Hệ Thống Câu Dẫn Nam Nhân Của Tra Nữ

Chương 6: Cứ không biết xấu hổ mà muốn em

Bạch Thư Nhàn thật sự không muốn tới đây.

Hắn rất ít khi tham dự loại hoạt động tập thể không thú vị này, cho dù du͙© vọиɠ của hắn mãnh liệt hơn nhiều so với người khác, nhưng hắn cũng không thích các loại hoạt động công khai hành vi lõα ɭồ đến như thế này.

Nhưng thật sự là hắn có chút mệt mỏi.

Từ lần trước hắn thả cô bí thư nhỏ ở hội học sinh chạy đi, sau đó chính hắn cũng không thể hiểu được mà cự tuyệt Lý Nhuế, tâm trạng của hắn trở nên vô cùng kém.

Ban đầu chỉ là tính dục bành trướng thường xuyên hơn, lúc trước chỉ khi ngẫu nhiên nhìn đến đồ vật có liên quan, du͙© vọиɠ mới có thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nhưng hiện tại, cũng chỉ là gọi một ly cà phê thêm sữa ở quán cà phê, bởi vì mùi hương có chút quen thuộc kia, hắn cũng sẽ không khống chế được mà lâm vào tình trạng nửa cương cứng.

Sau đó hắn bắt đầu mất ngủ, cả đêm gặp ác mộng, tựa như lại quay lại khoảng thời gian sinh sống cực khổ mấy năm trước. Lửa cháy lớn, tiếng rêи ɾỉ, giống như ma quỷ, cứ dây dưa mãi, một lần nữa tới tìm hắn.

Hắn cũng từng thử qua cách tiếp tục sử dụng thuốc giảm bớt tình trạng này. Xử nữ trong trắng leo lên giữa hai chân hắn, miệng nhỏ màu hồng đào cực khổ nuốt vào phun ra nơi to lớn kia của hắn. Mà hắn dựa vào đầu giường, khuôn mặt không chút biểu cảm.

Du͙© vọиɠ của hắn càng thêm cứng rắn, đáy mắt lại càng thêm thanh tỉnh.

Không có tác dụng.

Hắn đẩy nữ sinh xuống giường, đi vào phòng tắm, dòng nước lạnh băng nặng nề mà đánh lên trên người hắn. Bởi vì sinh lý mà thân thể hắn run rẩy, vật dưới háng lại không có dấu hiệu muốn mềm xuống.

Vì cho dù là nước lạnh lẽo, cũng sẽ làm hắn nghĩ đến tìиɧ ɖu͙©.

A, thật là cái đồ quái vật.

Hắn nảy sinh ác độc ở đáy mắt, một bàn tay sờ đến chỗ cương cứng của bản thân, nắm chặt mạnh mẽ hung hăng .

“Ưm ——”

Bởi vì đau đớn kịch liệt, một tiếng kêu rên không chịu khống chế mà từ khóe môi đang mím chặt truyền ra, côn ŧᏂịŧ cuối cùng cũng mềm xuống.

Bạch Thư Nhàn khó khăn mới đứng thẳng được, ngẩng đầu nhìn gương mặt tái nhợt trong gương.

—— Hắn không thể không thừa nhận, bởi vì xuất hiện việc ngoài ý muốn, tính ái này ở trên người hắn dùng mấy năm sử dụng thuốc mới khắc chế được, đột nhiên mất đi hiệu quả.

Hắn cần thuốc giải mới.

————

“Đem cô ta tới đây cho tôi.” Hắn nói.

Ghế lô yên tĩnh ngay lập tức.

Giờ phút này các nam nhân ở đây, tuy đều là người có quyền thế, nhưng nếu bàn về quyền lực có thể một tay che trời ở thành phố H, trừ bỏ Diêu Tống, người mời được Bạch Thư Nhàn tới đây, không một ai dám chống lại Bạch Thư Nhàn.

Tuy là con cháu huân quý thế gia thường tìm kiếm bạn tình tại buổi tụ họp này, nhưng trong những người này lại có mấy người chính là nghe nói Bạch Thư Nhàn sẽ tới đây, nên mới tới lấn lướt làm quen sao.

