Bởi vì Trần Viễn làm cho thời gian chậm trễ, thế nên lúc xe taxi chạy lên trên huyện, thời gian đã hơn bảy giờ tối.
Lúc này, ở trong một phòng VIP của nhà hàng ba sao, nằm ở trung tâm huyện. Một nhóm thanh niên nam nữ đang tụ tập với nhau cùng hướng về phía một người đàn ông trẻ tuổi, ăn mặc hết sức bảnh bao, đứng ở giữa phòng tiệc, liên tục lên tiếng chúc mừng.
“Chúc mừng lớp trưởng, chúc cậu trăm năm hạnh phúc!”
“Chúc mừng, chúc mừng! Lớp trưởng hôm nay thật sự là quá đẹp trai, so với hồi học cấp hai còn phải đẹp trai hơn gấp mấy trăm lần!”
“…”
“Ha ha ha, cảm ơn tất cả mọi người. Buổi tiệc hôm nay ngoài việc tổ chức buổi họp lớp, để cho lớp của chúng ta có dịp gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách. Tôi còn xin phép được gửi đến các bạn thiệp cưới của tôi và Gia Hân. Đến hôm đó, tôi hy vọng là tất cả các bạn đều sẽ có mặt đông đủ, như vậy tôi sẽ vô cùng hạnh phúc. Hơn nữa, chi phí đi lại của các bạn đều do tôi trực tiếp đài thọ. Thế nên, các bạn không cần phải lăn tăn về việc không có xe lên thành phố.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Vũ Đình Thành vẫn không quên đảo qua bốn phía xung quanh, để tìm thân ảnh quen thuộc từ trong đám người. Nhưng mà nhìn qua một hồi lâu, Vũ Đình Thành cũng không nhìn thấy bóng dáng hai người Thu Trang và Trần Viễn đâu cả. Nhất thời, trong lòng của Vũ Đình Thành không khỏi có chút thất vọng.
Kỳ thật, Vũ Đình Thành đối với Thu Trang cũng không có bao nhiêu lưu luyến. Thứ anh ta quan tâm nhất lúc này chính là Trần Viễn. Hồi còn đi học, Trần Viễn vốn là người nổi bật ở trong lớp. Mặc dù thành tích học tập của Trần Viễn không đến mức xuất sắc và đứng đầu lớp. Nhưng mà, tính cách của Trần Viễn lại vô cùng hào sảng, thường xuyên ra tay giúp đỡ bạn bè mỗi khi gặp khó khăn. Nhất là, mỗi lần lớp của bọn họ bị đám nam sinh lớp khác ức hϊếp, Trần Viễn đều tự mình đi ra bãi bình. Chính vì, thế, các bạn học trong lớp đối với Trần Viễn vô cùng bội phục.
Hơn nữa, hồi đó nhà của Trần Viễn chỉ cách nhà của Thu Trang có mấy căn. Mà khi đó, Thu Trang chính là hoa khôi của lớp, được rất nhiều nam sinh thầm mến. Tất nhiên, Vũ Đình Thành cũng không ngoại lệ. Chỉ là, tính cách của hắn lúc đấy hơi có phần nhát gái, cũng không dám lên tiếng ngỏ lời. Mãi sau này, khi học xong cấp ba, lại lên đến đại học, hắn mới quyết tâm theo đuổi Thu Trang.
Khi đó, gia đình của Thu Trang bất ngờ xảy ra sự cố, cô không thể nào tiếp tục theo học ở trường đại học, xin nghỉ một năm để đi ra ngoài làm thêm, có tiền xoay sở giúp đỡ gia đình.
Cũng vào thời gian này, gia đình của Vũ Đình Thành bất ngờ phất lên. Cha của anh tà là ông Vũ Đình Nhơn, đột nhiên trúng một gói thầu lớn. Hơn nữa, công ty của cha anh ta còn được một nhà đầu tư bí mật rót vào một số tiền khổng lồ, để cho công ty của gia đình nhà họ Vũ từ một hộ kinh doanh nhỏ, nhanh chóng phất lên trở thành một tổng công ty có vốn đầu tư hơn mấy ngàn tỷ.
