Bạn Tình

Chương 11.2: Trong xe (H)

Thương Triệu cho rằng cô không muốn giúp anh, vội vàng ngửa đầu cắn môi Trì Sương, ngậm cánh môi cô như cầu xin: “Cũng giúp tôi đi.”

“Chờ...” Trì Sương đẩy Thương Triệu đang quấn lên, nghiêng người đến ghế phụ lấy túi xách của cô, lục lọi trong túi tìm ra một cái bαo ©αo sυ, sau đó vỗ lên trước ngực Thương Triệu: “Cậu đeo đi.”

Thương Triệu cầm lấy bαo ©αo sυ, có chút không chắc chắn nhìn Trì Sương: “Ở chỗ này?”

Trì Sương nâng hạ thân lên, trực tiếp cởϊ qυầи lót ra, ném lên ghế phụ, nửa quỳ trên ghế lái, hai chân kẹp ở bên hông người đàn ông, nâng cằm lên: “Có tới hay không?”

Vẻ mặt phô trương phối hợp với gương mặt đỏ ửng và quần áo lộn xộn của cô lúc này, chính là dáng vẻ mà Thương Triệu thích nhất. Cô cho rằng cậu không phát hiện ra, rõ ràng cô căng thẳng co quắp chân, nhưng trên mặt lại giả vờ trấn định.

“Tới.” Thương Triệu vừa nhấc mông, cũng lột quần của mình.

Cánh mông trơn nhẵn của Trì Sương ngồi trên đùi trần trụi của anh, không thích ứng mà hơi dịch chuyển.

Hạ thân anh ngẩng cao đầu dựng lên, Trì Sương rũ mắt xuống nhìn, thô dài rất dữ tợn, qυყ đầυ đầy đặn đỏ bừng, hùng hổ chỉ vào cô.

Người đàn ông tiện tay vuốt hai cái, sau đó xé bαo ©αo sυ mà cô vừa mới ném cho anh, đeo cho mình rất nhanh.

“Đẩy lên.” Thương Triệu vỗ vỗ mông trì sương, để cho cô nâng hạ thân lên.

Trì Sương biết ý đồ của anh, phối hợp với anh nửa quỳ lên, mở hai chân ra.

Nam nhân nắm gậy thịt dài tìm lối vào ở phía dưới, thân thịt cứng rắn tách ra khe hoa ẩm ướt nóng bỏng, chống vào cửa mình, chậm rãi hướng sâu vào đó cắm tới với khí thế không thể không lún sâu bên trong.

“Ừm hừ...” Cảm giác căng trướng ngay từ đầu cũng không dễ chịu, Trì Sương hơi muốn chạy trốn, nhưng bị người đàn ông bóp eo ấn xuống, cô không thể không nuốt cậy gậy thô dài ấy vào.

Trì Sương lại ôm lấy người đàn ông làm chỗ dựa một lần nữa, vạt áo trước còn chưa sửa sang lại mở rộng, đầu nụ anh đào sưng đỏ chưa tiêu bớt vừa vặn đưa đến trước mắt người đàn ông, anh bèn không khách khí ngậm nó lại một lần nữa.

Huyệt eo hẹp đang thích ứng với hình dạng gậy thô dài, bên trong thịt huyệt mềm mại hút chặt lấy anh. Thương Triệu thở hổn hển một tiếng, ưỡn lưng hoàn toàn đưa chính mình vào chỗ sâu.

“Á...”

Hai người kết hợp không thể tách rời.

Chờ sau khi anh tiến vào, Trì Sương hậu tri hậu giác cảm giác được sự hoang đường.

Cô thực sự đã làʍ t̠ìиɦ với anh ở trong xe.

Trì Sương không kịp suy nghĩ nhiều, người đàn ông đã nâng thắt lưng cô động đậy. Trong quá trình thứ cứng ngắc nóng bỏng xuyên qua, chỗ mẫn cảm sâu thẳm khiến cô run rẩy, rêи ɾỉ không ngừng.

Nóng quá, không khí trong xe ngày càng loãng, Trì Sương cố gắng hít thở.

Cô choáng váng ôm lấy người đàn ông, phát hiện trên người anh còn mặc áo sơ mi, mình lại sớm đã quần áo xộc xệch, so ra khiến cô có chút bất mãn, mò mẫm cởi bỏ cúc áo của anh, lộ ra l*иg ngực rộng lớn.

Bàn tay mềm mại như không xương dán lên, vuốt ve cơ ngực khỏe mạnh của người đàn ông.

Cô lại sờ thấy vết sẹo kia, không biết bị thương như thế nào, để lại trên ngực anh một vết sẹo 5 cm nằm gần tim.

Cô có chút tò mò, nhưng lại cảm thấy giữa hai người không phải quan hệ có thể hỏi nhiều như vậy. Cô duỗi ngón trỏ vuốt ve qua lại dọc theo vết sẹo, cuối cùng nuốt tò mò xuống bụng.

Cô như dập dềnh trên biển. Quần áo trên người bởi vì hoạt động mà không ngừng trượt xuống, cô còn chưa kịp kéo lên, người đàn ông đã giúp cô kéo quần áo xong, che chắn hoàn toàn lưng cô, trước ngực của cô cũng bị anh che lại, cho dù có bị người khác phát hiện bọn họ làm “chút chuyện thích làm” ở trong xe, cô cũng không đến mức hoàn toàn bại lộ dưới đáy mắt người khác.

“A, nhẹ. Nhẹ một chút...”

Cô gái rêи ɾỉ mang theo tiếng khóc nức nở rất nhỏ, có hơi chịu không nổi, tốc độ cắm rút dưới thân càng ngày càng nhanh, nhiều lần còn phải phập tận gốc. Hành lang trơn trượt không ngừng tiết ra dục dịch, thân gậy thịt dài dài bị xối ướt sũng.

Hơi thở của người đàn ông trở nên nặng nề hơn.

Bên trong hoa huyệt Trì Sương co rút, kɧoáı ©ảʍ tích tụ, sắp cao trào.

Nhưng đúng lúc này, người đàn ông đột nhiên ôm Trì Sương lên, xoay chuyển phương hướng để Trì Sương dựa lưng vào anh mà ngồi.

Thứ cứng bỏng lại một lần nữa đưa vào sâu trong cơ thể Trì Sương, vững vàng đóng đinh cô vào đùi Thương Triệu.

Thương Triệu vươn về phía trước thò tay điều chỉnh phương hướng gương chiếu hậu, tay kia nâng cằm Trì Sương lên, để cho cô nhìn về phía hai người trong gương.

Thương Triệu đặt cằm lên vai Trì Sương, dán vào bên tai cô nói: “Ngưng Ngưng, nhìn gương.”