Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy

Chương 132: Công tử bí ẩn cạnh tranh

Vương Thành đưa ra mức giá một trăm triệu, toàn trường lập tức xôn xao lần nữa, ngay cả người chủ trì Trương Kiều cũng bị mức độ hào phóng của Vương Thành làm cho choáng váng, nhưng mà vừa nghĩ tới mức giá anh đưa ra do tập đoàn Đỉnh Hòa cùng với Trần Hào Thành gánh chịu, liền bình thường trở lại.

“Vương công tử số 148, đấu giá một trăm triệu, còn có ai đưa ra mức giá cao hơn nữa không?” Trương Kiều cho rằng bên dưới không ai đấu giá nữa, chuẩn bị bắt đầu đếm số.

“Một trăm triệu, lần thứ nhất!”

Các vị ở hiện trường nhìn thấy mức giá kinh người này cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh, cũng không dám đưa ra mức giá cao hơn, hơn nữa tài chính dự bị của bọn họ cũng không có một trăm triệu.

“Một trăm triệu, lần thứ hai!” Giọng nói Trương Kiêu vang dội quanh quẩn sảnh lớn tiệc rượu lần nữa, nhưng mà vẫn không có ai mở miệng tăng giá, dường như chiếc nhẫn Bvlgari màu lam này đã thuộc về Vương Thành.

Nhưng mà rất nhanh một giọng nói từ tính phá vỡ cục diện yên lặng này.

“Hai trăm triệu!”

Vị công tử số 16 kia, rất bình tĩnh giơ bảng số lên, trực tiếp nâng giá lên hai trăm triệu.

Hiện trường lập tức sôi trào lần nữa, ánh mắt mọi người đều chuyển hướng sang vị công tử thần bí kia.

“Ôi trời ơi, người này là ai vậy! Ra tay hào phóng như thế!”

“Hai trăm triệu, có lẽ ngay cả công tử tứ đại hào môn cũng không đưa ra nổi mất!”

“Rốt cuộc là ai vậy? Ra tay trâu bò như thế, là thành phố Thanh Thủy chúng ta sao?”

...

Mọi người trong hiện trường nhao nhao đưa mắt nhìn sang công tử bí ẩn kia, chỉ thấy công tử kia quần áo lộng lẫy, vẻ ngoài điển trai, trang sức đeo trên người cũng đều là giá cả không tầm thường, vừa nhìn là biết công tử gia tộc có tiền.

“Rất đẹp trai, còn có tiền như thế!” Rất nhiều cô gái nhìn thấy công tử bí ẩn kia cũng không nhịn được si mê, có thể nhìn ra được cao phú soái bí ẩn này vẫn rất có sức hút.

“Hai trăm triệu, còn có ai đưa ra mức giá cao hơn không?” Giọng nói Trương Kiều cũng hơi run run, giá tiền này đã phá vỡ kỷ lục mức đấu giá cao nhất buổi đấu giá từ thiện kỳ trước.

Những người khác cũng âm thầm sợ hãi thán phục, hai trăm triệu này ra tay cũng quá khí phách, bọn họ cho rằng lần này hẳn là không có ai tăng giá nữa.

Nhưng mà khóe miệng Vương Thành mỉm cười, chợt lại giơ bảng số lên, tăng giá lần nữa.

“Bốn trăm triệu!”

Vương Thành lần nữa tăng giá lên gấp đôi, anh nhất định phải có được chiếc nhẫn Bvlgari màu lam này, cho dù đối thủ ra giá bao nhiêu đi nữa anh cũng nhất định phải giành được.

Và giá tiền này chẳng những phá kỷ lục đấu giá vừa mới sửa lại, lại làm kinh động toàn trường lần nữa.

“Trời ạ, tên nhóc này có địa vị gì vậy, bốn trăm triệu, đôi mắt ngay cả nháy cũng không thèm nháy một cái!”

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Tên nhóc này trâu bò, bốn trăm triệu!”

“Lợi hại, lợi hại, một chiếc nhẫn đấu giá bốn trăm triệu, tôi phục!”

“Tên nhóc này có thân phận gì vậy, ăn mặc rác rưởi như thế lại kêu giá hào phóng như vậy!”

