Ánh mắt Dương Thành Ngọc nhìn người rất độc, bà ta cũng ngồi xuống bên cạnh Trần Thúy Vân, "Chị vẫn cảm thấy, chúng ta nên nghĩ biện pháp đuổi cô ta ra ngoài, đổi một người thành thật vào cửa, đây mới là biện pháp thích hợp nhất. Vợ lão nhị, vợ lão tam không chịu bỏ tiền, hai nhà chúng ta có thể gom góp chút tiền, đổi cho thím ấy một người khác. ”
“Nghĩ thật hay”
Cuối cùng, biện pháp của Dương Thành Ngọc bị Trần Thúy Vân bác bỏ, “Em sẽ không cho nhà bọn họ một xu, chị muốn thì chị tự mình ra tiền đi!
“Vợ lão nhị, em suy nghĩ lại xem….”
Dương Thành Ngọc tận tình khuyên bảo, "Lâm Tiểu Nguyệt mới vào nhà không lâu, tối qua vợ lão tam lập tức đề cập đến việc phân gia! Tính tình của vợ lão tam kiểu gì vậy? Nhiều năm như vậy, cho dù con trai bà ta là thằng ngốc, chị cũng chưa từng đề cập đến việc ra ở riêng, chị cho rằng bà ta cũng không dám đề cập việc phân chia! Tối hôm qua náo loạn có một chút, liền nói đến việc ra ở riêng! Điều này chứng tỏ nhất định là Lâm Tiểu Nguyệt đang ngấm ngầm kɧıêυ ҡɧí©ɧ chúng ta! ”
“Vậy cô ta muốn ra ở riêng là ra ở riêng sao”
Trần Thúy Vân không cho đó là đúng, "Gia đình hai chúng ta làm việc quanh năm suốt tháng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, còn phải bỏ tiền bỏ sức cho tên ngốc kia nữa, bây giờ nhà bọn họ tách ra, hai nhà chúng ta cũng chẳng lỗ chút nào! Em nói cho chị biết, tối hôm qua lúc vợ lão tam đề nghị phân gia, dù sao thì em cũng cảm thấy cô ta ngu xuẩn! Thích phân chia vậy thì phân chia, chia tiền cho con trai em, còn có thể bớt một phần cho nhà bọn họ! ”
“Ai, vợ lão nhị à…..”
Dương Thành Ngọc khuyên bảo Trần Thúy Vân, “Em nghe chị khuyên một câu, Lâm Tiểu Nguyệt thực sự không phải là đèn cạn dầu đâu. Nhân lúc cô ta còn chưa có chỗ đứng vững chắc ở nhà họ Nhan, chúng ta phải nhanh chóng thay cô ta”
“Vậy vợ lão tam không chịu đổi thì sao. Chị muốn em bỏ tiền là không thể - em sẽ không bỏ tiền cho nhà lão tam đâu. Số tiền con trai em đưa về nhà nhiều năm nay, nhà lão tam cũng tiêu không ít”
Trần Thúy Vân khoát khoát tay, nhíu mày nói, “Dù sao em cũng chỉ có 2 ý kiến như vậy. Bọn họ thích phân gia thì phân gia. Phân gia là tốt nhất, dù sao thì em cũng không lỗ. Còn không nữa thì tìm một cái cớ để em giáo huấn Lâm Tiểu Nguyệt. Chị muốn em bỏ tiền là điều không thể, cả đời này cũng không thể”.
Suy nghĩ của Dương Thành Ngọc và Trần Thúy Vân không thống nhất với nhau.
Thấy không thể khuyên được Trần Thúy Vân , Dương Thành Ngọc đành phải từ bỏ. Bởi vì nếu tiếp tục khuyên bảo, Trần Thúy Vân chắc chắn sẽ nghi ngờ bà ta có rắp tâm khác.
Sau đó Dương Thành Ngọc nói, “Ừ, em nói vậy cũng đúng. Vợ lão nhị, nếu không thì bàn bạc một chút, tìm cái cớ gì đó để giáo huấn Lâm Tiểu Nguyệt ?”
Trần Thúy Vân nói, “Chuyện này đơn giản. Buổi chiều, đợi vợ chồng lão tam đi làm, em và chị sẽ giáo huấn cô ta”.
Dương Thành Ngọc hỏi: “Nhưng mà người ta có tên ngốc kia bảo vệ đấy.”
Trần Thúy Vân không quan tâm chuyện mà Nhan Dương nói, “Thằng ngốc đó là cái thá gì chứ. Cầm chút đường rồi dỗ đi là được.”
Dương Thành Ngọc nghĩ lại thấy cũng đúng.
Vì vậy, kế hoạch đã được quyết định.
Vương Tú Anh rửa bát xong, buổi chiều lập tức đi ra ngoài làm việc, chồng bà cũng vậy.
Để có thể đưa Nhan Dương đi gặp lại đại sư trước cuối năm nay, vợ chồng Vương Tú Anh phải làm việc nhiều hơn, cố gắng kiếm thêm ít tiền.