Cũng chính vì vậy, cuộc sống của Vũ Đình Thành liền trở nên giàu có, trở thành cậu ấm ở trên thành phố. Mà lúc này, nhận được tin tức gia đình Thu Trang gặp khó, Vũ Đình Thành đã dùng lấy số tiền từ gia đình, liên tục trợ giúp cho cô và gia đình của cô, bắt cô nhận lời trở thành bạn gái của anh ta.
Lúc đầu, Thu Trang cũng không đồng ý. Nhưng thấy được tâm ý của Vũ Đình Thành đối với cô, sau một thời gian dài từ chối, rốt cuộc cô cũng nhận lời, đồng ý trở thành bạn gái của anh ta.
Quen nhau khoảng chừng hơn một năm, Vũ Đình Thành nói muốn cùng cô kết hôn. Lúc này, Thu Trang có chút chần chờ, vì ở trong lòng của cô vẫn luôn có một hình bóng mà cô không thể nào quên được.
Vũ Đình Thành tất nhiên cũng biết điều này, đối với tình cảm của Thu Trang dành cho Trần Viễn, anh ta là người rõ ràng nhất. Nhưng bằng vào quyết tâm của mình, Vũ Đình Thành rốt cuộc cũng thuyết phục được Thu Trang kết hôn với mình.
Nhưng tất cả mọi thứ bỗng chốc hóa thành hư không. Vào hơn nửa năm trước, gia đình của Vũ Đình Thành đột nhiên gặp phải sự cố, tài sản của công ty bọn họ từ hơn mấy ngàn ty, trong vòng một đêm đột nhiên bị bóc hơi hơn phân nửa. Hơn nữa, nhà đầu tư trước đây đã từng hợp tác với gia đình bọn họ, lúc này bất ngờ rút vốn, khiến cho công ty của nhà họ Vũ phải thua lỗ nặng. Đồng thời, cổ đông cũng ào ạt đòi bán tháo cổ phần, muốn thu hồi lại số nợ mà gia đình bọn họ đã hứa hẹn trước đo.
Bất ngờ bị một cú tát đánh thẳng vào mặt, cả gia đình nhà họ Vũ lập tức trở nên vô cùng điêu đứng. Lúc đó, Vũ Đình Thành cũng không dám gặp mặt Thu Trang, vì anh ta sợ rằng cô sẽ rời bỏ anh khi biết được tin tức này.
Nhưng sau đó một tuần, một người phụ nữ đột nhiên đến tìm Vũ Đình Thành, nói rằng chỉ cần anh ta chấp nhận đồng ý kết hôn với cô, thì số tiền đầu tư mà nhà đầu tư trước đó đã thu hồi lại, cô sẽ lập tức chuyển khoản cho cha của anh ta. Hơn nữa, cô ta còn có thể giúp cho gia đình bọn họ, thành công lấy được một khoản hợp đồng có giá trị tới mấy trăm triệu USD.
Đây là một khoản đầu tư vô cùng lớn, ban đầu Vũ Đình Thành cũng không cho rằng nó là sự thật. Nhưng sau khi gật đầu xác nhận, công ty của nhà họ Vũ lập tức nhận được một khoản đầu tư lên đến cả mấy chục triệu đô la. Hơn nữa, một điều khoản hợp đồng có gí trị bốn trăm triệu đô la, bất ngờ được đưa đến cho công ty của bọn họ.
Lúc này, Vũ Đình Thành mới biết được là người phụ nữ kia đều nói sự thật. Thế nhưng, anh ta hoàn toàn không hiểu, vì sao người phụ nữ lại muốn giúp anh, hơn nữa còn muốn kết hôn với anh.
Nhưng sau đó, Vũ Đình Thành rốt cuộc cũng biết được sự thật. Người phụ nữ này cũng không phải muốn kết hôn với anh ta. Cô chỉ muốn lợi dụng Vũ Đình Thành, lấy danh nghĩa vị hôn thê của nhà họ Vũ, chính thức đặt chân đến Tân Cảng.
Hơn nữa, cô còn muốn anh thay mặt mình, đi liên hệ với một người. Mà người này, không phải là ai khác, lại chính là Trần Viễn.
Chuyện này để cho Vũ Đình Thành cảm thấy hết sức kinh ngạc, đồng thời trong lòng của anh ta đối với Trần Viễn cũng sinh ra thù hận. Bởi vì, người phụ nữ mà anh ta yêu nhất, lúc nào trong lòng cũng mang theo hình bóng của Trần Viễn. Ngay cả người phụ nữ sắp sửa kết hôn với anh ta, cũng muốn để cho đi liên hệ với Trần Viễn.