Diêu Tống là bạn lúc nhỏ của Bạch Thư Nhàn, là một hoa hoa công tử chính hiệu, bởi vì tính cách không tồi nên cũng là người rất được hoan nghênh ở hội học sinh.

Mà lúc này, mới vừa tiếp được cô gái Bạch Thư Nhàn đẩy qua, Diêu Tống trái ôm phải ấp, nghe vậy chỉ là giật mình, theo bản năng nhìn theo ánh mắt của Bạch Thư Nhàn.

Là một học muội khuôn mặt trang điểm, dáng người thanh thuần, lúc này đang không tình nguyện mà bị một người nam nhân giam cầm ở trong lòng ngực, giở trò sàm sỡ.

Từ khi vào ghế lô, Bạch Thư Nhàn liền tự mình uống rượu giải sầu, như thế nào? Đây là coi trọng người ta rồi sao?

Hắn liền nhìn lại về phía nam nhân kia, thấy nam nhân ban đầu không rõ nguyên do nhưng sau khi bị mọi người nhìn chăm chú cũng hiểu được sao lại như vậy, trong lòng lại có chút không cam tâm.

Diêu Tống vội nháy mắt ra dấu cho hắn.

“A…… Xem mình sao lại không có mắt như vậy chứ, Bạch thiếu là coi trọng nha đầu này sao? Ha ha ha, khó được coi trọng một người, mình đương nhiên không thể đoạt người Bạch thiếu yêu thích rồi……” . Hắn nói xong mới buông tay ra một cách cứng ngắc, một đôi mắt vẫn cứ lưu luyến mà nhìn chằm chằm cô gái.

Em gái này mềm như vậy, thật sự là có chút luyến tiếc, một tiếng yêu kiều “Không cần” kia, trực tiếp làm hắn cứng.

Khi được thả ra, cô gái mặc đồng phục thủy thủ vội vàng lui về phía sau hai bước, vừa luống cuống tay chân sửa sang lại vạt áo, vừa đề phòng vừa thất thố nhìn về phía nam nhân có ý đồ với mình.

“Lại đây.” Thanh âm rất bình tĩnh, có một chút khàn khàn.

Hắn để ý được, lúc thiếu nữ nghe được tiếng của hắn, bả vai thon gầy run lên khó phát hiện.

Hắn chỉ cho rằng cô sợ hãi.

Thiếu nữ sợ hãi mà đi đến trước mặt hắn, thật cẩn thận mà giữ khoảng cách, thanh âm yếu ớt nói: “Anh…… Có thể hay không không cần…… A!”

Còn chưa nói xong, liền bị nam nhân đột nhiên túm chặt cổ tay, kêu lên một tiếng, đột nhiên không kịp đề phòng mà ngồi xuống ở trên người nam nhân.

Lúc này, thiếu nữ còn chưa hoàn hồn, hai cái đùi trắng nõn tách ra vòng ở hai bên hông của nam nhân, vì ổn định thân thể, đầu ngón tay màu hồng nhạt nhẹ nhàng nắm lấy áo sơ mi của người con trai, quên mất phải buông ra.

Cái trán của cô tựa nhẹ lên ngực người con trai. Bạch Thư Nhàn hơi cúi đầu, ngửi được một mùi hương thanh đạm, có chút ngọt. Tuy không giống với hơi thở thơm ngát ngày đó, cũng làm bụng dưới của hắn căng cứng.

Ngón tay thon gầy tái nhợt của Bạch Thư Nhàn, nhẹ nhàng chậm chạp chạm đến làn váy bị vén lên vì tư thế ngồi này, sau đó chạm vào bên ngoài da đùi màu trắng như sữa của cô.

Ngón tay hắn vuốt ve nhẹ nhàng, động tác sắc tình không xứng với biểu hiện không một gợn sóng của hắn, tạo cho người khác ảo giác ngón tay hắn không phải đang chạm vào làn da của thiếu nữ, mà là đang nghiêm túc xem hợp đồng nào đó thập phần quan trọng trong văn phòng.

Hắn cúi đầu, vì những cái vuốt ve lúc nhẹ lúc nặng của hắn, nhìn thấy đùi trắng nõn mềm mại, tựa hồ thẹn thùng mà nhẹ nhàng lún xuống, lại dùng xúc cảm tinh tế mềm nhẵn nhiệt tình giữ lại đầu ngón tay của hắn.

