Nhật Ký Bị Thao Của Mỹ Nhân

Chương 14

Đường Miên nghe những lời cam kết đường mật ấy vẫn có chút lo lắng, ngập ngừng. Nàng quay lại nhìn hắn, chóp mũi ửng đỏ hỏi: “Thật ư?”

Thực ra, mọi chuyện tốt hơn so với những gì nàng nghĩ. Nàng đã từng sỉ nhục Tả Triều Chi, từng khẳng khái công bố cho dù nam nhân trên thế gian này có chết hết, nàng cũng nhất định không lấy hắn. Nàng tưởng nàng sẽ chỉ là một món đồ chơi khác mà thôi. Nhưng nào ngờ, hắn lại thề nguyện với nàng nhiều đến thế.

Khoảnh khắc ấy, lòng nàng cảm thấy ấm áp lạ thường, thậm chí còn sinh ra chút cảm kích. Nhưng Đường Miên rất kiêu ngạo, không muốn để hắn nhận ra cảm xúc yếu ớt ấy. Nàng cảm thấy vô cùng ghê tởm, không thể nào chấp nhận được mình có thể tuyệt vọng đến mức mong muốn sự bảo vệ từ Tả Triều Chi.

“Thật.” Tả Triều Chi cúi đầu đặt lên trán nàng một nụ hôn đầy trân trọng. Nàng là người quan trọng nhất trong lòng hắn. Mặc kệ có là chuyện gì đi chăng nữa, hắn đều mong những điều tốt đẹp nhất dành cho nàng. Dù tức giận đến nhường nào, hắn cũng chỉ có thể nuốt hận vào trong.

“Ngươi muốn làm gì?” Tuy Tả Triều Chi đã buông nàng ra nhưng hắn vẫn cởi đi lớp quần áo bên dưới của mình.

“Đường Đường, muốn ta làm gì cho nàng thì nàng cũng phải trả một cái giá thích đáng chứ?”

Khi lớp quần áo cuối cùng được cởi xuống cũng là lúc con thú dữ bên trong xông ra ngoài. Đường Miên chỉ biết kinh ngạc liếc nhìn rồi liền nhắm mắt quay đầu đi chỗ khác. Quả là nàng đã xem qua những bức tranh rất đỗi tỉ mỉ và chi tiết nhưng nhìn thấy phần dưới của nam nhân một cách trực tiếp như vậy thì chưa bao giờ! Chỉ cần nhìn thôi, nàng cũng có thể cảm nhận được sự đáng sợ rồi. Đầu rất to, kích thước dày và dài, trên bề mặt da nổi lên những đường gân xanh chi chít. Chỉ riêng phần thân cũng bằng cả cẳng tay nàng. Nàng nghĩ, nếu bị thứ đó xuyên qua người… Nàng thực sự không dám nghĩ thêm.

“Lớn quá! Sẽ chết người đó! Ta… sợ…” Thứ đó khiến nàng thật sự sợ hãi đến tận xương tủy.

Hắn đã hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải chiếm được nàng, vốn không chịu nổi nữa rồi, thân dưới đã trướng đến đau, sắp không thể khống chế được, hít thở khó khăn nói với nàng: “Ngoan, ta sẽ chậm rãi, hôm nay không làm đến cùng, ngoan...” Hắn giữ chân nàng, nhiệt độ lòng bàn tay hắn ngay lúc này tưởng chừng có thể đốt cháy nàng, khiến nàng run rẩy như chiếc lá mỏng manh trong gió.

“Ngươi…” Đường Miên còn muốn phản kháng đôi câu, nhưng cự vật to lớn kia đã kề sát phần giữa hai chân nàng. Nàng ngậm miệng, cả người căng chặt. Hạ bộ nàng co giật một hồi, hổ thẹn mà tiết ra lượng lớn xuân thủy. Nơi đó vô cùng nhạy cảm, hễ nam nhân chạm vào là phản ứng.

Qυყ đầυ đặt trước cửa mình ẩm ướt, lượng lớn xuân thủy tưới ướt. Vừa ấm vừa ướt Tả Triều Chi sướиɠ đến nổi cả da gà, xương cụt tê dại hết lên. Dù sao thì hắn cũng chưa có kinh nghiệm trong chuyện này.

“Không được…” Đường Miên bắt đầu giãy giụa. Cự vật to lớn kia đã vào được hơn phân nửa đầu, cảm giác bị xâm nhập mạnh mẽ khiến Đường Miên sợ đến không dám động đậy, tiếng hít thở cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.

Bởi vì nhẫn nại mà trên trán hắn đã hiện lên không ít gân xanh, cửa mình rậm rạp dần nuốt lấy cự vật. Trong khoảnh khắc đó, suýt nữa hắn đã phóng ra. Chuyện mất mặt như vậy hắn không muốn để Đường Miên biết được chút nào. Hắn chỉ có thể nghiến răng giấu đi sự hưng phấn quá mức của mình.

“Kẹp chặt đi, không nó đi vào thì ta không chịu trách nhiệm đâu. Hay là A Cẩm muốn Triêu Chi ca ca đâm gậy thịt lớn vào tiểu huyệt của A Cẩm?” Hắn khép hai chân của Đường Miên lại, nhấp nhả tại cửa mình của nàng tầm chục lần, hơi thở của hắn dần trở nên khàn khàn, đè nén tiếng thở gấp.

Đường Miên căng thẳng đến nổi cơ thể căng cứng. Nàng kẹp chặt chân lại, dùng đôi tay bao lấy bản thân tỏ ý muốn tự bảo vệ mình, tựa như làm vậy thì hắn sẽ không thể đi vào, nhưng chuyển động mãnh liệt bên dưới lại khiến nàng chẳng thể lừa mình dối người. Chỉ cần hắn muốn, nàng sẽ là món đồ chơi trong tay hắn. Hắn muốn nàng sống thì nàng sống, muốn nàng chết nàng sẽ chết. Nàng là thê tử trên danh nghĩa, hay là món đồ chơi không thể gặp người khác. Tất cả đều dựa vào sự bố thí của hắn.

Nhưng dựa vào đâu chứ? Nàng đã từng là người bố thí cho hắn cơ mà!

Oán hận và cao trào ập đến cùng lúc. Dưới sự xấu hổ và giận dữ, cao trào đến vừa nhanh vừa mãnh liệt, đôi chân mảnh khảnh của nàng cũng vì vậy mà run rẩy không dứt, trong đầu chợt nổ một tràng pháo hoa, mang tất cả tình cảm đi hết, chỉ còn lại cảm giác cực khoái.

Tả Triều Chi biết nếu làm tiếp sẽ mất đi khống chế. Gậy thịt to lớn ma sát với mật ngọt đang chảy ra không ngừng nơi hai người giao nhau.

“Ưm…” Tiếng rêи ɾỉ vang lên vừa nhỏ vừa khàn. Kɧoáı ©ảʍ đến vừa nhanh vừa mãnh liệt. Vào khoảnh khắc đó, hắn đặt vật nam tính vào nơi giao nhau với tiểu huyệt, phun ra lượng lớn chất lỏng màu trắng đυ.c. Dòng tinh ấm nóng chảy xuống nơi tư mật của Đường Miên. Chất lỏng trắng đυ.c và mật dịch trộn lẫn vào nhau, tỏa ra một mùi hương đặc thù sau khi phát sinh quan hệ.