Mưu Thiên Hạ

Chương 14: Lên Làm Quân Cờ Trên Bàn Cờ.

Thật là ngoài dự liệu.

Đừng thấy gia đình giống như bọn họ có thể tùy tiện an bài chức quan cho con cháu. Việc làm ở Chiêm Sự phủ cũng không có dễ tìm như vậy.

Chiêm Sự phủ quan tâm đến việc nội bộ của Hoàng tử và Hoàng đế, thoạt nhìn có vẻ là phục vụ thế nhưng người tiếp cận Hoàng đế không phải là người tầm thường. Hạ Thiết Tả Hữu xuân phường, Ti Kinh cục, trong đó Tả Hữu xuân phường và Ti Kinh cục là bề tôi của Thái tử.

Đây là một nấc thang cao. Chỉ có điều, đi đến giữa đường thì Tô Nam Thừa đã suy nghĩ thông suốt. Trên trời không có khả năng rơi xuống một dĩa bánh.

Tô Anh Cừ cũng không thể vì chuyện đưa dâu kia mà...

Chuyện này...

Tô Nam Thừa bật cười. Liên Sinh không biết nội tình chỉ xem như là hắn đang vui vẻ vì có việc làm. Cũng mừng thay cho hắn.

Tô Nam Thừa lại rất muốn cười.

Trong thế đạo này, gia tộc mới là tất cả.

Địa vị của Thái tử bất ổn, Tam Hoàng tử cũng chưa chắc là hoàn toàn yên ổn. Bây giờ có cơ hội này bắt kịp, Tô Anh Cừ nhét hắn vào Chiêm Sự phủ.

Chưa hẳn là vì về sau hữu dụng. Điều này thật là không tệ. Tô Nam Thừa nghĩ, dù sao cũng chính là lợi dụng lẫn nhau.

Có lẽ Tô gia nghĩ đến một ngày có thể dùng đến hắn, mà hắn cũng chính xác là đang cần cơ hội này.

Ngày thứ hai, phía bên Lão thái thái sai người đưa đến không ít đồ. Biết hắn có việc làm, dù sao thì cũng nên ban thưởng một lần.

Tô Nam Thừa chỉ gọi người đến nhận lấy. Không bao lâu sau, Đại phu nhân lại phái người đến: “Thất công tử, Đại phu nhân nói ở chỗ ngày không đủ người hầu. Chỗ ở cũng hơi nhỏ, ý tứ của đại phu nhân là chuyển sang nơi khác ở đi? Hay là sửa chữa lại chút, ngài xem như nào thì nói ra. Chuyện người hầu chỉ cần ngài nói, tiểu nhân sẽ dựa theo quy chế mà thêm người vào.”

Lời nói của hắn ta cung kính nhưng dáng vẻ lại không có nhiều cung kính.

Tô Nam Thừa gật đầu: “Vậy thì sửa lại chút là được rồi, sửa chữa đơn giản một chút. Còn người hầu cũng không cần quá nhiều. Ngược lại cho ta thêm vài tên sai vặt là được, nha hoàn thì không cần.”

“Vâng, để tiểu nhân đi sắp xếp.” Trương quản sự cười ha hả đi.

Hạ nhân trong phủ xem thường hắn từ lâu rồi, sao trong một đêm có thể thay đổi được chứ. Chỉ có điều bây giờ hắn đã khác rồi, diễn trò thôi.

Chờ đến lúc Tô Nam Thừa đi đến Chiêm Sự phủ báo danh cũng chưa có quan phục, làm sao mà nhanh như vậy đã may ra được.

Hắn cứ mặc y phục như thường ngày đi. Một đường đi đến trước mặt của Thiếu Chiêm Sự đại nhân. Chức vụ cao nhất của Chiêm Sự phủ là chính tam phẩm, bây giờ là Ngô đại nhân.

Hai vị Thiếu Chiêm Sự bây giờ cũng chỉ có một vị là Tôn đại nhân, vị trí kia đang để trống.

Loại vị trí này để trống không phải là không có người mà đó là do cấp trên chưa chọn được người tốt.

Tô Nam Thừa theo quy củ thỉnh an: “Hạ quan bái kiến Tôn đại nhân.”

“Chà, Thành Khang Hầu phủ này xuất ra toàn nhân tài mà! Ngươi nói, mấy vị lão gia đều khôi ngô tuấn tú, mấy vị tiểu công tử này tướng mạo cũng thật ưa nhìn. Thất công tử nhìn rất đẹp nha.” Tôn đại nhân cười ha hả nói.

“Đại nhân quá khen rồi, hạ quan bây giờ là thuộc hạ của ngài. Làm sao dám nhận xưng hô công tử đây? Vẫn xin đại nhân hãy gọi tục danh của hạ quan, Tô Nam Thừa cũng được.”

“Ây da, ngươi này... thật là thẳng thắn.” Tôn đại nhân cười khoát tay: “Cũng được, Nam Thừa à, chúng ta ở đây, nhiều quy củ, nhiều việc, chỉ có điều không cần vội. Ngươi vừa đến đây, trước cứ đi theo ta ghi chép công văn. Học thật tốt, chuyện ban sai* không cần nóng nảy ha.”

*việc bắt phu và trưng thu tài sản cho quan phủ

Tô Nam Thừa gật đầu, đi theo sau lưng ông.

Trình tự này vẫn rất cần thiết. Thái độ này của Tôn đại nhân hắn cũng đã từng nghĩ đến. Dù sao hắn cũng là công khai đi bằng cửa sau. Nơi này hoàn cảnh phức tạp, tiếp cận gần nhất với hoàng quyền, mọi người đều có người ủng hộ của riêng minh.

Chính hắn, đại khái cũng bị ngầm thừa nhận là vây cánh của Tam Hoàng tử.

Chiêm Sự phủ không nhất định nghiêng về Thái tử, nhưng bên trong Chiêm Sự phủ luôn có người thiên vị.

Hắn được sắp xếp cho ngồi không cũng không có gì kỳ lạ. Bây giờ không gấp được.

Quả nhiên là, liên tiếp nửa tháng, hắn mỗi ngày đều đến đúng giờ Mão, giờ Thân thì hồi phủ.

Việc cơ bản phải làm là sao chép một vài thứ vô dụng. Kế hoạch của hắn là chiến đấu trường kỳ, nhưng lại luôn có một chút chuyện, hắn đành thân bất do kỷ.

Chỉ là con thứ không đáng để lo, nhưng bên trong ván cờ tranh đấu của Hoàng tử, hắn bây giờ cũng được coi là quân cờ có thể miễn cưỡng dùng đến. Ai bảo hắn là con thứ của Tô gia?

Nửa tháng sau, điều lệnh truyền đến. Tô Nam Thừa trở thành Tả Xuân Phường Ti Gián, vẫn là tòng cửu phẩm.

Khác nhau chính là, đây chính là cấp dưới của Thái tử.

Tô Nam Thừa rất ngoài ý muốn, nhưng nếu là mệnh lệnh chính thức vậy hắn ngoài việc khuân đồ đổi chỗ thì đã không còn gì để nói.