Thập Niên 70: Cuộc Sống Nhàn Hạ Của Quân Tẩu

Chương 27

Đường Thu Đào còn đang rất giận dữ, Lâm Vãn Thanh bên này liền rơi nước mắt lã chã, cô nâng đôi mắt nhỏ lên, ra vẻ kiên cường: "Không... Không phải, cậu hai à, không phải là dì út và bà ngoại khi dễ con đâu. Dì út không có lấy trộm tiền cứu mạng mà cha mẹ cho con, bà ngoại cũng chưa cho con ăn cơm thiu bao giờ, con.... Cuộc sống của con...."

Lâm Vãn Thanh còn chưa dứt lời, sắc mặt Vương Xuân Hoa và Đường Thu Đào lập tức thay đổi.

Đường Thu Đào bị làm cho chấn động, Lâm Vãn Thanh làm sao mà biết được chuyện cô ta trộm tiền của cô, Vương Xuân Hoa thì kinh ngạc, tiểu nha đầu này thật sự dám đem chuyện ăn cơm ra ngoài mà nói.

Sắc mặt lão Đường tái mét, sắc mặt cậu cả Đường và cậu hai Đường cũng rất khó coi.

Mợ Đường thì càng đừng nói, mợ ấy đã bắt đầu xắn tay áo lên.

"Lâm Vãn Thanh! Mày đang nói hưu nói vượn cái gì đó hả!”

Gương mặt dữ tợn của Đường Thu Đào nhào tới, nhìn bộ dạng nghiến răng nghiến lợi kia tuyệt đối là đang muốn xé nát Lâm Vãn Thanh.

Lâm Vãn Thanh giống như con thỏ nhỏ sợ hãi, run rẩy trốn sau lưng mợ Đường: "Mợ ơi, cứu con mợ ơi."

Đứa bé ngoan đừng sợ, có mợ ở đây.

Mợ Đường trấn an vỗ vỗ Lâm Vãn Thanh đang run rẩy, quay đầu đỡ Đường Thu Đào đang nhào tới trở về.

Mợ Đường quanh năm làm việc trên đồng ruộng, tay to như vậy, Đường Thu Đào là một cô gái trẻ tuổi làm sao có thể so sánh được.

Mợ Đường buông tay, Đường Thu Đào trực tiếp ngã, mông ngồi xổm xuống đất.

Mông ngồi xổm còn không quan trọng, quan trọng hơn là Đường Thu Đào không căng thẳng, còn tự nhiên thả một cái rắm ở trước mặt đại gia đình.

"Phụt" một tiếng rắm, Đường Thu Đào chỉ cảm thấy đời này cô ta chưa từng phải mất mặt như vậy!

Tất cả là vì Lâm! Vãn! Thanh!

Đôi mắt Đường Thu Đào ác độc, nhìn chằm chằm vào Lâm Vãn Thanh, lại thét chói tai mà nhào tới.

Lần này cô ta còn chưa kịp động thủ, đã bị người khác ngăn lại, người ngăn cản cô ta là cậu hai Đường.