Thời điểm Khâu Chấn Dương tiếc nuối đứng vậy, Lăng Mộc đang đi phía trước vậy mà bất ngờ lung lay hai cái, mắt thấy sắp ngã xuống, Khâu Chấn Dương vội vàng chạy đến đỡ được người từ phía sau, biểu tình nôn nóng kêu lên: “Lăng Mộc! Em làm sao vậy? Em đau ở đâu?”
Lăng Mộc dựa vào trong lòng ngực Khâu Chấn Dương, ý thức mơ hồ trong giây lát, một lúc sau mới có thể hòa hoãn lại được.
“Không có gì, có thể là trước đó lúc cơ giáp ngã xuống, không cẩn thận đập phải sau gáy thôi.” Lăng Mộc lắc lắc đầu, đẩy Khâu Chấn Dương ra muốn đứng dậy.
Chỉ là không đợi y đẩy ra, Khâu Chấn Dương liền trực tiếp cúi người xuống, một tay từ sau lưng vòng qua dưới nách Lăng Mộc, một tay khác luồn xuống dưới đầu gối y, lập tức đem người bế lên.
“Ngọa tào, ngọa tào! Khâu Chấn Dương ngươi thả ta xuống!” Lăng Mộc bị động tác của hắn dọa sợ, đến mức thần trí lên mây, trong lúc sợ hãi do đột nhiên rơi vài trạng thái không trọng lực, tay trái không tự chủ được mà vòng lấy cổ Khâu Chấn Dương, tay phải vốn định đẩy ngực hắn, nhưng trên tay vẫn còn dính đầy máu, lại nhìn áo sơ mi màu trắng của Khâu Chấn Dương, thật sự không xuống tay được.
Đối với tiếng kêu của Lăng Mộc, Khâu Chấn Dương lựa chọn bỏ ngoài tai, nhẹ nhàng ôm người đi về phía phòng y tế.
“Khâu Chấn Dương ngươi chán sống rồi à? Phát điên cái gì vậy!” Lăng Mộc giãy giụa muốn nhảy xuống đi, bộ dáng này thật sự quá mất mặt!
“Hoặc là ta cõng em đi, hoặc là ta bế em đi, chọn một cái đi.” Khâu Chấn Dương cũng đang tức giận, nói chuyện cũng có chút gằn giọng cứng rắn. Gia hỏa này còn nói mình không có việc gì? A, nếu không phải có hắn đi theo, vừa rồi Lăng Mộc có thể trực tiết ngất trên mặt đất luôn đúng không?
Lăng Mộc vẫn còn chưa nhận ra sự tức giận của hắn, cứng đầu cãi lại: “Ta không chọn, ngươi bỏ ta xuống!”
Khâu Chấn Dương híp híp mắt.
Không nghe lời?
Được, vậy thì cứ bế đi thôi!
Lực cánh tay của Khâu Chấn Dương rất tốt, bế Lăng Mộc đi như bay, trong nhất thời, cái kiểu bế công chúa đầy sến súa này hẫp dẫn không ít sự chú ý của người đi đường, đồng học xung quanh đều mở to mắt mà nhìn, có người phản ứng nhanh còn click mở đầu cuối ra chụp lại khoảnh khắc này.
Viên Thần Vũ cùng Trác Hàng ở phía sau chạy ra đuổi theo, không muốn nhìn thấy cảnh ngược cẩu này, Viên Thần Vũ lập tức giơ tay che lại đôi mắt kêu: “Nga ngọa tào, bố bị mù rồi, con trai nhanh chống đỡ bố một chút.”
Trác Hàng vẻ mặt ghét bỏ: “Con gọi ai đấy?”
“Con trai đang gọi bố đấy.” Viên Thần Vũ trực tiếp rơi vào bẫy.
“Ân, Con trai ngoan.”
Viên Thần Vũ đột nhiên lấy lại suy nghĩ, nhìn về phía Trác Hàng: “Ai nha không đúng a? Ngọa tào, Trác Hàng cậu dám lừa tớ, tớ đập chết cậu a a a!”
“Với cái chỉ số thông minh này của cậu mà muốn làm ba, chờ kiếp sau đi.”
Hai người cười đùa quay lưng đi về hướng khác, có thời gian ở đây ăn cẩu lương, không bằng về nhà ngẫm lại xem chuyện hôm nay nên xử lý như thế làm, dù sao cũng là ẩu đả trước mặt mọi người, sự tình có chút lớn, cần phải nghĩ hướng giải quyết thật tốt.
Ở một đầu khác, Lăng Mộc chỉ cảm thấy mặt như sắp bốc khói đến nơi, có quá nhiều ánh mắt tập trung trên người mình, khiến y cả người không được tự nhiên.
Nhưng cho dù nói cái gì thì Khâu Chấn Dương cũng không bỏ mình xuống, thậm chí còn ôm chặt hơn nữa!
