Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 69: Chơi thử

Lúc ra ngoài chuẩn bị nói lời tạm biệt, Quản Đường muốn có số đầu cuối của Lăng Mộc.

Lăng Mộc cũng không cự tuyệt, trực tiếp đem số đầu cuối đưa cho hắn. Quản Đường có chút ngoài ý muốn, còn có chút hưng phấn, siết chặt nắm tay nói: “Tớ cứ cho rằng cậu sẽ phải suy nghĩ xem có nên cho hay không một lúc chứ.”

Lăng Mộc khó hiểu: “Cái này mà có gì cần phải suy nghĩ?”

“Có thể là bởi vì tớ có cảm giác cậu không muốn làm bằng hữu với tớ cho lắm, dù sao thì đối với ai cậu đều tỏ ra không quan tâm, không muốn nói chuyện.” Quản Đường nghĩ nghĩ, rồi nói ra một câu như vậy.

Lăng Mộc không thể phản bác, y vốn dĩ không muốn phản ứng với người khác. Nhớ đến chuyện hắn vẫn luôn tìm mình nói chuyện trong học kỳ này, Lăng Mộc lại đột nhiên hỏi: “Cậu chắc là có không ít bạn đúng không, vì sao vẫn luôn bám theo tớ?”

Khâu Chấn Dương vốn dĩ nghe thấy lúc đầu vẫn có chút vui mừng, kết quả Lăng Mộc lại nói một câu khiến hắn tức muốn hộc máu, nhanh chóng nói: “Cách hỏi của em sai rồi, em phải hỏi là em có điểm gì đặc biệt thu hút, cho nên hắn mới muốn cùng em kết giao bằng hữu.”

Lăng Mộc nhướng mày: “Nga, vậy sao?”

Quản Đường nghe hai người bọn họ nói, tức khắc nở nụ cười, hâm mộ nói: “Tình cảm của hai người cái cậu thật tốt a ~ thật ra thì tớ hiểu ý của Lăng Mộc, chủ yếu là bởi vì tớ cảm thấy cậu rất ngầu, hơn nữa tính cách của cậu rất giống daddy của tớ, khiến tớ cảm thấy thực thân thiết!”

Biểu tình của Lăng Mộc có chút khó tả.

Đang lúc Khâu Chấn Dương chuẩn bị nói lời tạm biệt, Quản Đường đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, hắn cúi đầu nhìn, là Nhϊếp Thần gọi.

Tuy rằng chuyện vừa rồi khiến hắn rất tức giận, nhưng Quản Đường vẫn nhận điện thoại: “Uy, làm sao vậy? Nếu anh muốn xin lỗi, thì nhân lúc bây giờ tâm trạng em đang không tệ mà nhanh chóng nhận sai đi, nói không chừng em sẽ lập tức tha thứ cho anh.”

Khâu Chấn Dương vừa nghe vừa cởϊ áσ khoác của mình ra đưa cho Lăng Mộc mặc vào, gia hỏa này sợ nóng nên lúc ra cửa không mặc áo khoác, Khâu Chấn Dương cảm thấy với cái loại thời tiết này thì buổi tối có thể sẽ lạnh, cho nên mang theo một áo khoác mỏng, bây giờ liền khoác lên cho y.

Đúng lúc hắn nghe thấy lời Quản Đường nói, cảm thấy nếu bây giờ Nhϊếp Thần xin lỗi thì cũng được tính là còn có lương tâm, nhưng lời nói của đối phương lại thật chán ghét.

“Xin lỗi cái gì? Ngươi chuyển tiền cho ta đi, có đạo cụ mới ra cần mua. Câu lạc bộ chúng ta vất vả lắm mới leo lên được top ba, cũng không thể chỉ vì không mua nổi đạo cụ mà rớt hạng được. Ngươi cũng là thành viên của câu lạc bộ, cũng phải góp lực có biết không?”

Biểu tình của Quản Đường nháy mắt suy sụp, trong mắt có vô hạn ủy khuất.

Hắn “Nga” một tiếng, nhíu mày ấn ấn gì đó trên đầu cuối,sau khi chuyển tiền xong liền nói Nhϊếp Thần: “Nhận được chưa?”

Bên kia nói một câu “Nhận được”, sau đó ngay cả một câu cảm ơn cũng không có, trực tiếp cúp máy.

Khâu Chấn Dương thấy hắn ngơ ngác nhìn chằm chằm đầu cuối, không khỏi thở dài, hỏi hắn: “Về chuyện tiền là như thế nào vậy? Mỗi người trong câu lạc bộ đều phải góp phần sao?”