“Quá trâu bò, bữa tiệc này không uổng công.”

...

Mọi người trong hiện trường đều nghị luận ầm ĩ, lần này ngay cả Hà Hiểu Nghiên và Liễu Bội Bội cũng đều xem ngây người, thế này cũng giàu quá đi! Cảm giác các cô cũng có chút không nhận ra Vương Thành rồi.

Những người khác trong hiện trường cũng lần nữa bị khϊếp sợ, bốn trăm triệu, đây đã vượt qua mức giá cao nhất trong kỷ lục! Ngay cả Bạch Nam cũng sợ hãi thán phục.

“Cái tên này điên rồi sao! Một chiếc nhẫn Bvlgari màu lam thế mà trực tiếp đấu giá bốn trăm triệu, cậu ta cho rằng cậu ta là ai! Trả nổi số tiền này sao?”

Những người khác ở hiện trường cũng không nhịn được một lần nữa tập trung ánh mắt lên người Vương Thành.

Trương Kiều ở phía trên chủ trì trong lòng còn chưa ổn định lại lần nữa kích động, chuyện này cũng quá là bất hợp lý, đảo mắt mức giá trực tiếp lên đến bốn trăm triệu.

“Bốn trăm triệu lần thứ nahast!”

Trương Kiều bắt đầu đếm số, lần này tất cả mọi người đang chờ mong vị công tử thần bí kia báo giá lần nữua.

“Bốn trăm triệu lần thứ hai!”

Rất nhiều người ở hiện trường đang chờ vị công tử bí ẩn kia ra giá lần nữa, nhưng làm bọn họ thất vọng là vị công tử bí ẩn kia không lựa chọn tiếp tục tăng giá.

“Bốn trăm triệu lần thứ ba, chúc mừng Vương công tử thuận lợi đấu giá thành công chiếc nhẫn Bvlgari màu lam này.” Trương Kiều công bố kết quả.

Ngay lập tức mọi người tại hiện trường đều nhao nhao bàn tán sôi nổi, đặc biệt là bắt đầu suy đoán thân phận của Vương Thành, người có thể đưa ra mức giá bốn trăm triệu, tuyệt đối là không phú thì quý.

Còn Vương Thành lại hơi nhíu mày, cảm thấy lần này anh quá phách lối rồi.

Rất nhanh Trương Kiều tự mình đưa chiếc nhẫn Bvlgari màu lam được đóng gói đẹp đẽ tới cho Vương Thành, dáng vẻ còn có chút cung kính.

“Vương công tử, đây là chiếc nhẫn Bvlgari màu lam anh đấu giá, mời nhận lấy!”

“Ừm, tiền để Trần Hào Thành trả là được!” Vương Thành gật nhẹ đầu nói, đồng thời nhận lấy chiếc nhẫn Bvlgari màu lam kia.

“Vâng, Vương công tử!” Trương Kiều gật nhẹ đầu đáp.

Trong lòng lại đang phỏng đoán quan hệ giữa vị công tử này và Trần Hào Thành, người có thể khiến cho Trần Hào Thành tự nguyện trả tiền đấu giá cho mình, có thể thấy được quan hệ giữa vị công tử này và Trần Hào Thành không phải bình thường.

Sau khi Trương Kiều đi, Vương Thành giao chiếc nhẫn Bvlgari màu lam kia vào trong tay Hà Hiểu Nghiên, vừa cười vừa nói.

“Hiểu Nghiên, chiếc nhẫn này là của em!”

“Cho em? Cái này, cái này quá, quá quý đi!” Trong lòng Hà Hiểu Nghiên rất kích động nhưng cũng rất vui mừng, muốn nhận lấy nhưng lại có chút không dám, dù sao chiếc nhẫn Bvlgari màu lam này trị giá bốn trăm triệu, thật sự quá quý giá.

“Cứ nhận là được!” Vương Thành biết Hà Hiểu Nghiên lo lắng gì, lúc đầu Vương Thành muốn đeo lên cho Hoàng hậu, nhưng bây giờ quá nhiều người, lấy ra cũng không phù hợp, vẫn là để cô ban đêm về tự mình mang đi!”

