Trong phòng không bật đèn, nhưng ánh sáng nhạt bên ngoài ô cửa đủ để cho hai người họ nhìn rõ hết thảy.
Tạ Tòng Hành còn tưởng rằng đêm nay mình uống nhầm rượu giả, khi cô gái kia nói nút tay áo của anh bị tuột, anh đã tin. Khi cô dán sát cơ thể lên, anh lại cứng.
Thẩm Dao vòng tay lên vai anh, tiếp xúc ở khoảng cách gần khiến cô ngửi được mùi hương thanh mát và lạnh lẽo trên cơ thể của người đàn ông, nhưng cô không hề ghét bỏ. Hơi thở nóng ướt phả lên cần cổ, cô ngậm lấy yếu hầu của anh, đầu lưỡi khẽ trêu chọc, bộ ngực đầy đặn cọ xát lên ngực anh như có như không. Nhưng anh lại giả bộ làm người quân tử: “Em không cần phải làm như vậy, tiền tôi sẽ...”
Anh đột nhiên im bặt, bởi vì bàn tay nhỏ không an phận kia của cô đã cởi thắt lưng của anh, bụng nhỏ bị cô sờ đến nổi lửa, nháy mắt thiêu đốt khắp người. Người đàn ông vốn lãnh đạm bỗng trở nên rạo rực, anh lặng lẽ nhắc nhở cô bằng ánh mắt mang tính xâm lược cực kỳ: Vừa rồi đã cho em cơ hội cuối cùng.
Tạ Tòng Hành túm tay của Thẩm Dao, đẩy cô ngã lên giường. Trong ánh mắt ướŧ áŧ của cô vừa sợ hãi lại vừa thẹn thùng. Anh cởi bỏ nút thắt trên vai cô, chiếc váy ren lụa trắng tuột xuống như cánh hoa rơi rụng, lộ ra cơ thể trắng nõn như đóa hoa chớm nở. Thẩm Dao bị ánh măt nóng bỏng như ngưng thật của anh nhìn chăm chú mà ngại ngùng. Đây vẫn là lần đầu tiên cô trần trụi trước mặt một người đàn ông. Vì thế, một mảnh tuyết trắng này lập tức ửng hồng nhàn nhạt.
Người đàn ông hôn lên cổ cô, bàn tay phủ lên cặp bồng đào tròn trịa đầy đặn trước ngực bắt đầu nhào nắn, mềm mại như bông lại cực kỳ đàn hồi, mặc cho anh đùa nắn đủ kiểu. Anh dời môi xuống dưới, cắn lên xương quai xanh của cô, cúi người ngậm lấy quả anh đào khiến cô rùng mình, cảm giác như thể có dòng điện chạy khắp toàn thân, tê tê dại dại. Cơ thể cô lập tức xụi lơ, trong miệng toát ra từng tiếng ngâm nga.
“Ưʍ...”
Tạ Tòng Hành giữ eo thon của cô, vuốt ve mông cô rồi bóp nhéo bờ mông cong vυ't khiến cô không kìm được kẹp chặt hai chân. Anh ăn xong hai quả ăn đào làm chúng đỏ ửng, bên trên còn vương nước miếng của anh đang hưng phấn dựng thẳng còn lắc lư đong đưa theo cơ thể cô.
Anh nhìn xuống phía dưới, Thẩm Dao đã ướt nhẹp.
Bên dưới chiếc rốn nhỏ xinh một chút nữa chính là nơi riêng tư lớn nhất trên cơ thể cô, lông tơ thưa thớt che giấu hoa viên mà đàn ông khao khát. Anh mạnh mẽ tách hai chân cô ra, ngắm nhìn bướm nhỏ phấn hồng của cô. Hình như cô cực kỳ căng thẳng, hai môi thịt khẽ run lên, cửa mình không ngừng phun ra mấy dòng mật dịch trong suốt. Anh đưa tay cầm âm đế của cô không ngừng lặp đi lặp lại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cô càng thêm động tình, hoa huyệt đã ướt đến rối tinh rối mù.
