Đưa ánh mắt mê luyến tràn ngập sương mù nhìn anh. Cảm giác vô cùng lạ lẫm, thân thể nóng bỏng, làn da ẩm mượt, trơn mềm lồ lộ, khao khát cư nhiên không thể khống chế. Bên dưới d^m dịch sền sệt không ngừng chảy ra, ngày càng ngứa ngáy, hơi thở hỗn loạn, tiếng rêи ɾỉ mềm mại như tiếng mèo khóc không ngừng phát ra.
Lục Mạn Y sớm đã bị mê hoặc, trước đây cô không hề ham muốn việc nam nữ, cô biết đó chỉ là nhu cầu sinh lí bình thường. Thật lạ, cô giờ đây vậy mà lại thèm khát đến nỗi đầu óc quanh cuồng, chỉ cầu xin anh dưới thân cô lấp đầy nó.
“ Ưmm...Ngứa. Thật ngứa.”
Hàn Thiên Ngạo dùng lực tác động vào chiến váy còn vướng bận thân dưới, rách toạc ra theo chiều dài, bị tước thành từng mảnh. Lục Mạn Y trên người không một mảnh vải che thân, chỉ còn sót lại duy nhất qυầи ɭóŧ mỏng manh. Đến cuối cũng bị nghiêng lệch kéo xuống.
Thân thể cô trần trụi, đẹp như tượng tạc; vẻ đẹp thơm mát, nóng bỏng, mĩ lệ là sự hấp dẫn mãnh liệt, yêu đến mê mệt, là niềm ngưỡng vọng đối với anh.
Vùng đất hoang này bày ra một phong cảnh kiều diễm, tiểu thịt tươi trước mắt bị mê mẩn bởi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà Hàn Thiên Ngạo đem cho mình, không ngừng vặn vẹo khối thịt dày hai bên khêu gợi anh, người trẻ tuổi đúng thật dễ dàng xúc động, chỉ chạm nhẹ một chút là máu lửa trong người cứ thế dâng lên.
Hàn Thiên Ngạo cố nhịn xuống cơn du͙© vọиɠ bùng nổ nhưng sau trong lớp tây trang, cục thịt của anh đang phát sốt, nó cần một suối nước mát róc rách chảy xuống để ngâm mình vào trong rồi đẩy hết những thứ nóng ấm từ bên trong ra ngoài. . TruyenHD
Đưa bàn tay thăm dò vào cặp đùi đang cô khép chặt, ngón tay chạm đến đôi môi hồng phía dưới, xoa xoa nhẹ nhàng cánh hoa ướŧ áŧ. Nuốt nước bọt, môi anh nhè nhẹ hôn lên *m hạch sứng tấy, mân mê bằng hai đầu ngón tay. Chiếc lưỡi thành thục liên tục khuấy đảo bên trong. Lục Mạn Y nhắm chặt mí mắt,hai tay bấu chặt drap giường. Không tự chủ nâng mông lên, nhanh chóng bành trướng như thể mời gọi, nằm yên cho Hàn Thiện Ngạo dày vò mình.
Khao khát vuốt ve đôi mông non mịn, lúc nặng lúc nhẹ. Khóe miệng anh cong lên, ánh mắt lóe lên, táo bạo: “ Bép bép...” Bàn tay thô ráp đầy nam tính quất mạnh vào vòng ba mẩy mọng.
Theo bản năng Lục Mạn Y hét lên một tiếng: “ Aa...ư.”
Trông thấy tên Hàn Thiên Ngạo biếи ŧɦái kia đang nhìn cô cười, thoắt lại bị vẻ ngoài điển trai của anh mê hoặc. Bây giờ tay anh đang đặt trước *** *****, một tay lặng lẽ nâng chân phải của cô lên gác lên vai mình. Một lần cả hai ngón đưa vào, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ run nhè nhẹ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn mà phát ra vài âm thanh rêи ɾỉ phóng đãng. Mới đó mà bên dưới đã trơn đầy nước.
“ Cơ thể em phản ứng rất thành thật đấy! Thật là cô gái ngoan. Mau há miệng ra, phần thưởng của em đây.”
“ Ư~”
“ Hmm...Đừng đừng dùng răng, mạnh thêm chút nữa là bị em cắn rơi ra mất!”
D**ng vật to căng đang lấp tràn chiếc miệng bé nhỏ của cô, Lục Mạn Y vô cùng sợ hãi, đây là lần đâu tiên cô nhìn nó với khoảng cách gần đến vậy, có thể thấy rõ rành rành những sợi gân chạy song song bao quanh dưới lớp da, còn ngửi thấy mùi tanh thoang thoảng.
Hàn Thiên Ngạo nhấc hông thúc mạnh vào tận cổ họng, bất chợt như vậy Lục Mạn Y không tài nào chịu đựng nỗi, mắt cô trợn ngược lên, vài tia đỏ xuất hiện, hốc mắt ngấn lệ. Cảm giác muốn nôn ọe ngay khi d**ng vật va chạm vào sau cổ họng.
Anh đưa hai tay mình giữ chặt lấy đầu cô, lại đút sâu nó vào trong cổ họng cô, rồi thong thả di chuyển, cho đến cực điểm anh gồng mình đâm mạnh bên trong, như dung nham giữ mình dưới miếng núi lửa hàng trăm năm thập kỷ, nay thoát ra phun trào và chảy tràn tận từng ngóc ngách.
“Lục tổng, em còn chần chừ gì mà không mau đem nó nuốt vào bụng?... Một giọt cũng không được bỏ phí!”
Rêи ɾỉ vài tiếng, Lục Mạn Y hệt như một nữ du khách đói khát vô tình đi lạc giữa vùng hoang mạc khô cằn tứ phương tám hướng chỉ đều là cát bụi, đột nhiên lại gặp nguồn nước, tham lam nuốt xuống một mớ chất dịch sền sệt như sữa đặc vẫn còn nằm trong khoang miệng, xong lại sặc sụa ho vài cái.
Bỗng dưng anh rời khỏi vị trí khi nãy, ra là muốn tăng thêm phần thú vị cho cuộc chơi của cả hai, tư thế 69 không thể nào mà không bỏng cả mắt. Cũng vì thế mà mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ.
Lục Mạn Y giữ ngay thứ đó trước miệng, hàm răng được bao phủ bởi bờ môi, bằng chiếc lưỡi cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ những dây thần kinh nhạy cảm xung quanh đầu thứ đó và dùng tay vuốt ve phần thân d**ng vật. Đây chỉ mới là phần dạo đầu, cô tiếp tục đưa d**ng vật vào sâu phần trung miệng. Động tác của Lục Mạn Y dường như đã thuần thục hơn rất nhiều nhiều lần so với lần đầu, bên trong miệng nhỏ mỏng mảnh vật mãnh liệt ra vào không ngớt. Như con dã thú đáng ghê sợ lần lần lượt đè ép lưỡi cô mạnh mẽ xuyên vào yết hầu sâu trong khoang miệng ướŧ áŧ, mềm mại. Cảm giác ấm nóng của d**ng vật làm cô đê mê.
Đó cũng đều nhờ Hàn Thiên Ngạo một tay hướng dẫn, cảm giác buồn nôn khi nãy, bây giờ đã không còn nữa.
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
Lịch ra truyện sẽ vào thứ 3, thứ 5 và thứ 7 mỗi tuần.
1081901065%3Futm_campaign%3Ds64474495_ss_id_webs_royaleoct%26utm_source%3Dwebsite%26utm_medium%3Dseller%26utm_content%3Dblueytads