Anh bế Ngọc Đình Đình đặt lên giường, lật người đè lên, nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người mình xuống. Ngọc Đình Đình hạ eo cong mông giống như chú mèo nhỏ tới kỳ động dục đang chờ chim lớn tới sủng hạnh.
Nhưng Mộ Dung Giác lại không muốn nhóc dâʍ đãиɠ này nhanh chóng được ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngay như thế. Anh muốn đùa bỡn cơ thể cô cho đã trước. Anh không cởϊ qυầи lót cô ra, dưới lớp vải ren, động da^ʍ như ẩn như hiện, cực kỳ câu người.
Mộ Dung Giác đỡ lấy chim lớn của mình, cách một lớp vải ren nghiền nát đâm thọc lên hoa huyệt, còn thường hung hăng thọc mạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu âm đế đã nhô cao từ lâu.
“Ô ô ô ô, anh A Giác, đừng bắt nạt em nữa mà, mau cắm vào đi. Bên trong người ta ngứa lắm rồi, muốn gậy thịt lớn của A Giác đi vào ngăn ngứa.” Ngọc Đình Đình vốn đã mẫn cảm, bị anh chơi như thế đương nhiên là nước chảy thành dòng từ lâu. Mông cô càng vểnh cao lên, nhắm ngay đỉnh gậy thịt của anh đón lấy, chỉ chờ anh mau chóng đâm vào gãi ngứa cho cô.
Mộ Dung Giác khống chế lực độ đâm chọc trên mông cô mấy cái: “Đừng lắc mông da^ʍ nữa, chờ anh chơi đủ rồi, đương nhiên sẽ chơi em sướиɠ ngất, bắn tinh đầy động đĩ của em luôn.’
“A Giác, anh trai tốt, ông xã tốt, tha cho Tiểu Đình Đình đi mà, mau cắm vào trong đi, ngứa sắp chết rồi.” Tí nữa thì Mộ Dung Giác bị một tiếng ông xã tốt làm cho đầu óc hôn mê nhưng anh vẫn nhịn xuống được. Anh lật người cô lại, để hai chân cô kẹp lên eo mình, gậy thịt vẫn không chịu tiến vào động da^ʍ như cũ mà chỉ chọc chọc ngoài cửa động, bây giờ anh muốn được ăn vυ' lớn của cô hơn.
Mộ Dung Giác bắt lấy vυ' lớn hết mυ'ŧ lại gặm. Vυ' này sao mà lại có thể to như thế, mềm như vậy nhỏ, còn vừa tròn vừa cao nữa chứ. Ngọc Đình Đình ôm lấy đầu anh vo loạn, động đĩ dưới thân còn đang được anh đâm chọc, cơ thể rất nhanh đã run rẩy đạt cao trào.
“Chồng ơi, ô ô ô, người ta thế mà bị anh chơi lên cao trào rồi… hu hu… mất mặt quá… hu hu hu… tè ra luôn rồi… ô… ô…. Ô…”
“Cục cưng da^ʍ này, em đang triều thổi, nước nhiều thật đó, mỗi lần ga trải giường đều bị dâʍ ŧᏂủy̠ của em tẩm ướt rồi. Cơ thể dâʍ đãиɠ mị hoặc trời sinh thế này, bây giờ ông xã sẽ dùng gậy thịt lớn chữa cho em nhé.”
Lúc Mộ Dung Giác cởϊ qυầи lót ra cho cô, dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên đó còn kéo thành một sợi chỉ bạc thật dài, ai nhìn cũng phải đỏ mắt. Mộ Dung Giác đẩy chân dài cô gấp lên tới ngực, còn anh thì vùi đầu bú ʍúŧ hoa huyệt.
Ngọc Đình Đình tự ôm lấy hai chân mình tách rộng sang hai bên, cửa động mở rộng để mặc anh làm loạn trong hoa huyệt cô: “Ứ… a…a… ha… a…. sướиɠ quá… hình như sắp phun dâʍ ŧᏂủy̠ nữa rồi… a… a…a….a…. A Giác, ông xã tốt, bú mạnh hơn đi… ư… a….a… sướиɠ chết mất.”