Thẩm Dao đã nứиɠ ngay từ lúc anh cắn đầṳ ѵú của mình, lúc này bị bàn tay càn rỡ của anh trêu chọc đến thất thần, chỉ cảm giác máu nóng khắp người đang sục sôi, du͙© vọиɠ mãnh liệt trước nay chưa từng có. Đến nỗi cô còn sinh ra cảm giác trống vắng khó diễn tả, cô rất muốn bị thứ gì đó lấp đầy...
Cô biết, thuốc giải ở trên người anh.
May là Tạ Tòng Hành cũng không định tiếp tục trêu chọc cô nữa, hai ba nhát đã cởϊ qυầи rồi nâng chân cô lên, lộ ra gậy thịt đã cứng từ lâu, chống lên cửa mình định cắm đi vào.
Thẩm Dao sợ hãi đến độ nhắm chặt mắt, ai mà biết hai lạng thịt phía dưới của người đàn ông lại khác xa so với mặt anh. Mặt anh điển trai, lạnh nhạt bao nhiêu thì thứ đồ chơi kia lại sắc tình đến mức nào, hoàn toàn không hề phù hợp với khí chất của anh. Hai tay Thẩm Dao siết chặt ga trải giường, cô nghe chị Trần Kha nói chưa chắc lần đầu của cô gái nào cũng đau. Nhưng cô nghĩ mình sẽ rất đau đấy, cơ thể cô có chứa nổi cây hàng khủng kia không?
Cô gái siết chặt cửa mình, dù đã có nước nhờn bôi trơn nhưng vẫn rất khó vào. Anh khó khăn nhét qυყ đầυ vào định đi tiếp thì bất ngờ gặp trở ngại. Đó là một chiếc màng hơi mỏng, Tạ Từ Hành hiếm khi ngẩn người, ánh mắt càng trở nên sâu thẳm, hỏi cô: “Lần đầu hả?”
Thẩm Dao vừa thở hổn hển vừa đáp trả anh: “Vâng.”
Tạ Tòng Hành lập tức tỉnh táo lại, nhìn cô gái đang nhắm chặt hai mắt, gò má ửng hồng mà thấy hơi đau đầu.
Anh bóp chặt eo cô, động thân một cái tiến thẳng vào tận sâu bên trong cơ thể cô. Lỗ nhỏ siết chặt kẹp anh vừa đau lại vừa sướиɠ, mồ hôi chảy đầy đầu, lâu lắm rồi anh chưa được nếm trải cảm giác bị bánh bao thịt mềm mại bọc lấy. Suýt chút nữa anh đã không nhịn được hung hăng phang phập, nhưng nghĩ tới cô gái dưới người mới lần đầu tiên nên đành cau mày thả chậm lực đạo.
Khoảnh khắc tiến vào, Thẩm Dao không thấy đau lắm, chẳng qua cảm giác bị căng trướng bên dưới có chút xa lạ. Cô còn chưa kịp hòa hoãn thì người đàn ông đã cử động, nhẹ nhàng đưa đẩy. Cây gậy lớn ra vào dưới người cô, Thẩm Dao bị căng đến khó chịu, hoàn toàn không tưởng tượng nổi sao mình có thể chứa được cây hàng kia ở bên trong.
“Ưʍ...”
Tạ Tòng Hành véo viên trân châu của cô, lòng bàn tay nghiền mạnh, kɧoáı ©ảʍ nơi này còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn cả bên trong đường hoa. Cô vừa nóng lại vừa ngứa, bướm nhỏ càng chảy ra nhiều nước hơn, mặt đỏ bừng bừng, trái tim cũng đập thình thịch như trống bỏi. Cả đời này của cô chưa từng có giây phút nào hỗn loạn như bây giờ, cô cũng không biết việc làʍ t̠ìиɦ có thể khiến mình mất khống chế như vậy.
To quá, thô quá...
