Editor: Yuki
Giai đoạn trước khi mang thai của thai phụ ở thế giới này hạnh phúc hơn thai phụ ở kiếp trước của Đỗ Kiều Kiều rất nhiều, bởi vì các nàng sẽ không thai nghén, sẽ không ói đến rối tinh rối mù, phản ứng lớn nhất của các nàng chính là mệt mỏi, ăn nhiều ngủ nhiều.
Thê tử mang thai, các nam nhân làm sao bây giờ? Nam nhân có chút có quyền thế sẽ lợi dụng thân phận hoặc là tiền tài, "Mượn" thê tử trẻ tuổi của người khác để giải hỏa( bởi vì nữ nhân dưỡng ở hậu trạch của nam nhân, cho nên việc này phần lớn yêu cầu được đồng ý từ trượng phu của những nữ nhân kia), nam nhân có chút nghèo sẽ tìm luyến đồng phát tiết du͙© vọиɠ ( nam nhân quá nhiều, nam nhân không chiếm được nữ nhân, khi dục hỏa đốt người không nhịn được liền xuống tay với thiếu niên có dung mạo tú lệ như nữ tử, vì thế luyến đồng xuất hiện. Có vài luyến đồng là hoạn quan, có thể vĩnh viễn làm bạn với nam chủ nhân, có vài luyến đồng là nam tử bình thường, một số sau khi lớn lên còn có thể cưới vợ sinh con).
nữ tiên sinh Xuân Thủy Viên dạy học sinh, thai phụ làm sao giữ lấy tim của nhóm hôn phu. Đỗ Kiều Kiều bởi vì Nhan Tử Phong và Chu Tín An là trọng sinh, cho nên tin tưởng vững chắc bọn họ sẽ không theo đuổi nɧu͙© ɖu͙© như vậy.Chỉ là, nàng chưa bao giờ dám xem thường nhu cầu thân thể của nam nhân.
Ban ngày Đỗ Kiều Kiều không có việc gì liền ngủ nhiều một chút, chạng vạng tắm gội thay quần áo, trang điểm chải chuốt, chờ Nhan Tử Phong Chu Tín An trở về cùng nhau dùng bữa tối. Vào đêm, nàng dẫn theo gã sai vặt hoạn quan đến sân của Nhan Tử Phong, lấy danh nghĩa cao đẹp là, đưa trà mật ong.
Trong thư phòng, Nhan Tử Phong chuẩn bị lại thức đêm làm việc nhìn thấy nàng tới, khóe miệng lập tức gợi lên một độ cong hiểu ý, cho toàn bộ người hầu trong phòng lui ra, lòng tràn đầy vui mừng mà uống sạch trà mật ong Đỗ Kiều Kiều mang đến.
"Uống ngon không?" Đỗ Kiều Kiều cười ngâm ngâm hỏi. Đêm nay nàng mặc áo váy màu bạch nguyệt, đặc biệt thấy rõ lụa mạt ngực ửng đỏ bên trong. Bởi vì trước đó bọn họ dốc lòng mà vuốt ve, kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyệt vị, hơn nữa nàng lại mang thai, cho nên một đôi tiểu nhũ bồ câu trước ngực nhanh chóng trưởng thành, ước chừng lớn ra một vòng. Dáng người người thẳng mà đứng, bộ ngực sữa cao thẳng, mông đĩnh kiều, đường cong thân thể yểu điệu thướt tha, hết sức mê người.
Tiểu phụ nhân......
Nhan Tử Phong uống trà mật ong nhưng lại miệng đắng lưỡi khô, buông bát trà lập tức ôm lấy Đỗ Kiều Kiều ngồi lên án thư trên ghế thái sư khổng lồ. Loại chuyện này, trong trí nhớ hắn Kiều Kiều không phải chưa từng làm qua.
"Tử Phong, có phải chàng nghẹn hỏng rồi hay không? Thật đáng thương." Đỗ Kiều Kiều cười duyên nói, đôi tay giữ lấy khuôn mặt tuấn tú gần đây có chút gầy đi của hắn, môi anh đào phấn nộn tiến đến cạnh môi mỏng hắn, đầu lưỡi nghịch ngợm liếʍ láp môi mỏng của hắn. Môi mỏng mềm ấm còn vươn vấn vị thơm ngọt của mật ong, sau khi nàng liếʍ láp vị ngọt trên cánh môi hắn thì lập tức chui vào giữa môi răng của hắn, đầu lưỡi trêu chọc lưỡi thô của hắn.
