Phu Quân, Nhẹ Nhàng Thôi Nhé~

Chương 5: Bắn vào nàng Ŧiиɦ ᗪịƈɦ nóng hổi (H)

Mái tóc dài của hai người dường như đang hoà vào nhau, hình ảnh trong phòng tân hôn lúc này khiến người xem thấy xấu hổ. Nam nhân bế người phụ nữ đang khỏa thân, đem nàng đi áp vào tường, hai người đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hai chân nàng ôm chặt lấy vòng eo gầy của nam nhân, còn đôi tay mảnh khảnh đang nắm lấy bàn tay to lớn của nam nhân, sợ rằng mình sẽ vô tình ngã ra khỏi chàng.

“Ngoan ... Nương tử… ta sẽ giúp nàng thoả mãn ngay bây giờ ..." Nhìn nữ nhân nhỏ bé khiến mình si mê, Cố Quân Ngộ thỏa mãn liếʍ môi, cúi đầu xuống cắn đầṳ ѵú đỏ mọng, vừa mυ'ŧ vừa kéo, chuyển động của eo dữ dội và quyết liệt.

"Chàng ... dừng lại ...thϊếp đau quá ... sắp hỏng mất ... đừng ..." Khương Noãn Noãn vươn tay định đẩy nam nhân đang liếʍ cắn đầṳ ѵú mình ra, nhưng nàng phát hiện đôi tay mình đang bất lực.

Khương Noãn Noãn chỉ có thể để cho nam nhân tuỳ ý ôm mình, lòng bàn tay to lớn của chàng gắt gao ôm chặt lấy mông cô, đâm mạnh vào chỗ sâu nhất.

"Tiểu Noãn, ta sắp ra rồi ... ah ... ah ..." Động tác của nam nhân ngày càng nhanh và nặng hơn, sau khi xâm nhập huyệt nhỏ hàng trăm lần, nam nhân gầm nhẹ và phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng bỏng của mình.

"A ..." Khương Noãn Noãn bất lực trợn hai mắt, nhưng không thể nào trốn tránh, huyệt nhỏ của nàng chỉ có thể nhận lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân.

"Bảo bối...ta đều sẽ bắn hết cho nàng ..." Nam nhân bắn những giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng vào nàng, không nhịn được lại run rẩy tiến vào sâu hơn, vẫn chưa muốn rời đi nên ôm chặt tiểu nương tử vào lòng. Sau đó, Cố Quân Ngộ đem nàng trở lại trên giường, lúc này mới cẩn thận rút côn ŧᏂịŧ to lớn của mình ra.

Khi côn ŧᏂịŧ được thoát ra khỏi tiểu huyệt chặt khít, tất cả những thứ mà Cố Quân Ngộ bắn vào đều trào ra bên ngoài.

Chất lỏng màu trắng đυ.c cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt chảy ra khi bụng dưới của Khương Noãn Noãn co rút lại.

"Chà ..." Cố Quân Ngộ ôm nữ nhân quyến rũ trong lòng một lúc lâu, nghỉ ngơi một hồi, chàng đứng dậy tách hai đùi của Khương Noãn Noãn ra, chiêm ngưỡng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà mình bắn vào nàng từng chút một được phun ra khỏi tiểu huyệt, cảnh tượng này làm Cố Quân Ngộ lại cứng.

“Nên làm sao bây giờ?” Nhìn côn ŧᏂịŧ cứng ngắc của mình, Cố Quân Ngộ biết rất rõ âʍ ɦộ của nàng hiện đang sưng đỏ lên, nhất định sẽ không thể chịu được lần thứ hai.

Chàng chỉ có thể tự mình giải quyết.

"Hừm ..." Cố Quân Ngộ cầm cây gậy thịt to lớn, thô ráp của mình vuốt đi vuốt lại nhiều lần, tự tưởng tượng ra những cảnh tượng ướŧ áŧ vừa nãy của họ và sự chặt khít của tiểu huyệt nhỏ bé. Chàng tiếp tục bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, tuy rằng mới bắn qua một lần, lần này nó không ít hơn mà còn nhiều hơn lần đầu.

Nhưng nhìn tiểu huyệt nhỏ vẫn đang phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, không chút nghĩ ngợi, Cố Quân Ngộ đưa côn ŧᏂịŧ vẫn còn đang phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại nhét vào trong huyệt nhỏ rồi bắn hết vào trong nàng.

"Chúng ta không nên lãng phí tϊиɧ ɖϊ©h͙... nàng, nàng có thể mang thai con của ta."

"Ưm ..." Tiểu mỹ nhân trong lòng Cố Quân Ngộ rêи ɾỉ, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn vào nhíu mày.

“Tiểu Noãn… Thế nào, nàng thích không?” Sau đó Cố Quân Ngộ rút côn ŧᏂịŧ ra, huyệt nhỏ không thể chứa quá nhiều chất lỏng, không ngừng phun ra thứ chất lỏng màu trắng đυ.c của chàng.