Chương 14: Cô không biết phải đối mặt với chị gái Lăng Duẫn như thế nào
Mà giờ phút này trên eo chị Lăng Duẫn còn đen một cái tạp dề, thoạt nhìn là đang nấu cơm.
Thấy Lăng Duẫn, trong lòng Lăng Hi không thể không hoảng hốt.
Dù sao sợ cái gì thì cái đó tới, cô vốn không biết nên đối mặt với người chị gái Lăng Duẫn của mình như thế nào, lần này càng không biết nên nói cái gì.
Ngược lại là Đường Hạo Ảnh, thản nhiên nói: “Hôm nay anh tạm thời đi diễn một đoàn phim, vừa vặn gặp Lăng Hi, liền cùng nhau trở về.”
Giọng điệu Đường Hạo Ảnh có vẻ nhàn nhạt, cũng không có bất kỳ cảm xúc dao động nào, Lăng Hi nghe cảm thấy giống như là một vở kịch vật lộn lúc trước ở trường quay, thật sự chỉ là một chuyện bình thường như ăn cơm uống nước.
Điều này làm cho trong lòng Lăng Hi hơi đau, càng thêm có chút khó chịu.
“Thì ra là như vậy a!”
Lăng Duẫn nghe xong, đột nhiên hiểu rõ liền gật gật đầu, chợt mỉm cười hướng về phía Lăng Hi nói: “Lăng Hi, hôm nay em mệt rồi chứ? Rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm.”
“Không được chị, hôm nay em quá mệt mỏi, không muốn ăn, hai người ăn đi, em về phòng trước.”
Bởi vì không biết đối mặt với Lăng Duẫn như thế nào, cho nên Lăng Hi đành phải nói dối, sau đó, cũng là tâm tình cảm thấy không tốt, trở lại phòng ngủ.
Sau khi trở lại phòng ngủ, Lăng Hi thế nào cũng không ngủ được, trằn trọc ở trên giường.
Trong đầu đều là hình ảnh ban ngày vật lộn với Đường Hạo Ảnh.
“Mọi chuyện sao có thể biến thành như vậy cơ chứ...”
Nghĩ tới đây, Lăng Hi khẽ thở dài một hơi, sau đó không khỏi đỡ trán.
Thật ra cô cũng không muốn nghĩ tới những chuyện đó, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện ban ngày, Lăng Hi cũng không biết chuyện gì xảy ra, hơi thở không khỏi dần dần trở nên nặng nề.
“Không được, ngày mai mình còn phải đi làm, mình là một người phụ nữ tốt của thế kỷ mới, làm sao có thể bị chi phối vì những chuyện này chứ.”
Lăng Hi động viên mình, sau đó, cô định tìm chút chuyện gì đó để làm, phân tán một chút lực chú ý.
Muốn trách thì trách ban ngày vật lộn thật sự là quá kịch liệt, thiếu chút nữa làm Lăng Hi mềm nhũn, giờ phút này, tay Lăng Hi hơi hướng xuống dưới, sờ về phía âʍ ɦộ của mình, bên trong ướt sũng, còn lưu lại vết nước.
Ngón tay Lăng Hi nhẹ nhàng ma sát trên âʍ ѵậŧ, sau đó không lâu, nước da^ʍ trong âʍ ɦộ bắt đầu từ từ chảy ra.
Có lẽ, trong trường hợp này, hẳn là có thể làm cho mình không suy nghĩ nữa đi.
Nhưng cũng không biết là vì sao, loại cảm giác này, chính là không mãnh liệt như ban ngày, kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.