Nàng vừa chủ động, Nhan Tử Phong lập tức như con sói đói khát đã lâu ở sa mạc, bắt lấy môi lưỡi nàng dùng sức gặm cắи ʍút̼ vào.
"Ưm~~" Đỗ Kiều Kiều cánh mũi hừ nhẹ, lưỡi thơm bị lưỡi to của hắn kéo lấy quấn quýt giao triền.
Nhan Tử Phong vội vàng mà hôn lấy Đỗ Kiều Kiều, lưỡi to liếʍ láp mỗi một tấc da thịt trong miệng thơm của nàng, cuốn lấy lưỡi thơm mềm mại của nàng, mυ'ŧ vào hương thơm tươi mát tràn ra từ miệng nàng. Kiều Kiều của hắn hiểu ý người nhất, tiếp theo hắn sẽ đạt được hưởng thụ của đế vương.
"Ưm~~ ưʍ......" Đỗ Kiều Kiều nỗ lực hôn lại hắn, đầu lưỡi duỗi ra co rụt lại mà đâm thọc khoang miệng hắn, bắt chước côn th*t nam nhân thọc vào rút ra trong hoa huy*t nữ nhân.
Nhan Tử Phong kích động mà dùng sức hút lấy lưỡi mềm của nàng, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn.
nước bọt trong miệng bọn họ ào ạt, bọn họ dùng sức mυ'ŧ vào, môi lưỡi tương giao, trao đổi nước bọt cho nhau. Đỗ Kiều Kiều nuốt không kịp, nước bọt trong miệng tràn ra khóe miệng, khóe miệng tràn ra một dòng nước trong suốt nhơn nhớt da^ʍ diễm.
Không khí giống như càng ngày càng loãng, hô hấp Đỗ Kiều Kiều càng ngày càng dồn dập, không thể không đẩy Nhan Tử Phong đang cuồng hôn nàng ra, hô hấp dồn dập không khí mới mẻ.
"Kiều Kiều, nàng cảm giác được không?" Hai mắt ngăm đen ngóng nhìn môi anh đào bị chính mình hôn đến sưng đỏ, tiếng nói Nhan Tử Phong trầm thấp, gợi cảm, lộ ra một chút vội vàng.
"Ta ngồi trên cái gì thế? Cứng quá......" Đỗ Kiều Kiều ngồi lên giữa hai chân hắn biết rõ còn hỏi, trong mắt lóe lên giảo hoạt, "Cứng quá, thật thô, thật lớn, tựa như...... Một cây côn sắt thô dài......."
Giải thích của nàng tức khắc lấy lòng Nhan Tử Phong, l*иg ngực hắn chấn động, trong cổ họng tràn ra tiếng cười hưng phấn, "Nàng thích sao? Nếu thích, liền tự mình phóng nó ra đi."
Đỗ Kiều Kiều cố ý lắc lư mông vểnh nghiền ép nhục côn cứng rắn sưng to thô phía dưới, "Làm sao bây giờ? Nó trở nên càng thô càng dài."
"Tê ~~ nàng cái tiểu yêu tinh này!" Nhan Tử Phong hút một ngụm khí lạnh, duỗi tay một phen bắt cánh mông đĩnh kiều của nàng, "Xuân Thủy Viên dạy nàng rất nhiều chiêu mà, nàng nhất định phải thi triển toàn bộ."
"Được a ~~" Đỗ Kiều Kiều yêu kiều nói, vặn vẹo vòng eo như xà đứng lên từ trên đùi hắn, duỗi tay cởi bỏ đai lưng cùng trường bào của hắn, kéo qυầи ɭóŧ của hắn xuống.
Một cây côn th*t lớn đỏ đậm đắp lều trại dưới qυầи ɭóŧ đột nhiên nhảy ra tới, tản mát ra hương vị xạ hương nóng hỏi của giống đực, tràn ngập sốt ruột không thể chờ.
