Chư Thiên Luân Hồi: Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 188 - Phục kích phản công (2)

Mặt tường thành này, chỉ có một mình hắn kiên cường đứng thẳng, chiến giáp lành lạnh, đại đao trong tay cực kì phong mang, chỉ thẳng ba người!

Lời nói của hắn vừa dứt, vô số binh sĩ quân Vĩnh An yên lặng thu hồi trường cung, rút ra trường đao, không phát một tiếng, thả người nhảy xuống, trong chớp mắt, tiếng đao thương va chạm vang vọng toàn thành!

Máu thịt bắn tung tóe, từng binh sĩ tinh nhuệ liều chết chém gϊếŧ!

Hơn ba vạn binh sĩ quân Vô Định, chờ chính là giờ phút này, bọn họ giống như ác ma từ địa ngục lao ra, sắc mặt cực kì dữ tợn, tràn ngập thù hận, xông lên chém gϊếŧ từng quân Vĩnh An!

Phấn đấu quên mình!

Cho dù thân chết, cũng phải chém gϊếŧ kẻ địch!

Vô số binh sĩ quân Vĩnh An cảm nhận được ý chí dũng cảm không sợ chết của kẻ địch, trong lòng bỗng nhiên sinh ra lòng hăng hái, bọn họ chính là quân Vĩnh An!

Sao có thể sợ kẻ địch?!

“Gϊếŧ!”

Tiếng xông gϊếŧ ồn ào!

Vô số binh sĩ hai phía, không màng sống chết, tràn ngập sát khí vô biên, đao đao huyết hợp lại, thương thương đoạt mệnh!

Oan gia ngõ hẹp, người dũng cảm chiến thắng!

Từng cổ thi thể ngã xuống, đầu lăn lông lốc, máu văng tung tóe, khí huyết sát cuồn cuộn xông lên tận trời, tách mây đen đầy trời ra!

Đây là cuộc tàn sát sống chết của hai nhánh quân át chủ bài!

“Chiến trên không một trận đi.”

Liêm Pha lạnh giọng, bước ra, trong chốc lát, hóa thành một luồng huyết quang, xông lên trời!

Ba Đại Tông Sư liếc mắt nhìn nhau, lại nhìn binh sĩ hai bên ở bên trong thành liều mạng chém gϊếŧ, không chút do dự, tay cầm trường kiếm, đạp không mà đi.

Ba người mỗi người chiếm cứ một phương, vây chặt Liêm Pha ở trung tâm.

Ba người đều là cảnh giới Đại Tông Sư nhị trọng, khí thế bùng phát, sắc mặt lạnh lẽo, trong tay trường kiếm rực rỡ chói mắt, trong bóng đêm, giống như ba mặt trời nhỏ, hoàng quang chói mắt chói rọi hơn mười dặm hư không!

“Vương triều Đại Viêm, nội tình thật thâm hậu.”

Liêm Pha nhẹ nhàng tán thưởng, vương thất của vương triều Đại Võ, tuyệt đối không thể dễ dàng lấy ra đội hình cỡ như vậy!

Nhưng mà hắn lại không sợ.

Cho dù Đại Tông Sư tam trọng đến trước mặt, hắn cũng nắm chắc có thể chống lại, nếu như phối hợp giáp sĩ Đại Triệu dưới trướng, chiến thắng cũng không phải việc khó.

Trước mắt tuy rằng khí tức ba người tương liên, cực kỳ ăn ý, nhưng cũng tương đương với cường giả Đại Tông Sư tam trọng mà thôi!

“Xuống đất cảm khái sau đi.”

Trong ba người, lão giả bên tay trái cười lạnh, trong mắt sát khí tăng vọt, khí thế tận trời!

Một kiếm đâm ra!

Nhất thời, ánh sáng màu vàng hừng hực thiêu đốt, hình thành ảo ảnh một ngọn núi lớn, nguy nga hào hùng, nén vỡ không khí, trực tiếp đánh tới Liêm Pha.

Phía trên ngọn núi lớn, cổ thụ san sát che trời, thác nước đổ xuống, bọt nước bắn tung tóe đầy trời!

Hai lão giả còn lại, cũng không có do dự, trong tay trường kiếm nhảy lên trời, hết sức nặng nề, quang diễm màu vàng phác họa, ngọn núi lớn hiện hình, muôn ngàn khí thế trấn áp xông lên trời, ba người đứng hàng vị tam tài, dường như không có chút khoảng cách, ba ngọn núi lớn đánh xuống Liêm Pha!

Sơn Nhạc Trọng Kiếm!

Sắc mặt Liêm Pha ngưng đọng, mái đầu bạc không gió tự động, trong tay trường đao lưu chuyển, từng tia huyết quang lóng lánh, thần quang màu lục rực rỡ, một đao chém ra!

Chín gốc thiên mộc đột nhiên hiện lên, vắt ngang hư không, tỏa ra sự sắc bén vô biên, lục quang bao phủ ngập trời, đao khí vờn quanh, ba gốc một nhóm, trực tiếp đập xuống ba người!

Ầm ầm ầm!

Tiếng vang khổng lồ rung trời truyền đi, hơn mười dặm cũng nghe thấy.

Phía dưới vô số binh sĩ chiến giáp nhuộm máu chấn động ngẩng đầu, chỉ cảm thấy trời đất sáng rực, quang mang màu vàng cùng màu lục chiếu rọi khoảng không, chiếu sáng cả tòa thành, tựa như ban ngày!

Sắc mặt Liêm Pha không thay đổi, hai mắt tràn ngập thần quang, quét qua ba người.

Mặc dù chỉ có một người, nhưng mâu quang bề nghễ, khí chiếm đoạt vạn dặm như hổ!

Ba lão giả khϊếp sợ, thất thanh kêu lên: “Đại Tông Sư tam trọng!”

Sắc mặt nháy mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Điều này không khớp với tình báo mà bọn họ nhận được.

Ba người nhìn nhau, đều có chút chần chừ, không biết là nên tiếp tục ra tay, hay là như vậy rút lui.

Nếu như rút lui, phía dưới còn có mấy vạn quân Vô Định, đã sắp không có chút sức sống!

Liêm Pha không cho bọn họ thời gian cân nhắc, trường đao chém ngang trời, lần nữa chém xuống!

Hàng trăm cành mận gai lập tức xuất hiện, tựa như từng con mãng xà khổng lồ dữ tợn, tỏa ra hào quang màu lục, trườn bò mấy trượng, hung hăng co lại phía ba người!

Mỗi một cành mận gai, đều ẩn chứa phong mang không ai bằng!

Ba người không cam lòng yếu thế, trường kiếm dựng thẳng lên, ánh kiếm sắc bén như sông lớn, mênh mông cuồn cuộn, chặt đứt mấy trăm cành mận gai, nát vụn.

Thân thể bọn họ thẳng tắp, kiếm ý tràn ngập, như ba thanh thần kiếm đứng ở hư không, kiếm khí cuồn cuộn, quanh thân mấy trượng đều hoàn toàn bị kiếm khí lấp đầy.

Mắt Liêm Pha lạnh lẽo rồi đột nhiên tỏa ra sát khí, bước ra, nháy mắt xuất hiện trước mặt lão giả bên trái, một đao như thiên, lập tức hạ xuống!

“Ngươi dám!”