Chư Thiên Luân Hồi: Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 102 - Man tộc kịch biến (2)

La Tu uy nghiêm cười một tiếng, hắn đã không còn kiên nhẫn, đột nhiên không có dấu hiệu báo trước nào, thân thể biến hóa, hắn tiện tay vỗ một cái, nhất thời, một tên đỉnh cấp Tông Sư giống như đồng nát, ngã bay xa mấy chục trượng, miệng mũi máu tươi tuôn trào, ngực hắn lõm xuống, rõ ràng đã không còn đường sống.

“Tự tìm cái chết!!”

Mu Cổ gầm thét, cái rìu lớn trong tay vẽ ra một đường cong kinh người, phát ra ánh sáng chói mắt, lấy tư thế thái sơn áp đỉnh, hướng về phía La Tu đập tới!

Một rìu này, cơ hồ phát huy tất cả thực lực tu vi của một Đại Tông Sư!

Cái rìu này chẳng có chút hoa mỹ nào!

La Tu ngẩng đầu, mặt mũi tuấn mỹ không chút biểu tình, ánh mắt lạnh lùng hung tàn, tay hắn dời đến bên hông vuốt nhẹ, nhất thời, một chuôi nhuyễn kiếm tựa như trường xà xuất hiện trong tay hắn, thân kiếm thoáng hiện huyết sắc, mang theo chuỗi kiếm khí cực kỳ sắc bén, cùng va chạm với rìu chiến của Mu Cổ!

Mặc dù trường kiếm của La Tu nhìn vô cùng mềm mại, nhưng sau khi được rót vào chân nguyên, nó tựa như thần binh lợi khí, kéo dài thẳng tắp, cùng rìu chiến của Mu Cổ đánh vào nhau,cũng hoàn toàn không lọt vào thế hạ phong!

Rầm!

Tiếng vang lớn truyền tới, từng trận âm vang, tòa đại điện này mặc dù được xây từ đá thượng hạng, nhưng lúc này cũng đang kịch liệt rung động, bụi đá rào rào rơi xuống, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sập xuống!

“Đại Vu Tế, có tin đồn vào 20 năm trước, ngươi đã lên đến cấp nhị trọng Đại Tông Sư, hôm nay, hãy để cho mấy người chúng ta, cùng ngươi so sánh tu vi một chút đi, ha ha ha.”

A Luân Cổ là một lão đầu có dáng người nhỏ bé, râu ria thưa thớt, tóc cũng không còn lại mấy sợi, cả người gầy nhom, phảng phất như không có đến hai lượng thịt, một trận gió thổi qua liền có thể quật ngã.

Nhưng lúc này khi hắn nở nụ cười nhạt, cả người khí thế bùng nổ, thân thể đứng thẳng tắp, cho dù là ai cũng sẽ không cảm thấy hắn là một lão già yếu đuối, gần đất xa trời, sắp đến ngày xuống lỗ!

Ở bên cạnh hắn, Càn4 Kiển Cừ đầu trọc sáng bóng, gân xanh nổi lên, từng luồn từng luồn ánh sáng xanh u ám vờn quanh ở bên người hắn, tựa như hàng vạn hàn nghìn ánh mắt chó sói, làm cho người ta sợ hãi.

Mà ba tên Ma Tộc Đại Tông Sư, hai tên đứng ở bên cạnh A Luân Cổ, ma khí sôi trào, lạnh lùng nhìn về phía Đại Vu Tế, một gã khác thì cười gằn, vung vẫy móng vuốt sắc bén, hóa thành từng đạo tàn ảnh, gϊếŧ thẳng về phía bọn đỉnh cấp tông sư của tộc Chiến Thần!

Đỉnh cấp cảnh giới tông sư, nếu như là ngày thường, đều là những nhân vật đứng ở nơi cao nhất được vạn người kính ngưỡng, thực lực mạnh mẽ vô song, nhưng giờ phút này, bọn họ như dê con đợi làm thịt, bị Ma Tộc tàn sát!

Móng nhọn vung lên, nghiền nát ngực của một tên tông sư Man tộc, máu tươi văng khắp nơi, xương thịt tung tóe, khi ngã xuống trên khuôn mặt vẫn còn chứa đựng đầy sự không cam lòng và tuyệt vọng.

Chân phải xuất ra một cước, cước ảnh duỗi ra mấy trượng lóe lên một đạo ánh sáng ma quái, nhìn như một chuôi chiến đao, đem một tên tông sư Man tộc hùng tráng chém làm hai khúc, huyết dịch phun trào!

Vừa há miệng kêu một tiếng, ma âm xuyên qua bên tai, mấy tên Man tộc tông sư đứng gần đó kêu lên một tiếng thảm thiết, thất khiếu chảy máu, ngã xụi xuống trên đất.

Ước chừng chỉ qua mấy chiêu, mười mấy tên Man tộc đỉnh cấp Tông Sư đã thương vong hơn nửa, đều này làm cho Đại Vu Tế lòng đau như cắt, những người này đều là trụ cột chống đỡ tộc Chiến Thần!

Nhưng hắn không dám tạo ra bất kỳ dị động nào, trước sau trái phải của hắn, bốn phương hướng đều bị bốn tên cảnh giới cường giả Đại Tông Sư bao vây chặt chẽ, từng luồn ánh sáng bốc lên, như bốn ngọn núi lớn đè xuống làm cho trong lòng hắn cực kỳ căng thẳng.

Hắn có thể cảm nhận được rằng trong số hai vị Ma tộc, một trong số họ là Đại Tông Sư Nhị Trọng cùng cấp với hắn!

Cách đó không xa, Mu Cổ lại rống lên một tiếng, ngập tràn lo lắng, hắn đương nhiên cũng nhìn ra tình cảnh bi thảm của Tông Sư đỉnh phong trong tộc nhưng bị La Tu quấn chặt không thể nào thoát ra được.

Khí huyết toàn thân cao ngất trời, rìu chiến trong tay hắn giống như cối xay gió cỡ lớn, chém ra cực nhanh, từng luồng sáng của rìu tung hoành, uy lực vô cùng kinh sợ!

Ầm!

Cuối cùng, toàn bộ đại điện rung chuyển dữ dội, sau đó mặt đất tan rã, khói bụi mù mịt khắp nơi, từng tảng đá khổng lồ từ trên xuống rơi xuống, nặng hơn hàng vạn cân.

Nhưng tất cả mọi người có mặt đều không quan tâm, một đường kiếm khí ngẫu nhiên chém ra, tảng đá nổ tung hóa thành bụi bay tung tóe lấp đầy khoảng không bao phủ mọi thứ.

Đại điện đã bị phá hủy, đối với Đại Tông Sư lại không phải trở ngại, cơ thể Mu Cổ nhảy lên biến thành ánh sáng rìu, từ trong hư không chém về phía Ma tộc đang đuổi theo Tông Sư Man tộc đằng xa!

“A! Coi ta không tồn tại?”

La Tu lạnh lùng cười, toàn thân bay lên, thanh kiếm mềm mại màu máu đột nhiên vung xuống, giống như một ngôi sao huyết sắc rơi xuống, huyết quang dâng tràn, mùi tanh của máu khắp không gian, trực tiếp rơi về phía thân thể cường tráng của Mu Cổ!

Mu Cổ gầm lên, miễn cưỡng xoay rìu chiến sang một bên, đỡ đòn của La Tu: “A!”