Ẩn Long

Chương 178: Quái vật trong đầm nước

Ầm!

Trần Viễn đâm đầu nhảy thẳng xuống mạch nước ngầm, sau đó lấy hơi lặng sâu xuống dưới đáy sông. Không biết trải qua bao lâu, lúc này trên đầu của Trần Viễn đột nhiên truyền đến một trận âm thanh trầm thấp. Ngay sau đó, anh cũng nhanh chóng ngoi lên khỏi mặt nước, đưa mắt nhìn sang bốn phía xung quanh.

Lúc này, đập vào mí mắt của Trần Viễn là một tòa hang động bằng đá vôi. Hơn nữa, phía trên thạch nhũ không ngừng nhỏ xuống từng giọt tinh thể trong suốt. Mặc dù vẫn còn một khoảng cách khá xa, nhưng Trần Viễn có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong tinh thể truyền đến một luồng linh khí vô cùng tinh khiết. Nhất thời, các tế bào ở trong cơ thể của Trần Viễn không khỏi sôi trào mãnh liệt, như rất khát vọng được đem những giọt tinh thể này hấp thu.

Tức thì, trong đầu của Trần Viễn không khỏi hiện lên một cái danh tự, Thiên Niên Linh Nhũ. Đây là một loại thiên địa kỳ trân, chỉ có ở những nơi tụ tập linh khí vô cùng dồi dào mới xuất hiện qua. Hơn nữa, loại bảo vật này từ lâu đã không rõ tung tích.

Trần Viễn thật sự không có nghĩ đến, chuyến làm nhiệm vụ này của mình lại có được một cái thu hoạch ngoài ý muốn như vậy?

Chỉ là, còn không đợi Trần Viễn thoát khỏi mặt nước. Lúc này, trong động đá vôi đột nhiên truyền lên một trận tức giận gầm rú. Ngay sau đó, vô số cánh dơi đập bay ra ngoài.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Trần Viễn không khỏi nhăn lại. Anh có thể cảm nhận được, cách vị trí của mình không có bao xa, đang có một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ, không ngừng tiến lại gần.

Rầm!

Rầm!

Mặt đất đột nhiên trở nên chấn động một cách kịch liệt. Ngay sau đó, Trần Viễn rất nhanh liền nhìn thấy một đầu quái vật cực kỳ không lồ, từ phía sâu trong động đá vôi chạy ra ngoài.

Con quái vật này đầu người thân rắn, trên thân mọc ra sáu đầu cánh tay, vẻ mặt tỏ ra vô cùng hung ác, hướng về phía Trần Viễn phát ra âm thanh tức giận.

“Con ngươi, nơi này không phải là nơi để cho ngươi có thể đặt chân tới, cút đi cho ta!”

Trần Viễn cũng không có nghĩ đến, con quái vật này vậy mà có thể miệng nói tiếng người. Hơn nữa, nó lại dùng tiếng phổ thông để nói chuyện với Trần Viễn. Trong lúc nhất thời, ánh mắt của Trần Viễn không khỏi lộ ra một tia ngạc nhiên.

Thế nhưng, sau đó con ngươi của Trần Viễn đột nhiên đảo qua một vòng. Cuối cùng, anh mới gật đầu đáp lại.

“Được rồi, tôi không làm phiền đến anh nghỉ ngơi. Tạm biết!”

Nói xong, Trần Viễn lần nữa chui xuống mặt nước, sau đó lặn xuống đáy sông. Nhưng mà, anh cũng không có rời đi bao xa, chỉ cố gắng thu liễm lại khí tức ở trên người của mình, rồi yên lặng chờ đợi tiếng bước chân của con quái vật kia đi xa.

Nhưng mà, năm phút, mười phút, rồi ba mươi phút đi qua. Nhưng ở dưới nước Trần Viễn vẫn có thể cảm nhận được khí tức của con quái vật đầu người thân rắn đang quẩn quanh ở gần đấy. Nhất thời, trong lòng Trần Viễn có chút nặng nề.

May mắn, trước đây Trần Viễn có từng trải qua huấn luyện, có thể tự mình nín thở ở dười nước hơn nửa giờ đồng hồ. Hơn nữa, bản thân Trần Viễn còn có linh khí hộ thể. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, anh có thể duy trì tình trạng hiện tại cho đến khi trời tối.

Thế nhưng, cũng không cần Trần Viễn chờ đợi bao lâu. Giống như xác định Trần Viễn đã thật sự đi xa, lúc này con quái vật đầu người thân rắn cũng bắt đầu chậm rãi quay trở lại chỗ ở của mình.