Ánh mắt hắn dần tối sầm.

Dưới ánh đèn ảm đạm lập loè của ghế lô, đôi chân cân đối trắng nõn cũng nhiễm một tầng ánh sáng ái muội, đường cong đẹp mắt kéo dài đến đầu gối, mới đột nhiên chuyển hướng, đầu gối nhỏ mượt mà hồng hồng, làm người khác muốn ngược đãi.

“Rất trắng.” Hắn nói, giọng điệu tựa như chỉ là tán thưởng đơn giản.

Nhiệt độ cơ thể ấm áp từ lòng bàn tay hắn đi vào cơ thể, làʍ t̠ìиɦ dục càng thêm tăng vọt.

[ Ting —— nhận được 10 điểm giá trị vọng của Bạch Thư Nhàn ]

Bàn tay to của hắn vuốt ve bên ngoài đùi đến bắp chân, lại từ bắp chân nhanh chóng vuốt ve đến phía trước. Đột nhiên, khi cô gái chưa kịp phản ứng, hắn đang vuốt ve với tốc độ thong thả, hai bàn tay to đặt ở đầu gối cô lại hung hăng nắm chặt, dùng lực rất lớn, làm cả người cô đâm vào bụng dưới của hắn thật mạnh.

Cùng lúc đó, một bàn tay to ấn lên phía sau eo cô, hắn dùng lực làm cô bị hắn ôm vào lòng.

“A ——” An Sanh đột nhiên không kịp phòng ngừa kêu ra tiếng.

Sau đó cô nhớ đến, tư thế này quá ái muội, cơ thể từ chân trở lên, hầu như dính sát vào trên người nam nhân, không có một khe hở. Bộ ngực nóng bỏng xuyên thấu qua vải dệt, làm da thịt kiều nộn của cô nóng lên, cơ thể của cô không tự chủ được, mẫn cảm mà run rẩy.

Cô có ý trốn về phía sau, nhưng bàn tay to của nam nhân cứng như sắt thép gắt gao siết chặt cô, làm cô không di chuyển được. Cô không từ bỏ ý định di chuyển mông nhỏ về phía sau, nhưng không nhúc nhích được lần thứ hai, đã sợ tới mức cứng người.

Giữa háng của người con trai, một vật cứng rắn nóng như lửa hùng dũng oai vệ đặt tại bụng nhỏ của cô, cô muốn động một chút, không thể tránh khỏi cọ trúng đại gia hỏa đang đặt phía dưới, cô thậm chí có thể cảm giác được cái kia chuyển động từng chút một, tựa như vật gì nóng bỏng đợi không nổi mà muốn xông ra ngoài.

Sẽ bị phỏng mất.

[ Ting —— nhận được 10 điểm giá trị du͙© vọиɠ của Bạch Thư Nhàn ]

“Di chuyển tiếp đi.” Thanh âm người con trai khàn khàn, tựa như mang theo sung sướиɠ hiếm có, nhưng thiếu nữ rõ ràng biết được, ý của hắn chính là nếu lại di chuyển, tự gánh lấy hậu quả.

An Sanh thật sự xấu hổ buồn bực, một khuôn mặt ửng đỏ ngẩng đầu nhìn nam nhân: “Anh! Anh không biết xấu hổ……”

Khi thiếu nữ ngẩng đầu, Bạch Thư Nhàn chỉ cảm thấy trái tim mình nặng nề co rút lại một chút.

Cô quá thuần khiết.

Sắc màu hoa đào mỏng nhẹ trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn, một đôi mắt hạnh ngập nước, tựa như bị hắn làm cho tức giận đến không ít, lúc này vành mắt ửng đỏ, lông mi dài run run, như cào đến trong lòng hắn. Môi hồng hơi nhấp, lông mày nhẹ nhăn, dường như cái mũi nhỏ phiếm hồng đều nhíu lại, như ra vẻ hờn dỗi.

Từ đáy mắt của cô, hắn không hề thấy du͙© vọиɠ và tham lam, chỉ có sự trong sáng và giản đơn, liếc mắt một lần liền thấy sáng trong.