Quản Đường lắc lắc đầu: “Không phải, mọi người không quá dư dả, cha mẹ tớ có buôn bán nhỏ, cho nên tớ cũng không quá thiếu tiền, hơn nữa vốn dĩ kỹ thuật của tớ rất kém, không hỗ trợ được gì nhiều cho mọi người, nên cũng chỉ có thể chi tiền thôi.”

Khâu Chấn Dương nghe xong những lời này liền có chút vô ngữ, Lăng Mộc trực tiếp mở miệng: “Cậu không cảm thấy bọn họ đang xem cậu như một cây ATM à?”

Đủ trực tiếp, cũng đủ đả thương người.

Quản Đường nghe xong lời này càng khó chịu, mím chặt môi, mắt đông đầy nước mắt, muốn rơi nhưng không rơi được.

“Tớ khuyên cậu nên sớm chia tay đi, loại nam nhân này mà còn không bỏ thì định giữ lại ăn tết à?” Lăng Mộc nhận chiếc áo khoác mà Khâu Chấn Dương đưa cho y, không có hứng thú tiếp tục, nói xong liền cúi chào rồi xoay người rời đi.

Khâu Chấn Dương cũng để lại cho hắn một câu cuối: “Nếu có khó khăn, rất hoan nghênh cậu đến tìm chúng tớ, đi trước đây.”

Hắn vẫy vẫy tay rời đi, chỉ còn lại Quản Đường đứng đó một mình, thở ngắn than dài hơn nửa ngày mới hòa hoãn lại cảm xúc một chút, chậm rì rì quay về ký túc xá của mình .

Sau khi trở lại ký túc xá, Khâu Chấn Dương đến phòng bếp làm một số loại đồ ăn vặt, hai người cùng nhau ăn.

Sau khi ăn uống no đủ, Lăng Mộc ngồi trên sô pha gặm trái cây, hỏi Khâu Chấn Dương: “Cái loại người này sao Quản Đường lại chẳng phân biệt được gì vậy nhỉ?”

“Loại chuyện này anh cũng không rõ lắm, có lẽ là có gì đó khó nói, hoặc là hắn thực thích cái tên Nhϊếp Thần kia?” Bản thân của Khâu Chấn Dương không phải là người thích buôn chuyện, hơn nữa bây giờ quan hệ giữa bọn họ cùng Quản Đường vẫn chưa thân thiết đến mức đấy, không có tư cách để đào sâu.

“Nếu em thật sự cảm thấy tò mò, có thể tự mình hỏi a, không phải bây giờ em đã có số đầu cuối của Quản Đường rồi sao, cùng nhau tâm sự gì đó chắc chắn hắn sẽ rất vui.” Khâu Chấn Dương dẫn dắt cho Lăng Mộc chủ động kết giao bằng hữu, Nhϊếp Thần không được tốt, nhưng Quản Đường lại không tệ a, là người rất hợp cho Lăng Mộc kết giao bằng hữu.

Nhưng hiển nhiên Lăng Mộc lại không suy nghĩ sinh động như Khâu Chấn Dương, hơi trầm ngâm một chút nhưng vẫn cự tuyệt: “Không, kệ đi, phiền phức.”

Khâu Chấn Dương: “…”

Ai, loại tính tình này của Tiểu Mộc Mộc không tốt lắm, gì cũng ngại phiền. May mà trước đó hắn luôn theo đuổi Lăng Mộc mãi không bỏ, không cho y cơ hội thở dốc, bằng không nói không chừng thật sự không biết khi nào hai người mới có thể tu thành chính quả!

Nhìn Lăng Mộc trở về phòng mình, Khâu Chấn Dương tung tăng theo sau, kết quả chưa kịp vào cửa liên “Phanh” một tiếng, ván cửa đóng lại trước mặt thật mạnh.

Còn khóa cửa lại nữa.

Ai, lại một đêm không được ôm lão bà ngủ.

Trước khi quan hệ với Quản Đường tiến lên thêm một bước, bên bà ngoại cũng đã gửi khoang trò chơi đến.

Vừa tới chủ nhật, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc trực tiếp ở lại trong nhà, chuẩn bị làm quen một chút.

Bởi vì có được quyền hạn tối cao trong trò chơi, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc có thể bắt đầu chơi luôn.

Khoang trò chơi có hai loại, một loại là khoản định chế, một loại là khoản bình thường, khoản bình thường khá lớn, có thể phù hợp với thân hình của đại đa số người chơi, mà khoản định chế có thể được chế tác tùy theo yêu cầu hình thể của người chơi, như thế sẽ càng thêm thoải mái, đương nhiên cũng đắt hơn.

