Ngọc Đình Đình nhìn nụ cười dịu dàng trên gương mặt anh: “A Giác, ông xã, anh đẹp trai quá đi, dáng người đẹp ơi là đẹp, gậy thịt to ơi là to. Mỗi lần chơi em đều sướиɠ ngất. Ông xã thật dịu dàng, muốn được ông xã chơi, muốn ông xã hung hăng chơi em, bắn cho em, động da^ʍ của người ta ngứa lắm rồi.”
Ngọc Đình Đình chìm đắm trong du͙© vọиɠ, vách động đang không ngừng co rút mấp máy, gắt gao hút chặt gậy thịt của anh. Mộ Dung Giác hung hăng hôn cô một cái: “Bà xã da^ʍ của anh, ngậm chim lớn của anh mà vẫn còn phát da^ʍ được à? Shit… động đĩ của bà xã chặt quá, chơi em sướиɠ bắn nước ngay đây, bắn cho em hết, bắn đầy bụng da^ʍ của em.”
Mộ Dung Giác thoáng tăng lực đâm thọc dưới thân, động tác kịch liệt nghiền nát, đâm mạnh vào tử ©υиɠ của Ngọc Đình Đình.
“A…a….a…. sướиɠ quá,… ông xã thật giỏi… gậy thịt lớn chơi em sướиɠ lắm… muốn nữa…” Rõ ràng anh không giã phầm phập như trước kia, động tác đã bớt cuồng dã hơn nhiều nhưng vẫn làm Ngọc Đình Đình không ngừng kêu da^ʍ bên tai. Tiếng rên như tiếng mèo con làm nũng xin được vuốt ve, Mộ Dung Giác nghe mà tim mềm nhũn.
Hai người vẫn dính chặt cùng một chỗ, dâʍ ŧᏂủy̠ của Ngọc Đình Đình chảy mãi tẩm ướt chỗ hai người kết hợp, theo động tác ngày càng mở rộng biên độ của Mộ Dung Giác mà vẩy ra khắp nơi, gần hai cánh hoa môi còn nổi bọt trắng xóa.
Ngọc Đình Đình cảm thấy mình sắp không được rồi, Mộ Dung Giác còn chưa dùng toàn bộ sức lực mà cô đã cao trào không biết bao nhiêu lần. Dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra bị anh chặn lại hết trong động da^ʍ giờ đang kêu bì bõm theo mỗi nhịp nắc của anh.
Mộ Dung Giác vùi đầu vào ngực cô, ngửi mùi hương cơ thể cô, cảm xúc như được thêm chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ cắm rút gậy thịt. Động da^ʍ này vừa chặt vừa nóng, núi non trùng trùng điệp điệp. Mỗi lần cắm vào đều làm anh sướиɠ vô cùng. Cửa tử ©υиɠ bị anh đâm mở, đang há lớn miệng bú ʍúŧ qυყ đầυ. Từng luông dâʍ ŧᏂủy̠ nóng rực khi triều thổi gội rửa lên đó, anh sướиɠ tới sống lưng tê dai.
Sau khi cắm chọc hết sức trong động da^ʍ của cô mấy trăm cái, anh dồn sức thọc mạnh vào, đâm tới tận cùng, hoàn toàn chiếm hữu cô, rót hết tinh hoa của mình vào tử ©υиɠ, đánh dấu ấn của mình xuống. Từ trong ra ngoài của bà xã đều thuộc về anh hết.
Ngọc Đình Đình ôm lấy đầu Mộ Dung Giác, lúc này cô đã chẳng còn sức rên to được nữa, cơ thể luôn bồng bềnh trong cực khoái cao trào không dừng lại: “Ông xã… xin anh đó… bắn nhanh lên… bắn cho em… sắp sướиɠ chết rồi… bị chơi khô mất…. không chịu nổi… ông xã…a…aaaa”
Ngọc Đình Đình ôm ghì lấy anh, mông hẩy lên trên phối hợp với động tác của Mộ Dung Giác. Cứ bị anh nghiền ép thế này, có khi cô sẽ ngất đi mất vì phải phun nước quá nhiều mất thôi.
“Đình Đình, bà xã ngoan, anh sắp bắn rồi, động da^ʍ kẹp chặt vào, anh muốn bắn đầy tử ©υиɠ em.” Mộ Dung Giác nâng mông nhỏ của cô lên, hạ thân dán chặt cùng một chỗ, dường như anh còn muốn nhét luôn hai quả trứng tròn kia vào trong động da^ʍ của Ngọc Đình Đình luôn, để nó tắm trong dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.
“A… bụng trướng quá, ông xã bắn thật nhiều ô ô ô.” Ngọc Đình Đình bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của anh tưới tắm lại lêи đỉиɦ lần nữa, cơ thể duỗi thẳng cứng còng trong chốc lát, đầu ngẩng cao rồi lại mềm nhũn ngã xuống xường, tay cũng trượt khỏi người Mộ Dung Giác. Lúc này cô không còn chút sức lực nào, cơ thể đạt cực khoái mà chết lặng.
Ngọc Đình Đình nhắm mắt ngủ luôn, Mộ Dung Giác vẫn còn hưng phấn, tinh thần vẫn chưa bình tĩnh lại được. Anh nhìn Ngọc Đình Đình bị mình chơi đến hôn mê thì khẽ cười một tiếng. Bà xã da^ʍ chỉ biết lớn tiếng ngoài miệng thôi, bị anh hung hăng chơi một lần đã ngất xỉu luôn rồi. Rõ ràng là anh đã dùng hết sức đâu chơ cứ.
Mộ Dung Giác ôm lấy Ngọc Đình Đình hôn lên môi cô, vuốt ve trong chốc lát, liếʍ sạch sữa tươi tràn ra trên vυ' cô, cởi nội y dính đầy dâʍ ɖị©ɧ và sữa ra, ngoan ngoãn lau sạch cơ thể để cô được ngon giấc. Bà xã vừa ngoan vừa da^ʍ thế này, anh bằng lòng chăm cô tới trời hoang đất lão.