[ Ting —— nhận được 10 điểm giá trị tình yêu của Bạch Thư Nhàn, độ hảo cảm hiện tại là 17/100 điểm ]

Tay của Bạch Thư Nhàn đặt trên eo cô mạnh mẽ siết chặt.

“Ừ, cứ không biết xấu hổ mà muốn em.” Giọng nói vững vàng, che giấu tình cảm.

Hơi thở vững vàng của Bạch Thư Nhàn chợt tăng lên, vật dưới háng nhảy lên thình thịch.

—— tìm được rồi, thuốc của hắn.

Hắn muốn ngay lúc này, nơi đây, đem thiếu nữ trước mặt từng ngụm từng ngụm nuốt vào trong bụng.

Nhưng nhìn cô gái thanh thuần này, hắn chợt có chút không muốn đường đột.

Ma xui quỷ khiến, hắn mở miệng hỏi:

“Anh có thể hôn em sao?”

Cô gái nghe thấy, đôi mắt mở thật to, tựa như nai con gặp kẻ săn mồi, mặc kệ dưới háng còn bị vật đó uy hϊếp, thân thể vặn vẹo lui về phía sau: “Không ——”

Vừa mới mở miệng, Bạch Thư Nhàn đã cúi xuống thở gấp một tiếng, mở miệng ngăn chặn lời cự tuyệt của cô.

“Ưm…… Ưm không…… A……”

Thiếu nữ ra sức lắc đầu, trong lúc đó mái tóc liền rơi xuống, rũ trên vai mềm mại. Bạch Thư Nhàn một tay gắt gao siết chặt gáy cô, ngăn cản cô trốn tránh, một tay kia đem tay của thiếu nữ đang liều mạng đấm đánh ngực hắn nắm chặt, vây ở trước ngực.

Động tác môi răng của hắn ôn nhu kì lạ, cùng động tác cường ngạnh trên tay hắn tạo ra đối lập. Ban đầu hắn chỉ là môi dán môi, cảm nhận được hơi thở thơm ngọt của cô gái toát ra, sau đó mới thật cẩn thận mà dùng môi cọ xát cánh môi kiều nộn của cô gái. Hắn thử vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ láp. Nhưng thiếu nữ chợt mở miệng, làm lưỡi hắn đi vào khoang miệng trơn mềm của cô. Hắn dừng một chút, bỗng nhiên không còn ôn nhu mà hung ác nắm lấy sau cổ của cô gái, lưỡi lớn nhanh chóng tham nhập khoang miệng của cô, đập nhẹ vào khớp hàm, đi vào liền gió cuốn mây tan, công thành đoạt đất. Hắn ép cô gái ra sức mυ'ŧ đầu lưỡi cùng dây dưa với hắn, như người đói khát lâu ngày cướp đoạt nhấm nháp nước bọt thơm ngọt trong miệng của cô gái.

Thật khó mà tưởng tượng, đây là nụ hôn đầu tiên của hắn.

Bắt đầu tại buổi đêm không có ý nghĩa, mê loạn đen tối, tùy ý nhưng lại vô cùng trịnh trọng

Dường như cảm nhận được thiếu nữ có chút thở không nổi, hắn lưu luyến mà thối lui một lát. Cánh môi hồng ướŧ áŧ, sáng lấp lánh của cô gái, tựa như bị hắn cắn sưng lên.

Hắn lúc này mới nhớ tới, bản thân lại nhất thời kích động, trong lúc hoảng hốt dùng tới răng.

Muốn ăn cô.

Thật là ngọt.

Thuốc của hắn, nguồn sống của hắn.

Nội tâm khô cạn giống như được một trận mưa tầm tã đổ xuống mà vui mừng. Trong nháy mắt hắn thậm chí cảm thấy, như vậy là đủ rồi, chỉ cần miệng lưỡi giao triền như vậy, so với thân thể va chạm trước đây thoải mái ngàn vạn lần.

[ Ting —— nhận được 20 điểm giá trị tình Yêu của Bạch Thư Nhàn, độ hảo cảm hiện tại là 37/100 điểm ]

Không giống với những viên thuốc đắng chát trước đây, thuốc giải này,

—— vô cùng thơm ngọt.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Editor: Tiểu Dã