người này, trong nội tâm đang suy nghĩ phải dùng biện pháp gì để Diệp Ngưng Sương đáp ứng cho hắn chọc vào một hồi đâu, không ngờ nàng vậy mà cho phép mình “làm” nàng rồi, về phần “làm” như thế nào, từng xem qua tiểu thuyết, hắn cơ bản cũng biết rõ một ít đấy, vì vậy hai tay đỡ dưới mông lớn của Diệp Ngưng Sương, bắt đầu nhanh chóng dùng sức đâm vào.
Không có chút nào kinh nghiệm, nên Diệp Phi cũng không chơi cái gì hoa chiêu, chỉ theo bản năng sử dụng côn ŧᏂịŧ hung mãnh của mình không ngừng mạnh mẽ chọc vào da^ʍ huyệt hấp dẫn mê người của Diệp Ngưng Sương. Tuy vậy, cái này lại thực sự vừa đúng thỏa mãn tâm tư của nàng, Diệp Ngưng Sương cũng đã hơn mười năm không trải qua tình ái, lúc này nàng cần nhất đúng là bị loại đồ vật to lớn kia dùng khí lực lớn nhất liên tục đâm vào. Theo mỗi lần Diệp Phi đâm vào như vậy, nàng cũng nhịn không được đem mông lớn điên cuồng nâng lên đón đỡ, trong miệng cũng không ngừng phát ra thanh âm rêи ɾỉ kiều mỵ ngắt quãng:
– Hảo hài tử, thứ đó của người thật lớn… thật tốt, nó chọc vào tiểu huyệt của đại cô… thật thoải mái! Chất nhi… mau dùng sức đâm vào da^ʍ huyệt của đại cô… cho tới bây giờ ta cũng chưa từng được thoải mái như vậy! Lại dùng lực… đem đại cô “làm” chết cũng không sao… A… a… Đại cô sướиɠ quá…
Diệp Ngưng Sương vốn đã đến đỉnh điểm của cao trào, lúc này bị hắn mạnh mẽ đâm vào không ngừng như vậy, rất nhanh liền đạt tới cực khoái, nhịn không được hét lên một tiếng, tay chân quấn chặt trên người Diệp Phi, thân thể bỗng chốc run rẩy mãnh liệt, sau đó da^ʍ huyệt cũng bắt đầu co rút thật mạnh, đem côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi cắn chặt vô cùng, còn không ngừng mυ'ŧ vào. Diệp Phi đã bao giờ trải qua loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, không khỏi cảm thấy eo tê rần, cũng theo nàng gầm nhẹ một tiếng, nơi đó một hồi tăng vọt, ngẩng đầu đem lượng lớn tinh hoa phóng thích ra, toàn bộ bắn vào chỗ sâu nhất trong âʍ đa͙σ của nàng.
Cực khoái qua đi, Diệp Phi nhè nhẹ ghé vào trên người Diệp Ngưng Sương, cũng không cảm giác được một tia mệt mỏi, mà còn cảm giác từ chỗ sâu nhất trong da^ʍ huyệt của Diệp Ngưng Sương tuôn ra một luồng khí lưu mát lạnh, thông qua côn ŧᏂịŧ đang cắm sâu trong cơ thể nàng, truyền vào trong cơ thể của mình, khiến hắn cảm giác tinh thần đại chấn, bên dưới vừa mới bắn qua vậy mà lại cứng lên.
Diệp Ngưng Sương từ trong cao trào chậm rãi khôi phục lại, buông lỏng ra tứ chi đang quấn chặt trên người Diệp Phi, có chút thỏa mãn thở ra một hơi thật dài, chỉ là nàng trống trải đã lâu một lần cao trào làm sao có thể thỏa mãn? Đang nghĩ ngợi dùng biện pháp gì để cho Diệp Phi cứng rắn lên đâm mình một lần nữa, không ngờ lại cảm giác được đồ vật cắm sâu trong cơ thể mình của hắn vậy mà lại “hồi sinh” trở nên cứng rắn vô cùng, trong nội tâm không khỏi mừng rỡ, đem cái miệng nhỏ nhắn hôn lên mặt hắn một ngụm, sau đó ghé vào lỗ tai hắn nói khẽ:
– Chất nhi tốt, đại cô còn muốn, ngươi lại làm ta được không?
Yêu cầu hấp dẫn như vậy Diệp Phi đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hơn nữa loại thanh âm đầy dụ hoặc này của nàng càng làm dục hỏa của hắn bốc lên điên cuồng. Vì vậy căn phòng vừa mới an tĩnh lại, lại lần nữa vang lên từng tiếng va chạm mãnh liệt xen lẫn âm thanh rêи ɾỉ không ngừng của Diệp Ngưng Sương.
Diệp Phi cùng Diệp Ngưng Sương, một kẻ là mới nếm thử tư vị, làm không biết mệt, một người là trống trải đã lâu, đòi hỏi vô độ, cả hai quấn lấy một chỗ, lập tức đem mọi thứ đều quên. Từ xế chiều đến hơn mười giờ tối, hai người gần như không ngừng lại một giây phút nào, Diệp Phi trọn vẹn bắn vào trong da^ʍ huyệt của Diệp Ngưng Sương đến bảy lần, về phần Diệp Ngưng Sương đạt tới cực khoái mà tiết ra bao nhiêu lần, hai người đều không thể đếm rõ.(Trâu bò thiệt @@)