Chu Mục Dã hờ hững mà nhìn cô, ánh mắt giống như đang nói ‘ tôi thật ra muốn nhìn xem cô còn có chuyện xấu gì’.
Tô Đào cởi nút thắt áo ngoài, Chu Mục Dã có chút nóng nảy, thanh âm càng lớn: “Cô…… Cô làm gì?”
Tô Đào phụt một tiếng cười ra, duỗi tay từ túi trong áo sam sờ chìa khóa, quơ quơ ở trước mắt anh: “Anh cho rằng em muốn làm gì?”
Chu Mục Dã trầm ánh mắt nhìn cô: “Đây là cái gì?”
Tô Đào một bên đóng nút thắt một bên cười tủm tỉm nói: “Vốn muốn cho anh một kinh hỉ, chỉ là em thật sự chờ không kịp, em gấp không chờ nổi muốn đến chia sẻ tin tức tốt này cùng anh, chờ sau khi anh đào sông kết thúc, trở về đem nhà ở đại đội phân cho kia sửa chữa một chút, chúng ta liền dọn vào ở.”
Lại thấy Chu Mục Dã trầm mặt, biểu tình đặc biệt hung ác: “Cô lấy chìa khóa này từ chỗ nào?”
Tô Đào bị anh dọa sợ, thanh âm có chút run: “Cô giáo Triệu cho em, muốn cho hai đứa con gái nhà cô ấy học bổ túc, cho nên liền xin đại đội trưởng cấp cho chúng ta.”
Bởi vì đại đội trưởng bên ngoài có tiếng là háo sắc, trong đội không thiếu phụ nữ vì vật tư mà hiến thân.
Một phòng ở lớn như vậy, nói cho liền cho, Chu Mục Dã đối với Tô Đào một chút hiểu biết đều không có, anh rất sợ Tô Đào sẽ làm ra cái việc hồ đồ gì.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Mắt Tô Đào hồng hồng mà nhìn chằm chằm anh, Chu Mục Dã vừa thấy, ngăn không được có chút bực bội, anh cũng không làm gì, cô vợ này như thế nào liền đỏ mắt?
Tô Đào ủy khuất a, cô phí sức chín trâu hai hổ, mới lấy được chìa khóa phòng lớn kia, gấp không chờ nổi đi hơn hai giờ, chính là muốn người đàn ông này khen cô hai câu.
Thông minh cơ trí, hiền huệ chăm sóc nhà cửa, tùy tiện cái gì cũng được.
Khích lệ một chút cũng không có, ngược lại bị anh hung dữ chất vấn, có thể không ủy khuất sao?
Chu Mục Dã có chút luống cuống chân tay, không biết nói cái gì cho tốt, Tô Đào liền đứng như vậy ở trước mặt anh, vô tội mà nhìn anh.
Chu Mục Dã bị cô nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên, lời to tiếng lớn nói: “Tôi phải bắt đầu làm việc.”
Tô Đào bắt một cái đã bắt được tay anh, Chu Mục Dã tim đập thịch thịch thịch mà nhảy đến lợi hại, lòng bàn tay ra mồ hôi, phía sau lưng cũng ra mồ hôi, cả người đều nóng hừng hực.
Cô lôi kéo, bước chân người đàn ông liền bất động.
Thanh âm cô mềm mại dán lên: “Anh không muốn nói cái gì sao?”