Chư Thiên Luân Hồi: Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 116 - Ma tướng thần đao (2)

Đối diện hắn, Liêm Pha cả người mặc chiến giáp, ngồi nghiêm chỉnh, sắc mặt trịnh trọng.

Lý Bắc Thần khẽ nhíu mày, Kiều gia, Đoạn gia, Hoan Hỉ giáo!

Hai trong chín đại thế gia, một trong tám tà ma ngoại đạo!

Mỗi bên cũng không phải hạng người đơn giản gì.

“Xem ra, ba nhà này đạt thành hợp tác rồi, cùng nhau chiếm cứ phủ Diên Bình?”

Lý Bắc Thần nói, mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng đối với hắn mà nói, lại toàn toàn không chút ảnh hưởng.

Phủ Bắc Xuyên nằm ở phía tây bắc vương triều Đại Võ, mà phủ Diên Bình, nằm ở phía đông nam vương triều Đại Võ, hai người cách nhau rất xa, dường như kéo dài qua toàn bộ vương triều!

“Đúng vậy, phủ Diên Bình tài nguyên phong phú, thế lực ba nhà thừa cơ chiếm lĩnh, cũng hợp lý, chỉ là triều đình hiện giờ, sợ là không có sức mạnh trấn áp thôi.”

Trần Cung lên tiếng, âm thanh nghiêm túc, không tùy tiện nói cười.

Hiện giờ vương triều Đại Võ chiến hỏa nổi lên bốn phía, mỗi ngày đều có lượng lớn tình báo đưa vào Lý phủ, trong số đó, ám vệ mà Dự Nhượng thành lập đã phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng.

Đại quân chưa động, lương thảo đi trước, nhưng còn nhanh hơn lương thảo, chính là tình báo!

Tình báo đi trước.

Chỉ có biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng!

Đương nhiên, trước mắt Lý Bắc Thần quan tâm nhất, cũng chú ý nhất, chính là chiến tranh giữa đại quân Hắc Liên Giáo và đại quân của đại võ quân thần Ninh Hạo Viễn!

Khoảng cách Hắc Liên Giáo đánh vào quận Vân Ấp, đã gần một tháng, nhưng liên tiếp bị quân thần Ninh Hạo Viễn phục kích, tử thương gần hai mươi vạn!

Nhưng Hắc Liên Giáo lại hồ đồ không thèm để ý, thận trọng, không đem thương vong để vào mắt, từng tòa thành trì đều đã đổi chủ, bị Hắc Liên Giáo đoạt đi.

Quân thần Ninh Hạo Viễn thống lĩnh quân Thiết Huyết, từng bước hiệu lệnh rút quân, không hề hoảng loạn, dường như chính là lấy không gian đổi lấy tính mạng binh sĩ Hắc Liên Giáo.

Quận Vân Ấp chín thành, Hắc Liên Giáo chiếm cứ sáu thành, Ninh Hạo Viễn chiếm cứ ba thành.

Nhưng trừ hai tòa thành trì ban đầu bị Hắc Liên Giáo công chiếm ra, còn lại bốn tòa thành trì, cơ bản đều là thành trống, bách tính bên trong thành, sớm được Ninh Hạo Viễn chuyển đi.

Vườn không nhà trống!

Đây là sách lược mà hiện giờ Ninh Hạo Viễn áp dụng.

Dù sao sức mê hoặc của Hắc Liên Giáo quá mạnh, dùng chiến dưỡng chiến cho tới bây giờ cũng không phải chỉ nói mà thôi!

Thời gian một tháng này, tuy rằng quân thần Ninh Hạo Viễn không thẹn kỳ danh, chém gϊếŧ, bắt phần lớn binh sĩ Hắc Liên Giáo, nhưng trên chiến trường này, lại còn một bóng người khác, không chút thua kém Ninh Hạo Viễn!

Ma tướng thần đao Thích Kế Quang!

Thống lĩnh ba vạn quân Thôi gia, tung hoành chiến trường, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!

Chém gϊếŧ, bắt gần tám vạn quân đội Hắc Liên Giáo!

Tuy rằng kém xa số lượng gϊếŧ địch của quân thần Ninh Hạo Viễn, nhưng lại làm giảm đi sự kính trọng của vô số dân chúng Vương triều Đại Võ, võ giả đối với hắn.

Ba vạn quân Thôi gia, tuy rằng không phải quân đội bình thường, nhưng cũng chỉ là tinh nhuệ, không thể so sánh với quân Thiết Huyết.

Ba vạn quân Thôi gia, càng thua trời kém đất so với bốn mươi vạn quân Thiết Huyết.

Võ lực cá nhân của ma tướng thần đao Thích Kế Quang cũng kém xa không bằng quân thần Ninh Hạo Viễn!

Nhưng dựa vào sự khống chế cục diện chiến đấu, dụng binh xuất thần nhập hóa, lần lượt phục kích Hắc Liên Giáo, tạo thành chiến tích khủng bố như thế!

Vô số dân chúng thiên hạ đều liếc nhìn.

Các thế lực lớn, càng khẩn cấp phái ra tai mắt, tìm hiểu tất cả tin tức có liên quan đến Thích Kế Quang.

Hơn nữa, quan trọng nhất, ma tướng thần đao Thích Kế Quang, cực kỳ trẻ!

“Công Đài, chiến sự quận Vân Ấp, ngươi cho rằng, có thể duy trì được bao lâu?”

Lý Bắc Thần hỏi, đương nhiên hắn hy vọng, hai phía ở quận Vân Ấp càng lâu càng tốt, hiện giờ thế lực Lý phủ, mỗi ngày đều đang tăng trưởng, mà nhân kiệt Hoa Hạ đã kêu gọi xuất thế, mỗi ngày, thực lực đều đang tăng cường!

Ban đầu trên người phó tông chủ núi Khiếu Nguyệt lấy được một miếng Chân Di Giới, sau khi Lý Bắc Thần nhận chủ, lại kinh ngạc vui vẻ phát hiện, trong chiếc nhẫn, có một trăm miếng Linh Dương Đan!

Không chút do dự, hắn lập tức phân phát những Linh Dương Đan đó đi, có đan dược phụ trợ, đến hôm nay, các nhân kiệt Hoa Hạ, đều đã tu tới Thần Phủ đỉnh phong, bất cứ lúc nào đều có thể lột xác, thành Tông Sư!

Linh Dương Đan dược tính ôn hòa, sau khi hắn ăn, tương tự có thu hoạch lớn, hiện giờ đã là cảnh giới Thần Phủ nhất trọng!

“Chủ công, hai người đã giằng co gần một tháng, chắc chắn “Hắc Liên Giáo” cũng biết mình ở thế yếu. Cầm binh hay dụng binh đều không phải là đối thủ của Ninh Hạo Viễn và Thích tướng quân. Hẳn ít ngày nữa họ sẽ sớm phát động tổng công kích, lấy thế áp người!”

“Hoặc mượn đường phủ Bắc Xuyên, tấn công cả hai phía!”

Trần Công cho rằng, tình hình chiến đấu ở quận Vân Ấp trong mắt hắn giống như nhìn đường chỉ trên lòng bàn tay, có thể dễ dàng nhìn ra được hành động của hai bên. Thậm chí tướng sĩ của hai bên cũng chưa nghĩ ra nên hành động như thế nào. Nhưng trong mắt Trần Cung lại đã biết rồi!