Cong eo, Đỗ Kiều Kiều vươn ngón tay ra chọc chọc ngạo long tràn ngập sức nam tính của hắn, biểu tình khoa trương nói: "Thật lớn, ta rất sợ."
"Tê ~~" hầu kết Nhan Tử Phong cấp tốc lăn lộn trên dươi hai cái, "Nàng không phải sờ rồi lại sờ, ăn rồi lại ăn sao? Làm sao lại sợ?" Hắn vận động cơ bắp giữa hai chân, làm ngạo long ngang nhiên đứng thẳng của mình đong đưa từng chút, khoe ra lực lượng giống đực với nàng.
Ngón tay khảy ngạo long cứng rắn như thiết đỏ của hắn, Đỗ Kiều Kiều kiều thanh nói: "Đại gia hỏa này gấp không thể chờ." Ngón tay hoạt đến hắn đỉnh chóp bóng loáng của long đầu cực đại lòng bàn tay, nàng lập tức dính dính dịch trắng. Nhan Tử Phong lạnh nhạt nghiêm túc trước mặt người ngoài, dịu dàng săn sóc ở trước mặt nàng, lúc ở trên giường thì nhiệt tình như lửa, là đại biếи ŧɦái. J)))
"Ưm ~~ a......" kɧoáı ©ảʍ Tê dại đột nhiên tới, thân thể Nhan Tử Phong căng chặt lên. Phun ra một ngụm nhiệt khí, hắn ngẩng đầu nhìn hai tròng mắt lóe lên thú vị ác ý của nàng, "Đừng đùa quá mức, tiểu tâm đét mông." Nữ nhân được nuôi dưỡng ở hậu viện của nam nhân, cực kỳ nghe lời nam nhân,chỉ có Kiều Kiều, to gan lớn mật, có đôi khi trực tiếp khiêu chiến tôn nghiêm của nam nhân và hôn phu.
"Vậy...... Sao?" Hai mắt Đỗ Kiều Kiều tràn ngập kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà nhìn hắn, cái miệng nhỏ chu lên thổi khí với hắn, lòng bàn tay ngăn chặn ngạo long bành trướng như nấm hương của hắn nghiền nát trái phải long đầu. "Thoải mái sao? Phu...... Quân ~~" nàng kiều thanh hỏi, đầu lưỡi nghịch ngợm vươn ra liếʍ láp cánh môi bị hôn tới ướŧ áŧ kiều diễm của mình.
"Ưm~~ nếu nàng dùng miệng, ta sẽ càng thoải mái." Trong cổ họng phun ra rêи ɾỉ áp lực, Nhan Tử Phong nâng nâng thân mình, rút lụa xanh lót ghế dưới thân ra quăng tới chân trước của mình.
Đỗ Kiều Kiều thuận thế quỳ gối tách hai chân hắn ra, tay nhỏ nắm ngạo long cứng rắn như thiết của hắn trên vuốt ve dưới, ngưỡng mặt nhìn hắn, hai tròng mắt ngập nước tràn ngập tình ý, kiều lưỡi lại dò ra miệng thơm liếʍ láp môi đỏ lần nữa. "Tử Phong, chàng thoải mái không?" Giọng nói Nàng nhu mị tận xương, khóe mắt xuân tình nhộn nhạo.
"Ưm ~~ dùng miệng, Kiều Kiều, dùng miệng nàng, nhanh lên!" Không thỏa mãn nàng chỉ dùng tay bao lộng ngạo long mình, còn cố ý vươn đầu lưỡi trêu chọc mình, Nhan Tử Phong vội vàng mà mệnh lệnh.
"Cầu ta đi, Tử Phong......" Đỗ Kiều Kiều ngửa đầu ngóng nhìn khuôn mặt anh tuấn của, giọng nói quyến rũ đến sắp tích ra nước.
"Ta cầu nàng, nhanh lên, dùng miệng nàng ngậm lấy nó." Nhan Tử Phong thở hổn hển nói. Trước và sau khi sống lại hắn đều chỉ có một nữ nhân là Kiều Kiều, hắn không biết thê tử của nam nhân khác có phải cũng khó chơi giống Kiều Kiều hay không, chỉ biết hắn và Tín An đều thích cái giọng này của nàng, vui vẻ chịu đựng việc nàng thường xuyên trêu chọc tôn nghiêm nam nhân của bọn họ.