“Sau khi vào nhớ đến phòng số 005, đến lúc đó cùng nhau bắt đầu chơi.” Khâu Chấn Dương trước khi vào khoang trò chơi Lăng Mộc thì lên tiếng nhắc, ngay sau đó hai người liền tiến vào khoang trò chơi.

Trong nháy mắt, Khâu Chấn Dương liền cảm giác một trận buồn ngủ, ngay sau khi hắn nhắm mắt lại, khi mở mất ra lần nữa thì đã là một thế giới hoàn toàn khác.

Thần thức của hắn xuất hiện dưới hình dạng là một con người trên một vùng đất rộng lớn sáng sủa, vùng đất này không thấy được điểm cuối, chỉ có vô số cánh nửa đang treo lơ lửng cách đó không xa. Những cánh cửa đó nhìn qua rất mỏng, nhưng một khi mở ra tiến vào, thì sẽ bắt đầu tiến hành xứng đôi, hoặc là phòng để tiến hành chơi đội nhóm.

Khâu Chấn Dương nhìn quanh, Lăng Mộc không ở đây.

Hắn cũng không có quá nhiều do dự, trực tiếp đi thẳng đến cánh cửa gần nhất, cửa tự động mở ra, Khâu Chấn Dương đi vào bên trong.

“Vui lòng nhập số phòng hoặc lựa chọn xứng đôi ngẫu nhiên.”

“005.” Sau khi Khâu Chấn Dương nói số phòng, cảnh tượng xung quanh lập tức biến hóa, biến thành một căn phòng nhỏ tương tự như phòng khách. Trong phòng có sô pha cùng ghế dựa, tuy rằng đều là ảo cảnh, nhưng trò chơi này sẽ rà quét thân thể người thật để tính toán ra thể lực cùng tinh thần lực của người chơi, đây cũng là một phần của trò chơi, cho nên nghỉ ngơi một chút cũng có thể đủ để cải thiện sức chịu đựng.

Khâu Chấn Dương đi đến bên sô pha ngồi xuống, click mở phần giới thiệu của trò chơi, bắt đầu đọc nó.

Phần giới thiệu này về cơ bản là do Khâu Chấn Dương cung cấp cho tổ kỹ thuật, người phụ trách cũng đã nói chuyện tỷ mỉ với hắn. Bản giới thiệu này, cũng khá rõ ràng, rất dễ hiểu.

《 Cơ Chiến 》 này cùng loại với trò MOBA mà Khâu Chấn Dương từng chơi ở thế giới cũ, lấy bối cảnh là trên một hành tinh để làm sân thi đấu, cùng với hai mươi người chơi được chia thành hai đội để tiến hành thi đấu. Mỗi người chơi đều điều khiển một nhân vật khác nhau, thông qua tiêu diệt dị tộc kiếm vàng sau đó đến thương thành đổi đồ, tiêu diệt được toàn đội của đối phương là điều kiện chiến thắng cuối cùng.

Bối cảnh của trò chơi tùy theo lực chọn của từng người mà sẽ khác nhau, mỗi đội mười người sau khi tiến vào trò chơi sẽ được chọn bản đồ, đến lúc đó lại được hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên những bản đồ mà người chơi đã chọn, sau đó trò chơi bắt đầu.

Khâu Chấn Dương nhìn một lượt bản giới thiệt, lúc này Lăng Mộc cũng đã vào được.

Y tò mò mà nhìn tới nhìn lui trong phòng, dù sao thì y cũng chưa từng chơi trò chơi, cho nên thật sự rất tò mò.

“Nào, lại đây xem phần giới thiệu của trò chơi trước đi, lát nữa anh sẽ tổ đội với em đánh một trận, đến lúc đó em cứ nghe theo anh là được, anh đưa em đi trải nghiệm một lần.” Khâu Chấn Dương gọi Lăng Mộc đến ngồi xuống, sau đó mở video giới thiệu ra, chiếu lên trên bức tường trong căn phòng.

Tuy chưa từng chơi trò chơi, nhưng video giải thích rất rõ ràng, Lăng Mộc nhìn một lần liền hiểu được đại khái.

Ngay sau đó, Khâu Chấn Dương liền xác nhận chế độ, lựa chọn chiến đấu với người máy.

Đối với hình thức tổ đội người chơi có thể lựa chọn có mở giọng nói hay không, sau khi Khâu Chấn Dương mở giọng nói liền chỉ huy Lăng Mộc: “Em đi với anh, tạm thời làm trợ thủ cho anh, anh đưa em đi một lần.”