Gậy thịt lớn của Mộ Dung Giác đã cứng ngắc căng đau không chịu nổi nữa rồi, bên tai còn nghe Ngọc Đình Đình kêu da^ʍ không ngừng. Hôm nay anh mà không chơi chết cô thì không được mà.
Anh dùng sức hút mạnh một ngụm dâʍ ŧᏂủy̠ rồi ngẩng đầu lên, dùng ngón tay giữa bàn tay phải chọc mạnh vào động da^ʍ của cô. Mịt thịt trong da^ʍ huyệt trước sau có rút đè ép ngón tay anh, mặc dù là một ngón tay thôi cũng nếm được mỹ vị tê người.
Cảm giác này làm Mộ Dung Giác không thể không cảm thán da^ʍ huyệt của cô thật tham ăn. Ngón tay anh xoay tròn thọc vào rút ra trong động da^ʍ, cảm nhận được mấy viên thịt nhỏ đang nhô cao lên thì xấu tính nhấn mạnh vào. Phản ứng của Ngọc Đình Đình kịch liệt hơn nhiều dự đoán của anh, không chỉ lớn tiếng kêu da^ʍ mà còn cong người triều thổi lần nữa. Từng đợt dâʍ ɖị©ɧ ào ào đổ ra như thác, không khác gì đại hồng thủy.
Ngọc Đình Đình sướиɠ tới mức hai mắt trắng dã, nằm liệt ở trên giường không động đậy nổi. Mộ Dung Giác chỉ cảm thấy đây là cảnh đẹp hiếm có trên thế gian này. Nào có người đàn ông nào mà không muốn chơi cho người phụ nữ sướиɠ tới triều thổi chút. Tốt nhất là chơi cho cô mất khống chế tè ra luôn. Đó mới là hình ảnh mà bất cứ người đàn ông nào cũng yêu thích nhất.
Mộ Dung Giác không muốn buông tha cho Ngọc Đình Đình đã xụi lơ nằm kia. Cô được anh bế lên, dùng tư thế Quan Âm ngồi tòa sen mà giao hợp. Cơ thể Ngọc Đình Đình mềm nhũn không xương dựa vào ngực anh, để mặc anh bú √υ' chơi động dâ, cũng vô lực rêи ɾỉ, chỉ bất lực ư ư a a theo mỗi lần anh cắm chọc, dáng vẻ như búp bê bị anh chơi nát.
Lúc này, cho dù là thân thể hay tâm trạng, Mộ Dung Giác đều cảm thấy sướиɠ cực kỳ. hai tay anh chống xuống giường, vòng eo nhanh chóng hẩy mạnh, chơi cho Ngọc Đình Đình lắc lư liên hồi trên người anh. Toàn bộ phòng nghỉ chỉ còn lại tiếng thở dốc thô nặng của người đàn ông và tiếng cơ thể va chạm vào nhau kêu bạch bạch. Âm thanh kia làm người đỏ mặt không thôi.
Mãi tới khi Ngọc Đình Đình chịu không nổi nữa mà ngất đi, Mộ Dung Giác mới thả cô xuống giường lại, tấn công như dã thú vào động da^ʍ cao trào liên tục của cô. Anh giã phầm phập hơn trăm cái nữa mới chịu bắn ra.
Anh sờ nắn gương mặt nhỏ của cô, ôm cô vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. May mắn giường này là kingsize, hai người chỉ làm loạn một bên, phía bên kia vẫn còn ngủ được. Ôm Ngọc Đình Đình trong nghỉ ngơi trong chốc lát, thể xác và tinh thân của Mộ Dung Giác đều thỏa mãn cực độ. Ngủ một hồi rồi anh lại dậy làm việc. Tổng tài có vợ rồi đúng là không giống trước.
Thế giới 1-