Giống như, toàn thể thế giới này, nơi nào có sự xuất hiện của Trần Viễn, thì nơi đó vĩnh viễn không có nơi để cho hắn có thể đặt chân đến.
“Ê, mọi người mau nhìn xem, hai người kia là ai? Có phải, hoa khôi của lớp chúng ta, Thu Trang và Trần Viễn đó không?”
Lúc này, trong lúc mọi người đang không ngừng liên tục hướng về phía Vũ Đình Thành nói tiếng chúc mừng. Đột nhiên, môt người trong số bọn họ, bất ngờ nhìn về phía cửa ra vào, sau đó lớn tiếng hô lên một trận.
Lập tức, âm thanh ở trong phòng VIP bỗng dưng trở nên im ắng hẳn ra. Ngay sau đó, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía hai người Trần Viễn, Thu Trang đang đi vào trong phòng.
“Ồ, chào tất cả mọi người. Mọi người lâu ngày không gặp, tất cả vẫn khỏe hết chứ?!”
Nhìn thấy cả đám bạn cũ lúc này đều không ngừng dán mắt nhìn về phía mình và Thu Trang, mặc dù trong lòng biết rõ bọn họ phần lớn là bị vẻ đẹp của Thu Trang thu hút. Nhưng Trần Viễn vẫn vui vẻ lộ ra nụ cười, hướng về phía tất cả bọn họ vẫy vẫy tay.
Đương nhiên, đám bạn học lúc này cũng làm ra đáp lại. Chỉ có điều, thái độ của bọn họ đối với Trần Viễn cũng không có nhiệt tình giống như đối với Vũ Đình Thành. Dù sao, bộ dáng hiện tại của Trần Viễn hơi có chút tùy tiện. Hơn nữa, mối quan hệ giữa ba người, Trần Viễn, Thu Trang và Vũ Đình Thành nhiều người ở trong lớp cũng có nghe nhắc đến.
Mặc dù không biết vì sao Vũ Đình Thành lại đột nhiên hủy hôn với Thu Trang, sau đó lại kết hôn với một người phụ nữ xa lạ, mà tất cả những người ở đây đều không biết. Thế nhưng, điều đó cũng không ngăn cản được ánh mắt tò mò của bọn họ, đối với mối quan hệ của ba người lúc này.
Nhưng mà, ngay sau đó tất cả những người có mặt ở đây đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Bởi vì, Vũ Đình Thành vậy mà không có một chút khó chịu nào đối với Trần Viễn. Ngược lại, thái độ của anh ta còn rất nhiệt tình, bước nhanh về phía Trần Viễn, hô lên.
“Viễn, đã lâu không gặp, cậu vẫn khỏe chứ?!”
Lời này của Vũ Đình Thành vừa nói ra, trên khuôn mặt của Trần Viễn không khỏi xuất hiện mấy dấu chấm hỏi lớn.
Kỳ thật, lúc còn đi học, anh với Vũ Đình Thành cũng không thân thiết. Đừng có nói chi là sau này Vũ Đình Thành còn theo đeo Thu Trang. Chính vì thế, lúc này thấy Vũ Đình Thành vậy mà niềm nở chạy tới đón tiếp mình, Trần Viễn không phải kinh ngạc cũng không được.
Nhưng mà, Trần Viễn cũng là một người lão luyện, anh chỉ hơi khựng lại một chút, sau đó liền mở miệng ra cười, nói.
“Vẫn tốt, rất vui được gặp mặt lớp trưởng ở đây!”
Nói xong, Trần Viễn còn cố ý đưa tay nắm lấy bàn tay của Thu Trang, hướng mắt nhìn về phía những người xung quanh.
“À, trước khi đến đây, tôi với Thu Trang có đi đặt nhẫn cưới, dự định trong cuối năm nay sẽ chính thức kết hôn. Nếu như các bạn có thời gian, sau này mọi người hãy nhớ đến tham dự ngày vui của bọn mình nha!”
Lời này Trần Viễn vừa mới nói ra, đừng nói là tất cả bạn học cũ, cho dù là Thu Trang cũng có chút sừng sỡ, dùng lấy ánh mắt khó tin nhìn về phía anh.