“Thôi gia chủ yên tâm!”
Thích Kế Quang đứng lên, lại ôm quyền, sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt lại có một tia chiến ý cùng hưng phấn hiện lên.
Sa trường chinh phạt, mới là nguyện vọng của hắn!
...
“Tướng quân, quân Đại Viêm cách nơi này, đã chưa tới mười dặm!”
Ở phủ Tế Bắc quận Lâm Đài, giữa thành Khánh Bắc và thành Đồ Bình, có hai ngọn núi nhỏ đặt song song, chính giữa là quan đạo.
Người ở lân cận gọi là núi Hồ Lô.
Ở sườn núi bên trái, Hà Dung không tiếng động đi tới, thấp giọng bẩm báo với Hàn Cầm Hổ.
Hàn Cầm Hổ gật đầu, tóc đen tung bay, ngân giáp cả người lóng lánh, đại đao phong mang trong tay sắc bén, trong mắt sát khí như đại dương mênh mông.
“Dặn dò xuống, nấp tốt lắm!”
Hắn khẽ quát một tiếng, đi đầu bước vào một hang núi, bên trong sớm đầy binh sĩ, tay cầm cung tên, thắt lưng đeo trường đao, toàn bộ đều lặng im không tiếng động.
Sau khi hắn bước vào, lập tức từng lính trinh sát chợt xuất hiện, che kín cẩn thận hơn mười cửa hang núi, phủ lên cành cây mới, sau khi không lộ chút dấu vết, lập tức rời đi.
Không qua bao lâu, ngọn núi bắt đầu khẽ chấn động, trong hang núi tối tăm, sắc mặt Hàn Cầm Hổ lạnh lùng, không lên tiếng, yên lặng chờ thời cơ.
Phía xa chỗ cửa núi Hồ Lô, một đại quân mang theo khói bụi không dứt, xông thẳng đến, phía trước vô số Hung Lân Mã chạy nhanh, bước đi như bay.
“Phía trước địa hình hiểm yếu, có tra xét rõ ràng?”
Trong khi đi, một đại tướng mặt đen hỏi, mạnh mẽ tạo uy lực, âm thanh như sấm, mặc dù tiếng bước chân đại quân điếc tai, nhưng vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
“Tướng quân, đã tra xét rõ ràng, không có dị thường!”
Ở phía sau hắn không xa, có một tiểu tướng lớn tiếng hồi bẩm, ngồi trên chiến mã, thân thể thẳng tắp.
Đại tướng mặt đen gật đầu, không nói thêm nữa.
Tại khu vực này, trừ quân đội Đại Võ chiếm cứ thành Đồ Bình ra, căn bản không có sự tồn tại của quân đội khác.
Hơn nữa căn cứ tình báo, hiện giờ thành Đồ Bình đóng chặt cửa thành, nghiêm chỉnh chờ đợi.
Hoàn toàn là trạng thái tử thủ thành trì.
Nhưng hắn từ thành Khánh Bắc dẫn đầu năm vạn đại quân công phạt thành Đồ Bình, làm sao có thể cho phép quân đội Đại Võ này tiếp tục tồn tại?
Lạnh lùng cười một tiếng, tuy rằng người đàn ông vạm vỡ mặt đen không biết quân đội này làm sao tới nơi này, nhưng đại quân hắn vừa đến, tất nhiên phải tiêu diệt!
Năm vạn đại quân này chính là quân Đại Viêm tinh nhuệ, trình độ đồng đều đều trên Thể Phách ngũ trọng, mặc dù không bằng quân Vô Định, nhưng cũng không phải quân đội bình thường có thể so sánh.
Không chút dừng lại, đại quân tiến vào quan đạo núi Hồ Lô.
Hàn Cầm Hổ lẳng lặng sừng sững, từng đợt âm thanh cực kỳ nhỏ đi qua cửa hang bị che lại, sau đó bị hắn thu vào trong tai, hắn yên lặng chờ đợi.
Rất nhanh, hai mắt hắn sát cơ chợt lóe, đại đao trong tay huyết quang sáng lên!
Nhất thời, miệng hang núi nứt toác ra, hắn sải bước ra, thét dài một tiếng: “Gϊếŧ!”
Ấm ầm ầm!!
Hơn mười cửa hang lớn nhất thời bị phá vỡ, từng binh sĩ nhanh chóng chạy đi, chiếm cứ hết địa thế, sắc mặt lạnh như băng, sát khí vô tận.
Kéo chiến cung trong tay ra, ngắm vào đại quân phía dưới nghe động tĩnh, bắt đầu rối loạn.
“Bắn!”
Hàn Cầm Hổ đứng ở cạnh đỉnh núi, lạnh lùng nhìn đại quân phía dưới bị kinh động, và mấy tướng lĩnh chạy thật xa, đang nhanh chóng dừng bước, lớn tiếng ra lệnh quân đội.
Bang bang bang!!
Ồn ào!!
Từng mũi tên rời cung bay ra, trên cao nhìn xuống, uy thế rất mạnh, như một mảnh mây đen che đỉnh, khiến người ta ngạc nhiên sợ hãi.
“Địch tập kích!”
Có vài binh sĩ vừa mới phản ứng lại, nhìn thấy tên bay đầy trời, hoảng sợ bất lực, thân thể lạnh run, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Giống như một đám cừu bông, rồi đột nhiên nhìn thấy một đám sói đói lao ra, kiểu kinh hãi này, chấn động tâm thần!
“A!”
“A a!!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Máu tươi bắn tung tóe.
Từng thi thể ngã xuống, vẻ mặt không cam lòng.
Bắn một vòng, ít nhất hơn một ngàn binh sĩ Đại Viêm hồn về với trời, vĩnh viễn ở lại nơi này!
“Tìm chết!”
Vài tướng lĩnh cảnh giới Tông Sư đứng trước đại quân nổi giận, thậm chí cả cưỡi ngựa cũng không sử dụng, bước đi nhẹ nhàng, thân thể đạp trên hai vách tường, tốc độ cực nhanh vọt tới đám người Hàn Cầm Hổ!
Tổng cộng ba Tông Sư!
Hàn Cầm Hổ mắt lạnh quét qua, mặt không chút biểu cảm.
Một tên cao giai, hai tên trung giai.
Đối với hắn hiện giờ mà nói, đã không đủ nhìn.
Đột nhiên hắn nhảy lên, nghênh đón ba Tông Sư, đại đao trong tay lóe ra phong mang chói mắt!
Chém!
Một đao bổ xuống!
Nhất thời, trong mắt phần lớn binh sĩ Đại Viêm, giống như một thanh thiên đao mới hạ xuống, cực kì rực rỡ, từng đao mang cực nhỏ bắn ra khắp nơi, trực tiếp gϊếŧ chết mấy trăm binh sĩ Đại Viêm gần đó!
Máu chảy khắp một vùng.
Trong phút chốc, trong hơn mười trượng, tất cả binh sĩ đều chết hết, máu bắn tung tóe!
Nhưng mà, đây chỉ là uy lực còn lại mà thôi.
So với ba Tông Sư đối mặt chính diện sắc mặt không thiếu sự điên cuồng biến hóa, tràn đầy kinh hãi, tầm nhìn của bọn họ, hoàn toàn bị một đao tràn này lấp đầy!
Giống như trên trời dưới đất, vạn vật biến mất, chỉ có đao này tồn tại!