Qua một lúc, cảm nhận được khí tức của đối phương đã hoàn toàn biến mất. Lúc này, Trần Viễn mới lần nữa cẩn thận ngoi đầu lên khỏi mặt nước. Sau khi phát hiện đối phương quả thật đã rời đi, nhưng Trần Viễn cũng không dám mạo hiểm, mà vô cùng cẩn thận, không gây ra một chút tiếng động nào, bước nhanh lên bờ.

“Hống!!!”

Nhưng mà, ngay vào lúc này, từ phía bên trong hang động đột nhiên truyền đến một trận tiếng hống. Ngay sau đó, gã quái vật đầu người thân rắn vừa mới rời đi không lâu, lúc này vậy mà đã quay trở lại. Hơn nữa, đi bên cạnh hắn lúc này còn có hai gã đồng bọn, trên sáu cánh tay của bọn chúng đều mang theo binh khí.

“Nhân loại, quả nhiên các ngươi đều là những kẻ xảo trá. Đã ngươi dám vi phạm lệnh cấm của chủ nhân, vậy thì, ngươi hãy nhận lấy sự trừng phạt của chúng ta!”

Giống như phát ra một lời tuyên ngôn. Sau khi nói xong những lời này, gã quái vật đầu người thân rắn vừa rồi mới cầm lấy một cây lao, hướng về phía Trần Viễn dùng sức để phóng tới.

Vụt!

Cây lao được gã quái vật đầu người thân rắn phóng đi với một tốc độ hết sức kinh người. Ngay sau đó, mũi lao lao nhanh tới, đúng ngay vị trí của Trần Viễn phóng tới.

Nhìn thấy đầu mũi lao sắc nhọn chỉ cách đỉnh đầu của mình không đến vài centimet, hai tròng mắt của Trần Viễn không khỏi trừng lớn lên.

Ầm!

Một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng ập đến, để cho Trần Viễn không có cách nào thừa nhận được, trực tiếp bị hất văng ra ngoài, lao thẳng xuống mặt nước.

Rầm!

Nhìn thấy Trần Viễn chỉ bị mũi lao của mình hất văng, mà không trực tiếp mất mạng. Lúc này, trong con ngươi của gã quái vật đầu người thân rắn, không khỏi lộ ra một tia sát khí.

“Sát!”

Ngay sau đó, hai gã đồng bọn còn lại cũng đồng loạt đem mũi lao ở trên tay mình phóng ra, mục đích hướng thẳng về phía vị trí của Trần Viễn phóng tới.

Mặc dù mũi lao vừa rồi cũng không có thể cho Trần Viễn bị thương. Nhưng mà, lực lượng của nó thật sự quá mức kinh khủng, hiện tại hai đầu cánh tay của anh vẫn còn cảm giác tế rần.

Thế nên, ngay khi thấy được ba đầu mũi lao của ba tên quái vật đầu người thân rắn phóng tới, ánh mắt của Trần Viễn không khỏi lần nữa trừng lớn. Đồng thời, trong lòng của anh hốt hoảng hô lên một tiếng không ổn.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Cả ba đầu mũi lao đều chính xác rơi vào vị trí của Trần Viễn đang đứng ở dưới nước. Nhưng mà, sắc mặt của cả ba gã quái vật đều chẳng mấy tốt đẹp gì. Bởi vì, ngay tại vừa rồi không biết vì sao khí tức của đối phương đột nhiên biến mất, để cho bọn chúng không có cách nào cảm nhận được.

Qua một hồi lâu, không thấy động tĩnh gì xảy ra, gã quái vật đầu người thân rắn, có vẻ giống như là thủ lĩnh của hai gã quái vật còn lại, mới ra hiệu cho đồng bọn của mình.

“Đi, xuống dưới tìm kiếm. Nhìn xem tên nhân loại đó còn sống hay không?!”

Đối với mệnh lệnh của gã quái vật thân rắn này, hai tên quái vật còn lại cũng không dám phản đội. Rất nhanh, hai cái thân hình khổng lồ của bọn chúng lao vào trong nước. Sau đó, cả hai bọn chúng lặn sâu xuống mặt nước, dự định tìm kiếm tung tích của Trần Viễn.

Mà lúc này, Trần Viễn đã từ một phương hướng khác, chui trở lại trên mặt nước. Đứng ở bên ngoài, đám binh sĩ đột nhiên thấy được Trần Viễn xuất hiện, bọn họ đều không khỏi mừng rỡ hô lên.

“Đội trưởng, anh trở lại rồi!”

