Bạch Xu Hoà đã lấy kiếm gỗ trên lưng xuống, cô ngẩng đầu lên chống lại ánh mắt của người đàn ông cao gầy đó: “Nếu không thì so tài thử chứ? Nếu như anh đánh bại tôi thì tôi sẽ dẫn con về nhà. Còn nếu tôi thắng thì võ đường của các anh phải thuê tôi làm huấn luyện viên, còn phải trả tiền lương cho tôi.”
Mọi người trong võ đường kiểu: “…”
Tất cả mọi người đều cho rằng người phụ nữ này không biết tự lượng sức mình, với cơ thể nhỏ bé của cô thì làm sao có thể đánh thắng được mấy huấn luyện viên kim bài trong võ đường của bọn họ được đây.
“Đáng lẽ là tôi sẽ khinh thường việc so đo với phụ nữ, nhưng hôm nay ở đây lại có nhiều học viên như thế, chúng tôi cũng không thể bị một người phụ nữ như cô đá vỡ bát cơm được, nếu không dám đồng ý thì không phải là đàn ông rồi, vậy thì đến đây đi.”
Nếu hôm nay Bạch Xu Hoà không thể hiện chút bản lĩnh thật sự thì chắc chắn rằng cô sẽ không chiếm được công việc này.
Bạch Xu Hoà muốn chứng minh năng lực của mình nên đã đánh bại vị huấn luyện viên kim bài ấy trong vòng hai chiêu, nể mặt sau này sẽ là đồng nghiệp với nhau nên cô đã chừa lại cho anh ta một chút thể diện, không đánh bại đối phương chỉ bằng một chiêu.
Rõ ràng là cô đang cầm kiếm gỗ, thế nhưng khi kiếm gỗ đâm về phía Trương Dịch thì lại khiến anh ta cảm thấy dường như một kiếm ấy mang theo muôn vàn cơn gió sắc bén, mặc kệ anh ta né tránh về phía nào thì đều sẽ bị đối phương đâm tới. Trong lúc anh ta cho rằng anh ta không tránh thoát được thì Bạch Xu Hoà lại nhẹ nhàng thu kiếm lại giúp anh ta thoát khỏi đòn tấn công mạo hiểm.
Lúc đó Trương Dịch đã mồ hôi nhễ nhại, anh ta còn chưa kịp phản ứng thì chiêu thứ hai của Bạch Xu Hoà đã tấn công vào mặt anh ta. Vẫn là cảm giác không ai có thể né tránh được đó khiến cơ thể anh ta cứng ngắc không xê dịch được bước nào.
“Tôi thắng.”
Kiếm gỗ của Bạch Xu Hoà chỉ về phía cổ của Trương Dịch, chỉ cần cô đâm nhẹ, cho dù là kiếm gỗ thì Trương Dịch cũng có cảm giác như có thể lấy được cái mạng nhỏ của anh ta.
Anh ta hít một hơi thật sâu và thẳng thắn thừa nhận: “Tôi thua rồi.” Không chỉ thua mà còn thua thảm nữa kìa. Nếu không phải đối phương nể mặt thì anh ta đã không thể sống sót được sau một chiêu của cô rồi.
“Huấn luyện viên Trương à, không phải là anh đang nhường cô ta đấy chứ?”
“Mặc dù người phụ nữ này rất xinh đẹp nhưng huấn luyện viên Trương cũng không thể làm như vậy đúng không? Trước đó cô ta còn nói cô ta có con trai rồi mà, anh không có cơ hội đâu nên đừng mơ nữa.”
Không chỉ có những huấn luyện viên này mà những học viên kia đều cảm thấy khó hiểu như thế. Bọn họ vẫn chưa nhìn ra dây mơ rễ má gì mà huấn luyện viên Trương lợi hại như thế đã chịu thua là sao? Phải biết rằng Trương Dịch là người thật sự có bản lĩnh đó, anh ta còn từng nhận được rất nhiều giải thưởng võ thuật nữa kìa.
“Tôi không nhường cô ấy, bàn về kiếm thuật, từ trước đến nay tôi đều không nhường ai cả.” Trương Dịch không hề để ý tới trò đùa của bọn họ, bây giờ trong đầu của anh ta đều là giữ lại người phụ nữ lợi hại này, sau đó… xin cô ấy chỉ dạy kiếm thuật.
“Vậy thì tôi đã đủ tư cách, anh có muốn thuê tôi không?”
Trương Dịch vừa định đáp đương nhiên rồi.
Thế nhưng mọi người xung quanh lại cực kỳ không đồng ý. Bạch Xu Hoà cũng đã nhìn ra, cô lấy thanh kiếm vừa mới trả về sau lưng rồi hỏi: “Mọi người vẫn không phục à, nếu không thì mọi người cùng xông lên?”