Rất Muốn Bị Anh Ấy Ịch Ịch

Chương 82: Không muốn chính là muốn

Hiển nhiên Lang Thiên đã tắm rửa kỹ càng, dươиɠ ѵậŧ sạch sẽ không có mùi, có điều kích thước rất đáng ngưỡng mộ, cương cứng thẳng tắp chỉa lên trên, qυყ đầυ thô to đã nhô ra hoàn toàn.

Tiêu Mục cẩn thận không để răng cà vào, dùng khoang miệng chậm rãi bao lấy con quái thú cương cứng no đủ, gân guốc gồ lên, còn đang kích động giật giật kia.

Thân gậy của Lang Thiên to dài quá đáng, cậu không thể nuốt hết vào được, đành lấy tay nắm chặt phần gốc rễ, vừa phun ra nuốt vào vừa ve vuốt, tay trái cậu còn không quên xoa nắn hai trái trứng đang rủ xuống phía dưới.

Lang Thiên được tay và miệng Tiêu Mục song kiếm hợp bích hầu hạ quá khoan khoái, vừa nghĩ đến chuyện Tiêu Mục đang khẩu giao cho gã, thì cảm giác thỏa mãn trên tâm lý lại khiến dươиɠ ѵậŧ gã nở ra thêm mấy phần.

Có thể nói Tiêu Mục có ấn tượng rất sâu sắc với con quái thú có hình dáng cong lên này, lần đầu tiên cᏂị©Ꮒ với Lang Thiên, mỗi lần Lang Thiên xâm nhập là như thể dùng nó móc ngược lỗ sau của cậu lên.

Tiêu Mục ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ gã, đầu lưỡi đảo quanh đầu khấc, liếʍ láp đến độ Lang Thiên run rẩy, cố gắng khống chế để mình không đâm thằng em vào sâu trong miệng Tiêu Mục.

Tiêu Mục nhận ra gã đang khó nhịn, nhiều lần chủ động nuốt sâu vào cổ họng, ngón tay cũng không ngừng mò mẫm gân máu nhô ra trên cán gậy.

"Tôi... Tôi sắp không nhịn nổi rồi." Lang Thiên thở hổn hển nói. Gã đỡ lấy cơ thể Tiêu Mục đang vắt ở hai bên đùi gã, muốn nhắc nhở Tiêu Mục tránh ra, không ngờ cậu càng nuốt nhả hăng hái hơn, sau vài lần ra vào kịch liệt, thình lình đôi môi dán vào lỗ sáo, vừa hút khẽ vừa không ngừng tuốt thân gậy.

Lang Thiên nào nhịn nổi, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc phun thẳng vào trong miệng Tiêu Mục.

Lang Thiên vội vã mở đèn lên. Tiêu Mục vẫn duy trì tư thế ngồi trên ngực bụng gã, cậu quay đầu lại nhìn, hé miệng ra, trong miệng cậu toàn là dịch trắng đặc quánh.

Lang Thiên cho rằng cậu muốn nhả ra, vội đưa tay ra hứng, không ngờ Tiêu Mục chỉ cho gã nhìn một chút, rồi cậu nuốt hết xuống, nuốt xong còn liếʍ liếʍ môi, nói: "Hương vị nồng quá, bình thường anh không nhớ đến tôi rồi tự giải tỏa à?"

Lang Thiên nghe vậy, thân dưới lại dựng lên. Tiêu Mục như thế này quá mức sắc tình, từ lời nói đến ánh mắt, tất cả đều trêu ghẹo gã, càng phát huy càng mãnh liệt.

Tiêu Mục kéo quần ngủ của mình xuống, phía trước qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm một mảng. Dù cách một lớp vải mỏng manh, nhưng Lang Thiên đã cảm nhận được nhiệt độ của cậu.

Tiêu Mục cọ mặt lên gậy thịt của Lang Thiên: "Đã bắn một lần, mà sao nó vẫn cứng quá vậy?"

Bờ mông to tròn được đồ lót trắng tinh bao lấy, lúc ẩn lúc hiện trước mắt Lang Thiên, quả thực gã không có lòng dạ nào để trả lời vấn đề của Tiêu Mục, chỉ muốn đùa nghịch cái mông gợi cảm này.

Mà theo bản năng thúc giục, gã cũng đã làm như vậy.

Lang Thiên nắm chặt lấy hai múi mông mẩy, vò bóp thật mạnh mấy cái, rồi chôn mặt vào khe mông hít sâu một hơi.

Đây là của gã, từ đầu đến chân người này đều là của gã. Ngón tay Lang Thiên lách qua mép qυầи ɭóŧ đột nhập vào trong, quệt lấy chất lỏng tràn trề hộc ra từ lỗ sáo làm chất bôi trơn, khuếch trương lỗ nhỏ đang đóng chặt.

Tuy hối hận vì cái lần mất khống chế nọ, nhưng chỉ cần nghĩ ngay cả trong cơ thể Tiêu Mục cũng đã từng bị gã tiểu lên đánh dấu, Lang Thiên vẫn hưng phấn không kiểm soát nổi.

Đường ruột khô khốc nên khuếch trương hơi khó khăn, Lang Thiên lột qυầи ɭóŧ của Tiêu Mục xuống, trực tiếp liếʍ lấy cúc hoa của Tiêu Mục.

