Xuyên Nhanh: Sau Khi Ngủ Với Vai Ác

Chương 197: Người tình thế thân (H)

Trì Vũ còn định tiếp tục hôn cô, chỉ là một từ biếи ŧɦái của cô gái lại khiến động tác đột nhiên dừng lại.

"Biếи ŧɦái?" Nắm cằm Tiết Tiết, cẩn thận quan sát đôi môi phấn nộn như hoa anh đào bị mình chà đạp đến đỏ sưng lên, trong mắt Trì Vũ hiện lên nụ cười. "Anh là bạn trai em, sao có thể nói là biếи ŧɦái?"

Trì Vũ vừa nói, vừa dùng ngón cái và ngón trỏ vuốt ve môi Tiết Tiết.

"Nếm được hương vị của mình chưa? Có phải rất ngọt hay không?"

Nói đến chữ "ngọt" Trì Vũ cố ý đem ngữ điệu chậm lại, nghe có vẻ mơ hồ, nhưng vô cùng mập mờ.

Tiết Tiết không nói lời nào, chỉ mở to đôi mắt ướt sũng nhìn anh.

Trì Vũ đột nhiên cảm thấy mình không nhịn được nữa.

Bàn tay vốn đặt ở hông Tiết Tiết một đường trượt xuống dưới, đẩy tiểu huyệt chặt chẽ ra đùa giỡn, sau khi tìm được khe hẹp ẩn nấp liền không chút do dự đâm vào.

Tiết Tiết rêи ɾỉ kêu lên.

Lần này Trì Vũ không thành thạo như vừa rồi, có vẻ hơi gấp gáp.

Tiết Tiết ở dưới thân thể nam nhân đong đưa thân thể, giống như một mỹ nhân ngư rời khỏi nước.

"Vẫn ẩm ướt như vậy." Trì Vũ chen gần nửa hành lang của nữ nhân đã bôi trơn đầy đủ, đỡ dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay huyệt non trơn trượt, vừa cúi đầu nhẹ giọng nói bên tai cô. "Cô bé kỳ thật rất chờ mong bị dươиɠ ѵậŧ làm đúng không?"

Lời nói trắng ra mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ đặc biệt mãnh liệt.

Thừa dịp Tiết Tiết thất thần, Trì Vũ ưỡn lên, cường thế đem dươиɠ ѵậŧ đâm vào miệng huyệt.

"Ân..."

Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn giống như lưỡi dao sắc nhọn, mặc dù cơ thể đã nếm thử niềm vui, nhưng vẫn ngây ngô chặn chẽ, sau hơn nửa đêm nghỉ ngơi vẫn chặt chẽ như xử nữ, ngay cả khi dùng lưỡi hay ngón tay thay phiên nhau mở rộng, thì nuốt dươиɠ ѵậŧ dài vô cùng rất khó khăn.

Tiết Tiết cảm thấy cơ thể mình sắp bị xé rách.

Động tác Trì Vũ không nhanh không chậm, chỉ là vô cùng kiên định.

Anh nắm chặt tiết tấu, thong thả đưa phân thân của mình vào hành lang vừa mới quen thuộc không lâu nhưng đã hoàn toàn phù hợp, cảm nhận bên trong ấm áp, ẩm ướt, thoải mái làm cho người ta hận không thể chôn vào trong đó.

Không bao giờ tách rời.

"Hô..."

Từng tấc từng tấc xâm chiếm, từng chút từng chút cắn nuốt.

Tiết Tiết mơ hồ có thể cảm giác được kết cấu bên trong được que thịt ma sát, giống như là muốn đem tiểu huyệt nuốt lấy.

"A... Không..." Tiết Tiết không nghĩ tới nam nhân còn đang xâm nhập. "Quá sâu... Nha..."

Khi một địa phương bị xâm chiếm, Tiết Tiết cảm thấy mười đầu ngón tay giống như tích điện, lập tức chấn động đến cả người tê dại.

Trì Vũ cũng chú ý tới, khóe mắt và đuôi lông mày của anh mơ hồ hiện lên ý cười, nhưng Tiết Tiết lại không chú ý tới.

"Dừng lại... Ân... Thật sâu... Ô..."

Trong miệng nói đi nói lại là mấy từ này, Tiết Tiết thật sự hy vọng Trì Vũ không cần tiếp tục thăm dò vào trong nữa.