“Thao, ta chọn ngươi cõng ta! Cõng ta!” Rơi vào đường cùng, Lăng Mộc cũng chỉ có thể đưa ra lựa chọn, câu lấy cổ của Khâu Chấn Dương, tay kia dùng sức véo sau cổ hắn.
Khâu Chấn Dương bị véo kêu “Tê” một tiếng, tức giận dừng bước chân, nhìn người trong ngực mình: “Muốn đổi liền đổi sao? Em đang khi dễ ta không biết giận với em đấy à? Bây giờ nếu muốn đổi thì phải thêm điều kiện, ai bảo vừa rồi em dám cự tuyệt.”
“Điều kiện gì?”
Khâu Chấn Dương mặt không đổi sắc nói: “Em hôn ta một cái.”
“Đây là cái điều kiện quái quỷ gì vậy?”
“Hừ, vậy thì cứ thế này đi.” Nói xong, Khâu Chấn Dương tiếp tục bước đi.
“Dừng dừng dừng, ta biết rồi! Ngươi cứ thả ta xuống trước đi, cái tư thế này thì làm sao mà hôn được!” Lăng Mộc nghiến răng nghiến lợi kêu dừng lại, cảm thấy mình đang bị Khâu Chấn Dương dắt mũi.
Khâu Chấn Dương thấy gian kế của mình đã thành công, ôm người đi đến một góc, đợi khi xác định xung quang không có ai cả mới thả người xuống. Hắn không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, nhưng Lăng Mộc để ý a! Vì để có thể triệt để tận hưởng khoảng khắc lần đầu tiên Lăng Mộc chủ động hôn, Khâu Chấn Dương có thể nói là hao tổn tâm huyết.
Đem người thả xuống, vì để giảm bớt áp lực trên chân của Lăng Mộc, Khâu Chấn Dương còn tri kỷ mà đỡ eo y.
“Hôn đi.”
Cơn giận vừa rồi vẫn không hoàn toàn biến mất, khuôn mặt tuấn tú vẫn nghiêm nghị như cũ, Lăng Mộc nhìn lên, chút tâm tư muốn đổi ý cũng không có. Nói cho cùng, y vẫn có chút sợ hãi đối vớiKhâu Chấn Dương, cho dù là cấp bậc, tin tức tố cùng tinh thần lực vượt trội hơn so với những Alpha khác, hay là sức mạnh tuyệt đối như chiến thần khi đánh nhau của hắn, đều có thể khiến người khác có phần kiêng kị đối với nam nhân suốt ngày cười tủm tỉm này.
Nhưng, lý do khiến cho Lăng Mộc nguyện ý ở bên cạnh hắn là, Khâu Chấn Dương chưa bao giờ thật sự ép buộc y bất cứ điều gì, càng đừng nói đến chuyện động tay động chân với y.
Hít một hơi thật sâu, Lăng Mộc tiến lên nhìn vào khuôn mắt anh tuấn trước mặt này, nhíu mày suy xét nên hôn chỗ nào.
Dù sao hắn cũng không nói là phải hôn chỗ nào, vậy… cứ hôn đại lên mặt cũng được đúng không?
Trong lòng hạ quyết tâm, Lăng Mộc nhón chân lên, hơi nghiêng đầu muốn hôn lên má Khâu Chấn Dương.
Nhưng lúc môi y sắp đυ.ng vào làn da trắng nõn kia, Khâu Chấn Dương lại là hơi hơi chuyển động, quay đầu sang, môi hai người trực tiếp chạm vào nhau!
Lăng Mộc kinh ngạc trừng lớn hai mắt, còn chưa kịp phản ứng, liền bị Khâu Chấn Dương ôm lấy eo kéo vào trong lòng ngực. Thân thể hai người đột nhiên dán sát lại, cảm giác liễm mυ'ŧ ấm nóng khiến cho linh hồn cũng phải run rẩy. Môi dán vào môi, lưỡi chống lên lưỡi, Khâu Chấn Dương dùng sức ôm chặt người vào trong ngực mình, tận tình tùy ý mà nhấm nháp đôi môi mềm mại ngọt ngào kia.
“Ngô…” Lăng Mộc nắm chặt tay đánh Khâu Chấn Dương hai cái, nhưng hắn chẳng những không buông ra, ngược lại càng khiến cho nụ hôn càng sâu thêm.
Tiếng nước truyền ra từ môi lưỡi hai người, lực đánh của Lăng Mộc càng lúc càng nhỏ. Ánh mắt y cũng dần trở nên mê ly, nụ hôn mạnh mẽ nhưng không thiếu phần dịu dàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ khiến cho da đầu y tê dại, đầu óc choáng váng. Mọi thứ xung quanh dường như càng lúc càng xa, cho đến khi cả người y mềm nhũn ra mà bị Khâu Chấn Dương ôm vào trong ngực, hắn như muốn làm càn mà đem y nuốt vào bụng…