Chỗ mẫn cảm nhất bị đùa bỡn, toàn thân Tiêu Mục mềm oặt, eo sụp xuống, mềm nhũn nằm sấp trên người Lang Thiên mặc cho gã muốn gì cứ lấy.

Lỗ nhỏ đã hơi quen được ngón tay nhét, nên lưỡi Lang Thiên có thể thoải mái duỗi vào thăm dò. Đầu lưỡi đè chuẩn xác vào tuyến tiền liệt, gảy móc đảo quanh.

Kɧoáı ©ảʍ leo từ xương cụt ra toàn thân Tiêu Mục.

"Hức a, ha... Đừng, đừng liếʍ chỗ đó nữa..." Lỗ sau của Tiêu Mục thít chặt lại, trước kia khi xem GV cậu còn thấy liếʍ cúc có hơi buồn nôn, cho đến bây giờ mới biết kɧoáı ©ảʍ được người ta liếʍ cúc mãnh liệt đến nhường nào.

Lang Thiên nghe lời lùi ra. Vừa nói phải yêu thương Tiêu Mục thật tốt, nên tất nhiên gã muốn tôn trọng ý kiến của cậu, cậu nói không liếʍ nữa thì không liếʍ nữa.

Tiêu Mục đang sảng khoái, vừa kêu da^ʍ được hai tiếng, bỗng nhiên thứ trong lỗ sau rút ra ngoài.

Cậu quay đầu lại, ánh mắt của Lang Thiên rất nhu thuận: "Không liếʍ nữa, tôi nghe lời em."

Thân thể khô nóng từng đợt, Tiêu Mục cũng lười dạy dỗ chú chó ngốc đần này, cậu xoay người lại vịn vào l*иg ngực của Lang Thiên, tự khuếch trương cho mình.

Lang Thiên nhìn người trong lòng nằm sấp trên người gã, còn tự dùng tay cắm chính mình, quả thực gã thấy chít chít căng đến sắp nổ đến nơi. Cũng may Tiêu Mục cũng không kiên nhẫn lâu, cậu cảm thấy đã ổn, bèn dìu gậy thịt của Lang Thiên rồi ngồi xuống, cắm đến tận cùng.

Hoàn toàn dính vào nhau, hai người đồng thời thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

"Tôi có thể cử động không?" Lang Thiên hỏi.

"Mau lên!"

Đạt được sự chấp thuận của Tiêu Mục, ngay lập tức Lang Thiên đè nghiến người xuống dưới thân, bắt đầu cắm rút, cái nào cái nấy đâm đến lút cán lại còn hung ác. Du͙© vọиɠ của Tiêu Mục đã bốc lên, cậu chủ động cong chân kẹp lấy eo Lang Thiên, để gã có thể tiến vào sâu hơn.

Điểm đỏ trước ngực Tiêu Mục lay động trước mắt Lang Thiên, đầṳ ѵú đứng thẳng săn cứng vì tìиɧ ɖu͙©, Lang Thiên cúi đầu nhẹ nhàng gặm cắn.

"Ư ưʍ... Đừng, đừng cắn chỗ đó." Núʍ ѵú của Tiêu Mục vô cùng mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ bị đùa bỡn ngày càng mãnh liệt.

Lang Thiên không tình nguyện phải buông miệng ra, đành chuyên tâm ra sức cày cấy.

Tiêu Mục sững hết cả sờ, tên ngốc này không hiểu tình thú ở trên giường à? Cậu bất đắc dĩ nắm lấy bàn tay của Lang Thiên, kéo tới ngực mình, dẫn dắt gã vần vò vùng mẫn cảm của cậu: "Trên giường, nói đừng, nói không muốn, thật ra là muốn càng nhiều hơn, hiểu không?"

Hóa ra là vậy!

Lang Thiên hiểu rõ, gật đầu, càng dốc sức cᏂị©Ꮒ người, hóa ra Tiêu Mục ham muốn gã như thế!

Lang Thiên đã bắn qua một lượt, nên lần này bền sức hơn nhiều.

Đến nỗi lúc Tiêu Mục bị gã cᏂị©Ꮒ thẳng đến cao trào, thét chói tai bắn đầy ra cả hai thân thể, dươиɠ ѵậŧ Lang Thiên thậm chí còn cứng hơn to hơn hẳn, Tiêu Mục cao trào gã cũng không chịu dừng lại, eo hông va chạm thật lực, hận không thể hòa làm một thể với người kia.

"A, A... Đừng, ưm a... Không muốn nữa đâu..." Trong tiếng rên la của Tiêu Mục còn kèm theo tiếng khóc nức nở, cao trào còn chưa xong, mà kɧoáı ©ảʍ kinh người trong cơ thể lại bị chuỗi đâm nghiến thô bạo lôi lêи đỉиɦ điểm mới, cả người cậu sướиɠ đến nỗi run lẩy bẩy.

Nghĩ lại điều Tiêu Mục vừa nói, không muốn chính là muốn, Lang Thiên càng cᏂị©Ꮒ hăng hơn.

Tiêu Mục rêи ɾỉ mê loạn, thành ruột mềm mại xoắn chặt lấy gậy thịt thô tráng.

"A, ha a... Mau lên, bắn, bắn cho em..."

Vốn Lang Thiên đang cố kỵ mình không mang bao, định rút ra bắn trên đùi Tiêu Mục, nghe cậu nói vậy, gã bắn hết vào trong bụng Tiêu Mục.