“Được thôi!” Hà Hiểu Nghiên cũng rất thích chiếc nhẫn Bvlgari màu lam này, nhưng lại càng thích tấm lòng của Vương Thành đối với mình, chợt xoay đầu lại thừa dịp Vương Thành không chú ý, hôn lên mặt anh một cái, gương mặt xinh đẹp nhanh chóng ửng đỏ, nhịp tim càng đập loạn như huơu con.

Khóe miệng Vương Thành mỉm cười, theo bản năng nắm chặt lấy đôi tay mềm mại không xương của Hà Hiểu Nghiên.

Liễu Bội Bội bên cạnh nhìn thấy hâm mộ một trận, cô ta vốn cho rằng Vương Thành chỉ là một tên nghèo tới từ nông thôn, còn có một lần muốn chia rẽ bọn họ, nhưng bây giờ mới phát hiện, là chính cô ta thật sự không có ánh mắt!

Sau đó chính là tuyên bố mười thanh niên tiêu biểu, Vương Thành cũng không để ý lắm tới danh xưng này, có hay không có đối với anh mà nói cũng không có khác biệt gì lớn.

Nhưng mà có một số người cũng rất để ý, đặc biệt là những công tử hào môn thế gia kia, đều muốn kiếm một danh xưng để phô trương bản thân, hoặc là nói đắp lên một lớp vàng cho mình, thế này đều có sự giúp đỡ nhất định với tiền đồ sau này.

“Các vị, tiếp theo tôi tuyên bố danh sách mười thanh niên tiêu biểu năm nay.” Bí thư trưởng Trương Kiều cầm một danh sách vừa mới được đưa ra, lần nữa đi lên sân khấu.

Những công tử tiểu thư tại hiện trường kia đều rối rít nín thở, biểu cảm căng thẳng!

Ngay cả Liễu Bội Bội và Hà Hiểu Nghiên cũng rất mong chờ, đương nhiên các cô cũng không mong chờ chính mình, chỉ là muốn xem xem Vương Thành có được chọn hay không.

Nhìn thấy bọn họ như thế, Vương Thành không nhịn được lắc đầu.

“Người thứ nhất là Bạch Nam, công tử nhà họ Bạch...” Trương Kiều đọc lên cái tên đầu tiên được chọn mười thanh niên tiêu biểu.

Lục này Bạch Nam phấn khởi đứng dậy, vừa rồi lúc bán đấu giá, anh ta đưa ra không ít tiền, được chọn tất nhiên là chuyện nằm trong dự tính của anh ta, cái này khiến anh ta lại đắc ý.

“Người thứ hai là Vệ Thiên Đạt, người thứ ba là Ngô Hoa, người thứ tư là...” Trương Kiều đọc liên tiếp rất nhiều cái tên, pần lớn là công tử nhà giàu thành phố Thanh Thủy, đều đưa ra mức tiền rất lớn đấu giá đồ cất giữ trong buổi đấu giá vừa rồi.

Người được chọn tất nhiên rất vui mừng, cuối cùng bọn họ cũng có thể trở về ăn nói với cha mẹ! Tiền này không tiêu hài phung phí.

“Người thứ chính là Tần Long, công tử nhà họ Tần kinh thành.”

Khi đọc tới cái tên này, mọi người tại hiện trường đều ào ào ngẩn ra, thế mà còn có công tử nhà giàu tới từ kinh thành, điều này khiến bọn họ thật sự bất ngờ, rất nhanh bọn họ cũng biết Tần Long tới từ kinh thành này là ai.

Chính là cao phú soái vừa rồi ra giá hai trăm triệu.

Vương Thành nhièn thấy Tần Long lên sân khấu nhận lấy giấy chứng nhận mười thanh niên tiêu biểu, hơi nhíu mày, Tần Long này đột nhiên đến thành phố Thanh Thủy, sợ là mục đích không đơn thuần rồi!

Vương Thành lừa gạt mất tài sản bốn tỷ năm trăm triệu của Tần gia bọn họ, Tần gia tất nhiên sẽ không buông tha anh như thế, nhưng mà binh đến tước chắn, nước đến đất chặn, Vương Thành cũng không sợ!

“Người cuối cùng là...” Trương Kiều đột nhiên nâng cao giọng nói lên một tông.