Lửa độc của Phù Đàn phát tác, và cơ thể hắn bị đốt cháy đến nỗi hắn gần như mất trí. Điều này thường xảy ra vào mỗi đêm, và Phù Đàn lẽ ra đã quen với nó, vì vậy hắn buộc ý thức của mình phải tránh xa cơ thể để tránh bị đốt cháy ngất xỉu.
Nhưng khi đang mê man, hắn cảm thấy có một thứ lạnh lẽo đang ôm chặt lấy mình, hơi lạnh dường như có thể trung hòa lửa độc.
Phù Đàn mất kiểm soát và vô tình bị nàng thu hút, khi ý thức mơ hồ, hắn không thể khống chế mà ôm chặt lấy người kia.
Sau khi hòa hoãn một lúc lâu, hắn dần dần tỉnh táo lại, khả năng nhìn ban đêm của hắn rất xuất sắc, và những gì hắn nhìn thấy là khuôn mặt của tiểu sư muội Cổ Niệm .
Lúc này, tiểu sư muội hoảng sợ ôm chầm lấy hắn và liên tục hét tên hắn.
Phù Đàn không biết tại sao, nhưng có một cảm giác bồn chồn không rõ trong người.
Khi sư muội gọi tên hắn một lần, hắn càng xao động hơn.
Với đôi tay run rẩy, hắn chạm vào khuôn mặt của Cổ Niệm , cảm nhận làn da non mịn và nhiệt độ cơ thể đã vô hiệu hóa ngọn lửa của hắn.
Như thể một phản ứng đang được tạo ra trong cơ thể hắn, hắn cảm thấy một loại động tình xa lạ.
Phù Đàn chưa từng trải qua việc này, cũng chưa từng gần gũi với bất kỳ người phụ nữ nào, nói gì là loại thân mật này, nhưng hiện tại hắn không khống chế được muốn chiếm hữu người phụ nữ này.
"Cổ Niệm ..." Phù Đàn bất giác gọi tên nàng.
Giọng nam trầm này khiến Cổ Niệm hóa đá ngay lập tức, tại sao giọng của sư tỷ lại thành ra thế này!? Giống giọng một người đàn ông? Đây có phải là sư tỷ không?
Trước khi nàng có thể phản ứng, miệng nàng đã bị chặn lại.
Khoảnh khắc Phù Đàn chạm vào đôi môi mềm mại, lỗ chân lông trên cả người nở ra, như khuấy lên một mồi lửa, hắn không nhịn được hôn cuồng nhiệt người phía dưới, tàn sát bừa bãi trong miệng nàng.
Cổ Niệm bị hôn làm cho choáng váng, nhiệt độ cơ thể hắn nóng như vậy, nhưng chính nàng đột nhiên như mất kiểm soát, bị nhiệt độ cơ thể này hấp dẫn mà cả người run rẩy.
Cơ thể của Cổ Niệm cũng bắt đầu nóng lên, cả miệng bị Phù Đàn ngậm lấy, hôn hít một cách tùy ý, đáng lẽ nàng phải sợ hãi để kháng cự, nhưng bây giờ nàng lại đón hùa hắn như thể bị trúng thuốc kí©ɧ ɖụ©.
Khi nụ hôn kết thúc, Cổ Niệm không tự chủ được mà lẩm bẩm, tạo ra một âm thanh như mèo kêu.
Âm thanh này kí©ɧ ŧɧí©ɧ Phù Đàn, hắn lại đi xuống, theo sát chiếc cổ mảnh mai của Cổ Niệm , hôn dày đặc, rồi đi xuống.
Khi Cổ Niệm chạy đến, nàng ấy không mặc áo khoác mà chỉ có áo giữa, Phù Đàn dễ dàng làm lộn xộn quần áo giữa của nàng ấy, sau đó đẩy nó ra, để lộ bộ ngực tuyết trắng mềm mại, rồi ngậm vào.
Cổ Niệm vừa mới lấy lại lí trí đã cảm nhận được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên l*иg ngực, lập tức tỉnh táo lại một chút, "A ... Sư tỷ, không cần."
Nhưng Phù Đàn đã vùi đầu vào ngực nàng, và đầu lưỡi của hắn ta đang lay chuyển viên anh đào nhỏ kia.
Cổ Niệm toàn thân run lên, và nhịp thở không thể kiểm soát mạnh lên.
Phù Đàn không sử dụng phép thuật vào lúc này, duy trì vẻ ngoài của một chàng trai thực thụ. Thứ ở phần dưới cơ thể của hắn đã tăng đến giới hạn, và sau đó hắn lột bỏ quần áo của Cổ Niệm, để lộ cơ thể với đường con duyên dáng của thiếu nữ.
"A ... sư tỷ ..." Cổ Niệm vẫn còn lý trí mơ hồ, muốn rút lui.
Bàn tay Phù Đàn chạm vào cánh hoa của thiếu nữ, hai mảnh thịt trai dày và mềm đã rỉ ra chất lỏng mật dịch. Ánh mắt phù đàn tối sầm lại, tay ấn đến chỗ kia
Cổ Niệm hét lên vì ngạc nhiên, và không tự chủ lại phun ra nhiều mật hơn.
Phù Đàn tìm thấy huyệt đạo ở giữa và cố gắng dùng một ngón tay để vào.
“A!” Cổ Niệm bị những ngón tay nóng bỏng làm cho toàn thân run lên, mặt đỏ bừng.
Có gì đó đang va chạm trong cơ thể.
Cướp đi ý chí phản kháng của nàng.
Phù Đàn bắt đầu dùng ngón tay đâm vào, từ từ tăng tốc, Cổ Niệm chưa bao giờ cảm thấy loại này không tự chủ được vặn vẹo bối rối.
Sau đó, một cú sốc, mật hoa tuôn ra nhiều hơn, và nàng cảm thấy trống rỗng trong giây lát.
Phù Đàn đã bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của cô gái dưới thân mình, và lúc này hắn cởi cúc quần của mình ra để lộ toàn bộ đồ vật khổng lồ.
Cơ thể của Cổ Niệm vừa rồi mềm mại hơn, nàng nghĩ chuyện đã qua, nũng nịu nói: “Sư tỷ, chúng ta như vậy không đúng…”
Phù Đàn thì thào bên tai nàng: “Nhìn ta thế này, giống như là phụ nữ à? ”Nói xong liền đem cự vật khổng lồ để trước cửa hoa huyệt.
Cổ Niệm giống như bị sét đánh giữa trời quan, Đại sư tỷ hóa ra là một người đàn ông!?
Còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy thân dưới bị vật nóng cực lớn chặn lại rồi tiến vào từng chút một.
Đáng lẽ khi chưa trải qua lần nào nàng sẽ cảm thấy đau đớn, nhưng không biết vì sao, có thể là do linh lực, hoặc là do nàng và Phù Đàn một nóng một lạnh đối lập, nàng chỉ cảm thấy càng ngứa đến điên cuồng, nhưng không hề đau đớn.
Dươиɠ ѵậŧ của Phù Đàn to một cách đáng ngạc nhiên, và phải mất một thời gian dài mới có thể nhét vào được một chút.
Nhưng ngay cả như vậy, Cổ Niệm vẫn run lên vì kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào.
Thân dưới Phù Đàn bị bao vây chặt kín, hắn cũng có chút chịu không nổi, lúc này lại nghe thấy tiếng rêи ɾỉ khe khẽ của Cổ Niệm.
Hắn cúi xuống hôn môi nàng, nuốt lấy tiếng thút thít của nàng.