Cúi đầu, đầu lưỡi nhanh chóng nhẹ điểm lên đôi mắt nhỏ đỏ bừng giữa long đầu, nàng bắt đầu liếʍ láp đỉnh ngạo long bóng loáng sưng to của hắn, tay nhỏ cầm thân ngạo long của hắn vuốt ve từng chút, có đôi khi dừng lại mềm nhẹ mà vuốt ve vuốt long túi đã phồng lên dưới rễ ngạo long của hắn.
Đôi tay Nhan Tử Phong bắt lấy tay vịn ghế dựa, cúi đầu nhìn đỉnh đầu lay động trên dưới của nàng, ngực dồn dập phập phồng, trong cổ họng tràn ra rêи ɾỉ kìm nén không được.
Há mồm ngậm lấy đỉnh ngạo long hắn, nàng bắt đầu phun ra nuốt vào long đầu hắn, đầu lưỡi quấy long đỉnh bóng loáng, đôi môi kề sát long đầu đầy đặn thịt lăng hắn cọ xát trên dưới.
"A ~~ ưm, dùng sức chút. A~~, sâu một chút, ăn toàn bộ vào đi. Tê tê ~~ lại sâu một chút, a......" Nhan Tử Phong thấp giọng rêи ɾỉ, chỉ điểm nàng làm thế nào để mình càng sảng khoái.
Thật sâu mà nuốt ăn ngạo long dữ tợn gân xanh nhô lên như Cù Long của hắn, yết hầu nàng bị căng ra, chỗ sâu bên trong không ngừng co rút lại co rút, thẳng đến chịu không nổi mới nhổ côn th*t hắn ra.Trong miệng, yết hầu nàng bọc long đầu mẫn cảm của hắn co rút mấp máy, với hắn mà nói thoải mái cực kỳ, mà yết hầu nàng nghẹn khó chịu đến run rẩy muốn nôn.
phun ra nuốt vào bảy tám lần, nàng mới có thể kiệt lực nuốt vào ngạo long của hắn một lần, làm hắn cảm thụ ngạo long cắm sâu yết hầu, kɧoáı ©ảʍ bị yết hầu bọc mấp máy. Bởi vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nước bọt trong miệng nàng róc rách, làm long túi phồng lên như cầu của hắn hoàn toàn tẩm ướt.
"A, sắp, Kiều Kiều, lại nhẫn nại một chút, a ~~ a ~~" Nhan Tử Phong biết nàng nỗ lực, cũng không áp lực kɧoáı ©ảʍ chính mình, tùy ý lệnh người hít thở không thông đem chính mình bao phủ, sau đó lại thô ách gầm nhẹ một tiếng, bắn ra thật nhiều dịch nóng mà mình tích tụ.
Không hề ngoại lệ, Đỗ Kiều Kiều cầm ngạo long hắn tiếp tục vuốt ve, ngẩng đầu há to miệng làm hắn tận tình mà bắn ở trong miệng chính mình, hai tròng mắt mang theo nước mắt ngóng nhìn đôi mắt hắn. Đám nữ tiên sinh nói qua, đây là tinh hoa sinh mệnh của nam nhân, là vật đại bổ đối với nữ nhân. Nàng cũng không tin tưởng, chỉ là nếu Nhan Tử Phong và Chu Tín An đều thích nhìn nàng nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ bọn họ, mà hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không tệ,nàng liền mỗi một lần đều ăn xong đi.
Yuki: Lại là bài ca cũ, chương H tg viết lắm vl J)) À mình sắp mở hố mới các bạn rảnh ghé ủng hộ nhe,xuyên sách ạ,....NP nữa (mình không thuộc tuýp trong sáng_) mình đọc xong bản cv thấy khá ok nên edit, có thịt có nội dung rất hợp ý mình bộ đó là "Thú vui của tác giả thịt văn xuyên sách" nha, có thể nay hoặc mai khai hố, tùy tâm mình hihiJ)))))