Cô mơ màng nghĩ, cảm giác không khỏe khi bị vật lạ cắm vào dần dần bị thay thế bởi kɧoáı ©ảʍ khi nơi nhạy cảm nhất của hai người bị cọ xát. Cảm giác vừa nóng vừa tê dại này khiến cô rất thoải mái, không kìm được ngâm nga. Thậm chí, cô còn muốn động đậy mông nhỏ hùa theo anh, tiếc là hai chân vẫn luôn bị anh tách ra và nâng lên, bị bắt thẳng eo nên đã hao gần hết chút sức lực vốn ít ỏi của cô.
Tạ Tòng Hành nhìn nơi họ kết hợp với nhau, vệt máu trinh nữ màu đỏ đã bị nước nhờn chảy khắp xung quanh của cô hòa tan sạch sẽ. Anh bất giác tăng nhanh tốc độ cắm rút, gậy thịt thô to chống ở cửa mình nhỏ hẹp không ngừng ra vào, đâm tới mức làm cô liên tục chảy nước. Huyệt thịt vừa hồng vừa sưng, lầy lội không chịu nổi.
“A… Chậm một chút…”
Thẩm Dao nhắm mắt lại không nhìn anh nữa, trả lời cô là tiếng thở dồn dập nặng nề cùng tiết tấu không hề thả chậm của người đàn ông.
Cô muốn nhìn mặt anh một chút nhưng lại ngại mở mắt.
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cô có thể cảm nhận được rõ ràng mình đang bị đưa lêи đỉиɦ, hết đợt kɧoáı ©ảʍ này đến đợt kɧoáı ©ảʍ khác dần dần tích tụ, lập tức sắp đến bờ vực bùng nổ. Cơ thể bắt đầu không chịu sự điều khiển của bản thân mà run rẩy, mu bàn chân căng thẳng. Cô vô thức co siết hoa huyệt muốn thoát khỏi cảm giác mất khống chế này, lại như muốn trút bỏ tất cả ra tới. Thế nhưng người đàn ông lại cố tình làm trái ý cô, đột nhiên tăng thêm sức lực đâm vào thật sâu. Cơn cực khoái đã đạt tới điểm cuối lập tức như thể tát nước vỡ bờ, lỗ nhỏ co rút gắt gao, toàn bộ chất lỏng ào ạt chảy ra.
“Hức!” Thẩm Dao cong eo, mở mắt theo bản năng, đầu óc trống rỗng, đây là cảm giác lêи đỉиɦ sao?
Tạ Tòng Hành bị lỗ nhỏ nóng ướt và chặt khít của cô hút đến muốn bắn nhưng vẫn không chịu dừng động tác. Anh nhìn ánh mắt đờ đẫn của cô cùng đôi thỏ ngọc không ngừng đong đưa trước ngực, vẻ xuân tình vẫn còn chưa rút đi trên gương mặt sau khi lêи đỉиɦ, đúng là cảnh đẹp ý vui. Miệng lưỡi anh khô khốc, chỉ muốn chơi cô từ trong ra ngoài thêm lần nữa.
Anh cảm giác được đêm nay mình cực kỳ bốc đồng, trong cơ thể như có một con mãnh thú bị giam cầm đã lâu đang nôn nóng gào thét muốn xông ra.
Anh khẽ bẻ nghiêng chân cô rồi hung hăng đè cô lên giường, phần eo đong đưa càng mạnh mẽ, ra sức thọc rút mấy chục nhát cuối cùng có mấy phát mất khống chế làm cô đau đến mức kêu oai oái. Anh không thể nhịn nổi nữa, bắn hết vào bên trong theo ý mình.
Thẩm Dao đã hoàn toàn mơ màng, cả người run rẩy, cố ổn định lại kɧoáı ©ảʍ ngập đầu ban nãy.
Tạ Tòng Hành nhìn cô ngây người trong chốc lát rồi mới chậm rãi rút thằng nhỏ của mình ra. Qυყ đầυ mang theo không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trộn lẫn cùng mật dịch của cô ra ngoài.
Lúc này, Tạ Tòng Hành mới ý thức được một vấn đề nghiêm trọng – anh không mang bao.
Không những thế, anh còn bắn vào trong.
Anh lập tức đen mặt.
Đêm nay, mình đúng là uống nhầm rượu giả rồi.