Mỗi ngày trôi qua đều như thế .Vệ sinh -nghỉ ngơi-ăn uống- đến bệnh viện-đi làm-tối về làm tiếp . Cứ lặp đi lặp lại đến ngày thứ 7, vừa về đến nhà đã 7 giờ liền nhận được cuộc gọi từ bệnh viện
"Cậu Katou hiện tại số tiền cậu đưa không đủ nữa, cậu cần phải chuyển tiền gấp để kịp liều thuốc tiếp theo"
"Vâng tôi biết rồi , tôi sẽ cố gắng, nhờ bác sĩ chăm sóc mẹ tôi"
" Được " nói rồi cúp máy. Gương mặt ủ dột đi vào phòng . Daisuke vừa bước vào liền hỏi
" Thế nào hết tiền rồi đúng không?"
"Phải , mong anh đưa mẹ tôi sang nước ngoài điều trị đi, làm ơn"
"Còn chưa được 10 ngày tôi lấy gì tin cậu"
"Tôi...không có gì cả nhưng tôi đảm bảo sẽ không ôm tiền bỏ trốn, anh đưa mẹ tôi sang nước ngoài đi mà, tôi xin anh" Haru quỳ xuống xin anh. Lần đầu tiên cậu phải quỳ xuống xin kẻ khác tiền.
"Tôi phải xem biểu hiện của anh tối nay thế nào đã"
"Chẳng phải mấy ngày trước tôi đều làm rất tốt sao, còn phải làm chuyện gì nữa anh cứ nói đi"
"Hưʍ... nhìn thấy cái thùng bên cạnh không ?"
Cậu gật đầu
"Tiến tới mở thùng ra cậu sẽ hiểu"
Cậu làm theo bên trong đều là sεメtoy. Cậu hoảng sợ quay mặt nhìn anh
"Tối nay anh chơi hết Đống đồ này tôi lập tức đưa mẹ anh sang nước ngoài "
Haru nuốt nước bọt.
Leo lên giường . Cậu nằm đó mặc anh làm .
"Mấy lần trước là sợ anh không chịu được nên cũng chẳng muốn dùng , nhưng giờ anh cầu xin như vậy phải làm thôi" . Lần này Daisuke không Khếch trương trực tiếp cắm đuôi mèo vào
"Đau..anh không Khếch trương sao"
"Không cần" . Tai mèo đeo lên đầu . Đeo dây vào cổ kéo cậu xuống giường
"Bò cho tôi" Nắm tóc cậu kéo ra sau đưa cho cậu xem đoạn video .
"Coi hiểu rồi chứ, giờ thì làm theo đi"
Daisuke ngồi trên ghế . Haru bò tới . Thấy không có động tĩnh, anh liền nhấn nút tăng tốc độ
"Khoan...aaaa..chậm..ưm"
Dùng miệng kéo khoá quần , Dươиɠ ѵậŧ to lớn hiện ra trước mắt . Haru hả miệng nhưng không dám làm. Lấy dương cụ giả chèn với đuôi mèo mà chen vào bên trong. Phía dưới căng ra xe toạt máu chảy cùng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy theo hai bên đùi.
"Lớn quá... tôi không được....AAAA"
"Làm cho tôi vui thì tôi lấy ra " anh nắm sợi dây, kéo cổ cậu lại gần .
Đưa vào miệng nhưng dươиɠ ѵậŧ to như vậy khiến cậu mỏi miệng . Chỉ mới phần đầu Daisuke nhịn không được nhấn đầu Haru xuống . Bị làm bất ngờ Haru cảm thấy cổ họng rất đau rất mỏi. Tầng nước che mờ đôi mắt. BJ liên tục anh bắn vào miệng cậu , khiến cậu bị sặc
"Nuốt hết cho tôi" cậu nhịn , nuốt xuống. Kéo tay cậu quăng lên giường
"Đau"
"Tự lấy đồ chơi phía dưới ra"
Từ từ đưa tay xuống phía dưới kéo ra , đau nhưng không dám lên tiếng , ra hết rồi máu dính lên cả đồ chơi. Chỉ vừa lấy ra Daisuke liền đưa của mình vào
"AAA...đừng...đau ah"
"Đã có đồ chơi mà vẫn chặt thật"
Haru bị làm đến bắn . Anh lấy cây kim loại nhỏ nhét vào đầu Dươиɠ ѵậŧ . Bị chặn đứng khiến cậu khó chịu
" đừng ...không được" . Dáng vẻ vừa khóc vừa rêи ɾỉ khiến anh càng muốn chà đạp cậu. Còng hay tay cậu lên thành giường , chân cũng bị trói.
"Đừng mà...xin cậu..."
"Im miệng!!!" Daisuke thỏa mãn đưa đẩy vài trăm cái liền bắn vào trong, Dươиɠ ѵậŧ chạm trúng vào điểm G Haru muốn bắn . Anh biết còn cố tính chọt vào điểm G cả người cậu cong lên , anh lại cứng lên, nhét thêm hai trứng rung vào . Bên trong chật chọi chèn nhau ra vào
"Rách mất...hức hức...ah ah..AAA" Dáng vẻ nhục nhã này Haru cả đời cũng không quên được. Đến lần bắn thứ hai Daisuke rút thanh kim loại cậu liền bắn sau đó ngất đi. Rút hết ra nhưng chưa xong lấy xâu chuỗi đen viên tròn to nhét vào trong , chặn đứng tϊиɧ ɖϊ©h͙ và máu bên trong. Đứng dậy bỏ đi , với tâm trạng thoải mái. Bỏ mặt cậu nằm đó sau trận hoan ái kịch liệt. Trên người không còn chỗ nào sạch sẽ.
9 giờ sáng, giờ này Haru đáng lẻ phải tỉnh rồi. Cho dù có làm đến đâu cũng không ngủ quá giờ như thế . Anh không yên tâm , tối đó làʍ t̠ìиɦ lúc đi ngủ anh suy nghĩ liệu bản thân có làm quá không. Đến giường kiểm tra . Cơ thể cậu nóng rang. Gương mặt ửng đỏ. Cơ thể cuộn tròn trong chăn. Hai hàng lông mày nhíu lại. Anh gọi bác sĩ tư nhân đến . Sau khi khám nhận định cậu là do mất máu và bị làm kịch liệt . Khiến cơ thể không thể chống đỡ nên mới bệnh . Sai người nấu mấy món tẩm bổ. Anh gọi cậu dậy. Cơ thể đau nhức ngồi không nổi. Cảm nhận phía dưới có gì đó trướng bên trong quay ra hỏi anh
"Giữ trong đó không sao đâu tối nay tôi sẽ lấy ra. Giữ cho chặt đừng có làm rớt"
Cậu gật đầu anh đút cậu thức ăn. Sau đó đưa thuốc. Cơ thể khó chịu , cậu rất mệt muốn ngủ nhưng không được,
Anh đành làm bảo mẫu luôn
"Mẹ cậu đã được chuyển sang bệnh viện ở nước ngoài rồi, cậu yên tâm dưỡng bệnh đừng bắt tôi nhịn, nhịn là cậu mất tiền" Haru ôm chặt cánh tay của anh nhắm mắt ngủ. Anh muốn rút ra liền bị cậu kéo lại khoé mắt còn đọng nước , trong mơ cậu gặp ác mộng càng lúc càng ôm lấy cánh tay đó chặt hơn
"Đừng...tôi đau...đừng"
Cậu nói mớ nhưng giọng điệu rất hoảng sợ anh vỗ về tấm lưng nhỏ đang run lên của cậu , sau đó cậu ngủ . Anh gọi điện xin nghỉ.