Tài khoản Weibo của Tô Yểu đã lấy về, cũng đổi mật khẩu. Cô nhìn thấy Weibo hoan nghênh mà Truyền thông Chúng Ngu gửi cho cô, chuyển tiếp biểu thị [Hành trình mới.]
Rất nhanh đã có fan bình luận:
Vui vẻ ăn dưa: [Dọa chết tôi, tôi còn tưởng rằng chị gái xinh đẹp thật sự rút lui, thì ra là đổi công ty.]
Tê tê dại dại: [Chúc mừng Yểu Yểu, công ty mới rất lợi hại nha.]
Một viên kẹo: [Kẹo luôn ở bên chị, cố lên!]
Tô Yểu mỉm cười. “Kẹo đậu phộng” là tên fan của cô, nghe xong liền cảm thấy ngọt ngào. Tuy rằng cô là một nghệ sĩ nhỏ nhưng mỗi lần nhìn thấy fan ủng hộ cô, cô cảm thấy thỏa mãn. Những fan này đều thích những vai diễn mà cô từng đóng, điều duy nhất cô có thể làm chính là diễn nhiều vai diễn tốt hơn.
Thay đổi công ty thực sự là một cuộc hành trình mới.
Có bình luận tốt và tất nhiên cũng có bình luận xấu.
Tương tự như:
Hôm nay mưa rất lớn: [Ha ha, cùng một công ty với Tô Mạn, đây là cọ nhiệt đến nghiện rồi.]
Tiểu tiên nữ Tô Mạn: [Cho dù ở cùng một công ty với Tô nữ thần thì cũng không thể so sánh được với chị ấy, yêu quái cọ nhiệt.]
Hành trình của Mạn Mạn: [Truyền thông Chúng Ngu thực sự bị mù, ai cũng muốn.]
Đối với những bình luận như vậy, lúc đầu Tô Yểu rất buồn, thậm chí còn muốn phản bác lại. Nhưng sau khi rút ra kinh nghiệm, bây giờ cô đã là người đã trải qua nhiều chuyện, trong lòng cũng không dao động, thậm chí còn muốn bật cười.
Nghĩ đến bọn họ thích người như Tô Mạn, liền biết được sau này “sụp phòng” thì đau khổ biết bao.
Trong hoàn cảnh như vậy, fan của cô vẫn thích cô nên cô càng biết ơn hơn, vì vậy cô cũng không thể phụ lòng họ.
Từ Truyền thông Chúng Ngu đi ra, Tô Yểu đã có xe bảo mẫu của riêng mình, trở lại hoa viên Ngự Cảnh. Lưu Di nghẹn cả buổi sáng, rốt cục bay giờ cũng có thể mở miệng hỏi.
“Yểu Yểu, rốt cuộc em và tổng giám đốc Diệp có quan hệ gì mà tổng giám đốc Trịnh khách khí với em như vậy.” Ngoài ra còn có quản lý Tiêu, anh ta dường như đối xử với cô không giống với nghệ sĩ bình thường, rõ ràng là có ai đó đã cảnh báo anh ta.
Điều kiện Truyền thông Chúng Ngu đưa ra lần này cũng quá tốt, quan trọng nhất, Diệp Thành Duy còn tự mình tới Giải trí Thông Thị làm chỗ dựa cho Tô Yểu. Trời ạ, quá đẹp trai!
“Em và Diệp Thành Duy không có quan hệ gì, nhưng em...”
Lời nói của Tô Yểu bị tiếng chuông điện thoại cắt đứt, tầm mắt hai người đều nhìn vào điện thoại di động trên bàn trà, là thím Dương.
“Đây là ai?”
“Thím giúp việc nhà họ Tô, hẳn là Vương Quyên gọi tới.”
“Đừng nghe, chắc chắn không có gì hay.” Lưu Di đều có thể đoán được.
“Không, phải nhận.” Tô Yểu bắt máy, sau đó nhấn ghi âm cuộc gọi. Cô và nhà họ Tô đã không còn quan hệ gì, cô cũng nên tính toán cho mình, những bản ghi âm này nói không chừng sau này có thể giúp cô rất nhiều.
Lưu Di nhìn thấy động tác của Tô Yểu, giơ ngón tay cái lên khen ngợi, thông minh. Hiện tại cư dân mạng ăn dưa rất thông minh, có ghi âm khẳng định chiếm được ưu thế hơn so với không có, hơn nữa người nhà họ Tô cũng không lấy được.
Tô Yểu là người nhà họ Tô, muốn hoàn toàn thoát ly nhà họ Tô là không có khả năng, cho nên học cách bảo vệ mình rất quan trọng.
Sau khi bắt máy, Tô Yểu đặt điện thoại sang một bên, người đầu dây bên kia là Vương Quyên, đơn giản hỏi vì sao cô lại tới Truyền thông Chúng Ngu, vì sao cô lại tới đó mà không thương lượng với người trong nhà.
Chuyện này làm quá nhanh, chờ đến khi nhà họ Tô phản ứng lại, Tô Yểu đã ký hợp đồng với Truyền thông Chúng Ngu, mọi người đều đã biết, bọn họ phản ứng không kịp.
Tô Mạn đến công ty nhưng không chặn được Tô Yểu, chỉ hỏi thăm tin tức, nghe người của công ty nói Trịnh Nam Trạch rất thích Tô Yểu, còn phân cô đến dưới trướng Ngụy Tình.
Lúc trước, Tô Mạn cũng muốn Ngụy Tình làm người đại diện cho mình nhưng công ty không đồng ý. Vậy dựa vào cái gì mà Tô Yểu lại có thể được phân dưới trướng Ngụy Tình, cô ta nghĩ lại cũng tức chết.
Ở công ty không có cách nào náo loạn được, chỉ có thể về nhà ầm ĩ. Đương nhiên Vương Quyên sẽ gọi điện thoại tới, lần này bà ta thông minh hơn, dùng điện thoại của thím Dương gọi tới, biết Tô Yểu không có cách nào chặn số thím Dương.