Quả Nho Màu Tím

Chương 2: Phát sóng trực tiếp 2 (H)

Nói xong, cô cầm một cái gối ôm tựa phía sau lưng, hai chân tách ra thành hình chữ M, mật huyệt của người phụ nữ hoàn toàn bại lộ trước camaras rồi bị nó ghi lại. Mật huyệt của cô vừa phấn nộn vừa mềm mại, hiện tại lại hơi hơi hé mở, giống như con trai ngọc đang hé ra mời gọi.

Cô không để ý đến sự điên cuồng của đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, cầm cây gậy tự sướиɠ lên công tắc, sau khi điều chỉnh trong chốc lát, cái thứ to lớn kia bắt đầu nóng lên rồi run rẩy kịch liệt.

"Đây mới chỉ là mức số một thôi đó, là mức nhẹ nhàng nhất... A... Ưʍ..." Đồ vật vừa chạm vào tiểu huyệt, cô đã không kìm lòng được mà kêu thành tiếng.

"Ưʍ... a a... thoải mái quá đi mất..." Cô khẽ híp mắt lại, thân dưới theo sự run rẩy của đồ vật kia, trong mật huyệt bắt đầu trào ra một dòng chất lỏng trong suốt.

"A... tôi phải mở mức lớn nhất mới được, ừm..." Tần suất và biên độ va chạm gia tăng, cô hơi ấn ấn đồ vật nọ vào bên trong tiểu huyệt mềm mại. Sản phẩm của u Mĩ sản xuất ra đúng là hơn hẳn đồ của Châu Á, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© lớn hơn nhiều khiến cô run rẩy nhận lấy.

"Hu hu ưm a... A a... Lớn quá... Ưʍ..." Một tay cô đẩy thứ to lớn kia đi vào, một tay lại kéo kéo quần áo trên người khiến cho bộ ngực sữa kia cứ vậy nhảy ra ngoài, cô kìm lòng không được tự xoa nắn ngực của chính mình. Nhưng vừa xoa một cái, trên làn da trắng nõn đã để lại nhiều vết hồng.

Người phụ nữ không kiềm chế được ngửa đầu ra sau, cần cổ xinh đẹp thon dài lộ ra, kɧoáı ©ảʍ liên tục truyền đến từ phía thân dưới khiến tiếng rêи ɾỉ dịu dàng của cô liên tục vang lên, thoải mái đến độ ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại.

"A!" Sau khi ấn điều khiển lên mức cao nhất, gia tốc tăng lên một cách thình lình khiến cô sợ hãi kêu thành tiếng. "Ưm a... Nhanh quá... Ưʍ..." Cả người của cô ửng hồng, mềm nhũn như một bãi xuân thủy nằm bẹp trên giường, thân dưới của cô đã sớm dâʍ ɭσạи không thể chịu được nữa, từ nơi sâu thằm trong tiểu huyệt liên tục phát ra tiếng nước "òm ọp" khiến người ta xấu hổ.

Cao trào đánh úp toàn bộ cơ thể cô, đại não của cô trống rỗng trong nháy mắt, cơ thể vô thức vặn vẹo theo kɧoáı ©ảʍ, nhìn giống như một con rắn nước. Cái thứ đồ vật kia dường như đã vùi toàn bộ vào trong cơ thể cô, tiếng âm thanh máy móc chấn động kết hợp với tiếng thở dốc và tiếng nước khiến người ta cảm thấy xấu hổ liên tục vang lên.