Làm cho người ta có loại ảo giác đáng sợ côn ŧᏂịŧ từ nay về sau khảm vào trong tiểu huyệt.

Nhưng khi Trì Vũ thật sự dừng lại, Tiết Tiết lại cảm thấy khó có thể chịu đựng được, có chút cảm giác gãi ngứa được một nửa bỗng nhiên bị người ta bắt được hai tay.

Hơn nữa cô biết, nam nhân vẫn chưa tới cực hạn.

Nghĩ tới đây, cô không nhịn được nhìn Trì Vũ.

Trì Vũ đang vùi đầu ở trước ngực cô làm loạn, lúc thì cắn núʍ ѵú, lúc thì liếʍ núʍ ѵú, lúc lại dùng gò má cọ vυ'.

Tiết Tiết bị hắn làm cho tê dại ngứa ngáy, nhưng hạ thân so với sự trống rỗng tựa hồ không có gì.

"Anh..." Tiết Tiết vừa mở miệng, Trì Vũ lập tức ngẩng đầu lên nhìn cô. "Cử động đi a..."

Nghe vậy, Trì Vũ trừng mắt nhìn, tựa hồ là không hiểu ý Tiết Tiết.

Chỉ là anh làm sao có thể thật sự không hiểu.

Để biểu đạt sự bất mãn đối với hành vi của Trì Vũ, Tiết Tiết dùng sức siết chặt tiểu huyệt.

Hiệu quả rất rõ ràng.

Một tiếng kêu rêи ɾỉ kia của nam nhân phảng phất từ dưới đất truyền đến, đi kèm với là đôi mắt đen vốn còn ánh sáng trong nháy mắt trở nên u ám, nếu Tiết Tiết nhìn kỹ, thậm chí có thể nhìn thấy bên trong có một tia bất thường đang di chuyển.

Bất quá Tiết Tiết hiện tại đối với những chuyện bên ngoài không hề để ý, cô chỉ muốn mau chóng được thỏa mãn.

Nếu đã khơi dậy du͙© vọиɠ của cô, vậy tự nhiên là có nghĩa vụ dập tắt du͙© vọиɠ.

Tiểu huyệt lại hung hăng cắn chặt.

Trì Vũ nếu còn có thể nhịn, sợ không phải là nam nhân.

"Sao dâʍ đãиɠ như vậy? Không sao, anh sẽ thỏa mãn em."

Ngay khi Tiết Tiết không kiên nhẫn nghĩ có phải nam nhân đẹp trai đều hay lề mề hay không, Trì Vũ bắt đầu động.

"Ân... A..."

Môi đỏ mọng buông lỏng, rêи ɾỉ không ngừng.

Dươиɠ ѵậŧ hùng vĩ và uy vũ ra sức đâm mạnh, giống như xe tăng vượt qua mặt đường lầy lội, mỗi một lần ra vào đều mang đến tiếng nổ lớn cũng như lưu lại từng đoạn dấu vết khắc sâu.

Tiết Tiết chỉ có thể bất lực bám lấy Trì Vũ, cảm thụ du͙© vọиɠ mãnh liệt bốc lên trong cơ thể mình.

"Cắn anh thật chặt." Trì Vũ vừa điều chỉnh góc độ, vừa trêu chọc nói. "Hôm qua không cho em ăn no sao?"

Tiết Tiết không trả lời, nheo mắt, hưởng thụ niềm vui.

"Nếu như không phải ngày hôm qua chảy nhiều máu như vậy, anh cho rằng em không phải là xử nữ." Trì Vũ nói, bỗng nhiên cúi đầu, hung hăng cắn đầṳ ѵú bên phải một cái. "Nước chảy nhiều như vậy, thật dâʍ đãиɠ."

Tiết Tiết vẫn không để ý tới anh, chỉ là đầṳ ѵú mẫn cảm khi bị Trì Vũ cắn khẽ rên.

Kế tiếp Trì Vũ cuối cùng cũng yên tĩnh, đem lực chú ý tập trung vào tiểu huyệt đẹp của nữ nhân, giống như một học sinh chăm chỉ hiếu học, siêng năng, chuyên tâm nghiên cứu cơ thể huyền bí của con người.