Nhìn thấy đám binh sĩ đứng vây ở xung quanh, lúc này Trần Viễn cũng không có thời gian để trò chuyện với bọn họ.Anh cấp tốc lao ra khỏi mặt nước, sau đó ra lệnh cho bọn họ.

“Tất cả chuẩn bị vào vị trí sẵn sàng chiến đấu!”

Nghe được mệnh lệnh bất ngờ này của Trần Viễn, đám binh sĩ qua một hồi ngạc nhiên. Sau đó, bọn họ cuối cùng cũng kịp phản ứng lại, cấp tốc lấy ra vũ khí, rồi sẵn sàng trong tư thế chiến đấu.

Cũng không qua bao lâu, lúc này từ trong mạch nước ngầm, đột nhiên truyền ra một trận tiếng hống. Ngay sau đó, tất cả những người có mặt ở đây đều nhìn thấy hai cái đầu người, mang theo một thân mình rắn đang không ngừng nhe nanh múa vuốt, hướng về phía bọn họ phát ra từng trận âm thanh gào rống.

“Bắn!”

Mệnh lệnh của Trần Viễn cấp tốc hạ xuống. Ngay lập tức, một loạt tiếng súng vang lên, từng vòng hỏa đạn đang không ngừng hướng về phía hai gã quái vật khổng lồ đánh tới.

Thế nhưng, ngoại trừ những tiếng vang lên lách cách. Lúc này, cả hai gã quái vật đều không hề có một chút hoảng sợ nào. Ngược lại, bọn chúng còn có mấy phần hiếu kỳ, nhìn về phía nhóm người của Trần Viễn.

“Đội… đội trưởng, đây là quái vật gì?”

Sau khi xả đạn một loạt, lúc này thấy cả hai con quái vật đều không có bị súng đạn gây ra tổn thương. Thậm chí, trên lớp da bên ngoài của bọn chúng còn không xuất hiện một chút vết xước. Tức thì, một gã binh sĩ có chút nhịn không được, vừa nuốt xuống một ngụm nước bọt, vừa hướng về phía Trần Viễn để hỏi thăm.

Nhưng mà, Trần Viễn cũng không có cách nào hướng về phía bọn họ để giải thích. Lúc này, anh tự mình đi tới, cầm lấy một thanh dao ngắn, hướng về phía đỉnh đầu của hai tên quái vật đâm xuống.

Xoạt!

Vừa rồi, cho dù dùng đến súng đạn cũng không có cách nào xuyên thủng lớp da phòng ngự bên ngoài của hai con quái vật. Nhưng lưỡi dao của Trần Viễn chỉ vừa mới đâm xuống. Tức thì, một thứ chất lỏng màu xanh mang theo một cỗ mùi tanh cực kỳ cay nồng, từ trên đỉnh đầu của một con quái vật chảy xuôi xuống. Ngay sau đó, một tiếng rít đầy chói tai cũng bất chợt vang lên.

“Gào!”

“Hống!”

Tiếng rít này giống như mang theo một cỗ năng lượng đặc biệt nào đó, cả đám binh sĩ đều có cảm giác đầu chóng mắt hoa. Đồng thời, từ trong hai bên lỗ tai của bọn họ chậm rãi chảy ra một ít máu tươi.

Thấy được cảnh này, sắc mặt của Trần Viễn không khỏi lộ ra mấy phần nghiêm trọng. Vừa rồi, nếu như không phải là anh nhanh trí đem linh lực bao phủ lại hai bên lỗ tai. Lúc này, sợ rằng tình cảnh của anh cũng không khác gì bọn họ.

“Tất cả lui lại, rời khỏi nơi này ngay lập tức!”

Biết rõ, đám binh sĩ này không có cách nào ngăn chặn được sóng âm của hai con quái vật khi gào thét. Thế nên, lúc này Trần Viễn chỉ có thể mệnh lệnh, để cho tất cả bọn họ đều rút lui.

Nghe được mệnh lệnh của Trần Viễn, đám binh sĩ lúc này mới lấy lại tinh thần. Sau đó, bọn họ cũng không dám chần chừ, nhanh chóng theo thứ tự từ đợt lui về phía sau.

Thấy được cảnh này, vẻ mặt của cả hai con quái vật càng thêm dữ tợn. Cả hai bọn chúng đang dự định dùng lấy sóng âm để công kích những người con lại. Nhưng mà, ngay khi bọn chúng kịp mở miệng gào lên. Lúc này, trên tay của Trần Viễn đã mang theo mỗi bên một quả lựu đạn, hướng về phía cổ họng của hai con quái vật ném tới.

Ầm!

Ầm!