Khâu Chấn Dương đã chọn nhân vật nguyên soái, chính là chức nghiệp cao nhất trong đội, còn Lăng Mộc sẽ trở thành phó quan cho hắn, nói ngắn gọn là ở vị trí phụ trợ. Còn lại hai trinh sát mặc định, sáu nhân vật còn lại mọi người sẽ lựa chọn trở thành vệ binh hay là binh xung phong, đồng thời không hạn chế các loại nhân vật nhỏ lẻ khác.

Trong giai đoạn đầu, nếu muốn cải thiện kinh tế về cơ bản phải dựa vào gϊếŧ dị tộc và BOSS, Khâu Chấn Dương đứng bên cạnh Lăng Mộc vừa điều khiển cơ giáp vừa hướng dẫn cho y, phần còn lại đều dựa theo những gì Khâu Chấn Dương nói để thực hiện theo nhiệm vụ được giao.

Sau khi đạt đến cấp 10, tất cả các chiêu thức đều được mở khóa, Khâu Chấn Dương liền mang theo Lăng Mộc bắt đầu đi đánh lén.

Trong đội ngũ chuyên môn có hai binh trinh sát, cơ giáp bọn họ điều khiển là nhẹ nhất, tốc độ nhanh, tính ẩn ẩn nấp tính, còn có thể phi hành, dễ bề phát hiện vị trí của địch quân cũng như dễ dàng theo dõi và đánh dấu chúng.

Khâu Chấn Dương mang Lăng Mộc đi tấn công một kẻ địch đã bị đánh dấu từ trước, sau đó phối hợp với đồng đội của mình để tấn công ba kẻ địch sau khi được trang bị, thời điểm binh trinh sát còn ở trên đường Khâu Chấn Dương liền chỉ huy đồng đội mặc định của hệ thống xử lý, còn lại hai thủ vệ binh không có binh đột kích phối hợp, căn bản không thể chống cự, nguyên soái cùng phó quan của đối phương đều không xuất hiện nên trò chơi liền kết thúc.

Sau khi đánh xong, Lăng Mộc vẫn còn có chút mộng bức.

Tuy y không quá quen thuộc với trò chơi, nhưng chỉ sau khi đơn giản chơi với người máy tự động, khiến y khẩn trương, kích động, càng đánh càng hưng phấn!

Điều tuyệt vời của trò chơi này chính là, tất cả những phương thức công kích cùng phòng ngự, thậm chí là hiệu quả chiến đấu, đều được quân bộ tinh tế cho phép công khai kỹ thuật, mặc dù có nhiều phương thức rất khác với cơ giáp trong thực tế, nhưng thật sự rất chân thật!

Điều này đối với Lăng Mộc, chính là thứ y muốn trải nghiệm nhất!

“Thêm một lần nữa nha?” Sau khi trở lại phòng, Lăng Mộc vẫn không thể bình tĩnh được, thậm chí lại đưa ra yêu cầu với Khâu Chấn Dương.

“Được rồi, em muốn chơi bao nhiêu cũng được.” Khâu Chấn Dương sủng nịch cười, “Chỉ cần em thích, muốn làm gì cũng được, chỉ có điều… một tuần hai lần?”

Hắn chớp chớp mắt nhìn Lăng Mộc, biểu tình nhộn nhạo.

Vốn dĩ Khâu Chấn Dương cũng chỉ theo thói quen mà đùa giỡn y một chút, cũng không ôm quá nhiều hy vọng, nhưng điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, dưới dự dụ hoặc của cơ giáp, Lăng Mộc vậy mà lại gật đầu đồng ý!

Trong nháy cơ hồ Khâu Chấn Dương tưởng mình bị hoa mắt, hắn xác nhận lại lần nữa: “Em đồng ý rồi?”

Lăng Mộc cau mày nhìn hắn: “Không phải em đã gật đầu rồi sao?”

“Không phải là vì anh sợ quá mức mong chờ nên sinh ra ảo giác sao, em đã xác nhận lại rồi cũng khiến anh thật an tâm quá!” Có Lăng Mộc gật đầu, Khâu Chấn Dương cảm thấy cả người mình nóng lên, đừng nói là chơi game, cho dù thật sự phải ra chiến trường cũng được!

Khâu Chấn Dương tinh lực dư thừa vén tay áo lên, chuẩn bị thể hiện kỹ năng của mình!

“Đến đây đi, lão công của em sẽ đặc biệt kéo dài, một trăm hiệp cũng không thành vấn đề!”