Không liên quan gì đến sự tự tin, bộ phận bất động sản đã thua lỗ mấy tháng rồi, làm sao có thể lật ngược tình thế chỉ trong một tháng?
Hơn nữa đây là tiền thưởng theo quý chứ không phải một tháng, mọi người đều dựa vào tiền lương của mình nên quyết định của Kiều Nam có phần không hợp lý.
Giản Đan tranh luận kịch liệt, cuối cùng Kiều Nam cũng nhượng bộ, cho kéo dài thời gian kế hoạch thành 50 ngày.
Tốt xấu gì cũng tranh thủ tới hai mươi ngày, có thể thở phào nhẹ nhõm, mọi người không khỏi ngưỡng mộ Giản Đan.
Bởi vì ở tập đoàn Kiều thị, rất ít người dám phản bác quyết định của tổng giám đốc.
Tan họp, Kiều Nam nhìn Giản Đan thêm vài lần, bước chân nhanh rời đi.
Giản Đan ngồi ở trên ghế, tự mình sửa sang lại văn kiện trước mặt, thanh thanh giọng nói, tiếp tục cùng nhân viên bộ phận bất động sản mở họp.
Bất tri bất giác tới thời gian tan tầm, bởi vì muốn làm xong phương án, mọi người ở lại tăng ca, Giản Đan cũng không ngoại lệ.
Suốt đêm tăng ca đối với Giản Đan mà nói đã là chuyện thường ngày, rốt cuộc chỉ có trả giá mới có thu hoạch!
Thời gian nhanh nhiệm vụ quan trọng, liên quan đến tiền lương một quý, một đám liều mạng làm việc.
9 giờ Giản Đan ăn bữa ăn khuya, theo sau một đám cúi đầu tiếp tục làm việc.
Rạng sáng 1 giờ, Giản Đan cho bọn họ trở về nghỉ ngơi, cô lại không có tan tầm.
“Giám đốc Giản, tôi đi về trước.”
“Đi đi, trên đường chú ý an toàn.”
Hồ Tĩnh cười cười: “Cô cũng sớm một chút trở về nghỉ ngơi.”
Giản Đan gật đầu, cửa văn phòng bị đóng lại, cô ở trước máy tính xem địa ốc của công ty marketing quảng cáo.
Cà phê một ly lại tiếp một ly, trời bất tri bất giác đã sáng, trên bàn chất đầy văn kiện.
Giản Đan đứng dậy hoạt động thân thể cứng đờ, đi phòng vệ sinh rửa mặt, trở về trang điểm nhẹ.
Buổi sáng Giản Đan ra ngoài khảo sát thị trường, buổi chiều có hai hội nghị nhỏ, tăng ca đến chạng vạng sáng cô mới về nhà.
Khi Giản Đan trở về, thư phòng Kiều Bắc sáng đèn, cho rằng hắn đang làm việc, cô rón ra rón rén đi qua.
Chính là vừa đến cửa thư phòng, Giản Đan nghe được tiếng thở dốc thô nặng của Kiều Bắc, ở bên nhau sống chung một năm, đối với âm thanh này cô cũng không xa lạ.
Trong nháy mắt ——
Giản Đan cứng đờ tại chỗ, trong đầu vang lên ầm ầm!
Lấy lại tinh thần cô hít sâu một hơi, đi một bước đi đến trước cửa thư phòng.
Khả năng Kiều Bắc không nghĩ tới cô sẽ trở về, cho nên cửa thư phòng không có khóa, thanh âm máy tính thật sự lớm.
Giản Đan nhìn Kiều Bắc tự mình say mê, sợ ngây người!
Trong thư phòng liền là hắn, không có nữ nhân, thân thể Kiều Bắc dựa vào ghế cánh tay trên dưới phập phồng, như là làʍ t̠ìиɦ với ai đó trong video!
“Bảo bối, dùng ngón tay cắm vào hoa huyệt đi……”
“A, ách, ngón tay cắm vào đi, dâʍ ŧᏂủy̠ thật nhiều, cảm nhận được sao?”
Kiều Bắc: “Cảm nhận được, bên trong thật nóng hổi, anh muốn thao chết cái hoa huyệt dâʍ đãиɠ này……”
Giản Đan mở to hai mắt nhìn, gắt gao che lại miệng chính mình, không thể tin tưởng nhìn lại Kiều Bắc thong thả nhắm mắt.
Không có quấy nhiễu Kiều Bắc, Giản Đan rón ra rón rén lui về, cố ý làm ra một ít âm thanh!
Kiều Bắc mặc quần áo ở nhà từ thư phòng đi ra, thoạt nhìn cùng dường như không có việc gì!
“Anh cho rằng em đêm nay lại muốn tăng ca đến hừng đông!”
Giản Đan: “Công việc một ngày làm không xong.”
Kiều Bắc gật gật đầu, xoay người trở về phòng ngủ.
Giản Đan nhìn thân ảnh hắn cao lớn, gắt gao cắn môi, tâm tình thập phần phức tạp.
Như thế nào cũng chưa nghĩ đến, nam nhân của mình hắn cư nhiên có thể cùng không khí làʍ t̠ìиɦ.
Chính mình lại tính là cái gì?
Giản Đan tức giận lại khuyên chính mình bình tĩnh!
Tắm rửa rồi lên giường, Kiều Bắc tắt đèn đầu giường, đem Giản Đan ôm vào trong ngực.
“Em mệt mỏi!”
Giản Đan cự tuyệt Kiều Bắc, hắn cái gì cũng chưa nói, hôn cô: “Ngủ ngon!”
Kiều Bắc nhắm hai mắt lại, Giản Đan cũng nhắm hai mắt lại, nhưng cô như thế nào đều ngủ không được.
Bất tri bất giác tới 5 giờ sáng, Giản Đan rón ra rón rén đứng dậy đi vào thư phòng Kiều Bắc.
Mở máy tính ra, xem lịch sử trang web, cư nhiên tìm được một đống video nói chuyện phiếm.
Giản Đan xem xét, phát hiện Kiều Bắc tiêu tiền rất hào phóng, thậm chí còn thưởng mấy trăm vạn……