Cố Vân Tu hôn lại hung lại ác, đầu lưỡi ra vào, động tác giống như là đang cắm vào tiểu huyệt nàng.
Cố Tư Tư choáng váng đầu, chỉ có thể bị động tiếp nhận, miệng vô thức phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Cố Vân Tu bị tiếng rên làm cho nhiệt huyết phun trào, chen một chân vào giữa hai chân của nàng, khiến nàng mở ra hai chân.
Hắn đang muốn cởϊ qυầи của nàng, chơi với những chỗ khác, lại nghe được bên cạnh cũng truyền tới âm thanh ư ư a a cực không hài hòa, thỉnh thoảng có thể nghe được từ tiếng anh biến điệu "Honey, you are great." (anh yêu thật tuyệt).
Bên kia còn nói cái gì, Cố Tư Tư nghe không hiểu, nhưng Cố Vân Tu lại hiểu.
Nam nhân cách vách đùa giỡn nói Cố Tư Tư kêu đến kiều mị câu hồn,nữ nhân phương Đông cắm vào nhất định vừa mềm vừa dễ chịu, làm dươиɠ ѵậŧ của hắn cứng hơn so với bình thường mấy lần.
Cố Vân Tu sắc mặt lập tức có chút không tốt, hắn cũng không muốn nữ nhân của mình, trở thành đối tượng da^ʍ ý của người khác.
Hắn gỡ xuống kẹp nhũ, giúp em gái ngốc đem quần áo một lần nữa mặc vào.
Cố Tư Tư không biết người này tại sao đột nhiên lại tức giận, nhưng hắn để nàng yên, nàng liền thật cao hứng, ngoan ngoãn theo sát phía sau nam nhân đang xách bao lớn bao nhỏ đồ tình thú đi ra ngoài.
Phòng bên cạnh tiếng động quá lớn, ngay cả cửa phòng cũng không khóa, vừa nhấc mắt liền có thể thấy trên giường rộng chừng một mét, nữ nhân trần trụi bị trói chặt hai tay, một nam nhân cường tráng đang đè lên người nàng, đang làm được khí thế ngất trời.
Dươиɠ ѵậŧ người ngoại quốc vừa đen vừa thô, đang ra ra vào vào trong tiểu huyệt trông lỏng lẻo đã biến thâm, trong tay nam nhân còn cầm một cái dươиɠ ѵậŧ giả to dài, đồng thời trừu sáp trong cúc hoa của nữ nhân.
Hai vυ' của nữ nhân có vẻ rũ xuống đều bị kẹp bằng kẹp nhũ, không biết là thoải mái hay là đau nhức, không ngừng da^ʍ kêu.
Cố Tư Tư không kịp chuẩn bị đột nhiên thấy cảnh này, cảm thấy ánh mắt của nàng bị ô uế, người ngoại quốc đều chơi như thế này sao?
Cố Vân Tu quay lại cái đầu nhỏ của cô em gái ngốc nghếch, kéo nàng vào trong ngực, đang muốn mang nàng rời đi, bước chân lại đột nhiên dừng lại.
Chỉ thấy nam nhân cao tráng ban đầu đang làm lấy nữ nhân, sắc mặt đột nhiên từ đỏ chuyển xanh trắng, ngã thẳng xuống.
Phanh đến một tiếng, nữ nhân cũng bị dọa đến lấy lại tinh thần, trong miệng vừa kêu "Oh, my God!" vừa cố gắng tránh thoát dây buộc nơi cổ tay.
Cố Vân Tu thấy người vừa rồi có ý da^ʍ em gái hắn, không có tiến lên hỗ trợ, mà là hờ hững quay người, căn cứ vào chủ nghĩa nhân đạo, hắn sẽ trước lúc rời đi nhắc nhở lão bản hai câu.
Kết quả, hắn mới vừa đi hai bước, liền thấy nam nhân vừa ngã xuống lại nửa ngồi dậy, đồng thời bò hướng nữ nhân.
Nữ nhân đã cởi được một bên dây trói còn tưởng rằng nam nhân là đang cố ý đùa nàng, trên thân mình nhuộm mồ hôi của nam nhân, nhéo một cái lên dươиɠ ѵậŧ vẫn còn đang cương, oán trách mắng.
Nhưng nam nhân lại không cười, gương mặt kia xanh trắng một mảnh, hai mắt cũng không có tiêu cự.
Cố Vân Tu cảm thấy có điểm kì lạ, nữ nhân hỏi nửa ngày, thấy nam nhân không để ý tới nàng, có chút tức giận, nằm sấp hướng bên tay còn treo dây, trong miệng cũng mang theo tiếng chửi mắng trầm thấp vì không được thỏa mãn.
Ở lúc nàng không nhìn thấy, phía sau, nam nhân chậm rãi áp sát qua, hai tay ôm cổ nữ nhân.
Nàng còn tưởng rằng nam nhân hồi tâm chuyển ý, cười mắng vài câu, thấy nam nhân đem môi tiến đến một bên cổ của nàng, nàng cũng không có từ chối, ngược lại là híp mắt hưởng thụ.
Một giây sau nàng liền phát ra một tiếng tiếng kêu thảm kinh khủng, bởi vì nam nhân hung hăng cắn lấy cổ của nàng, đồng thời xé xuống một miếng thịt.
Máu tươi phun ra ngoài, nam nhân lại hưởng thụ đem khối thịt kia nuốt vào trong bụng, đè lại cổ nữ nhân, vừa gặm, vừa cắn từng ngụm lớn.
Một màn này quá mức kinh dị, Cố Vân Tu nhăn nhăn lông mày nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, Cố Tư Tư nghe được tiếng thét vô ý thức quay đầu, trực tiếp bị dọa đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thân thể như nhũn ra, không nói nổi một lời nào.
"Tư Tư, nhìn anh."
Cố Vân Tu xoay đầu tiểu nha đầu qua lại, mắt đen nhìn chằm chằm nàng, gằn từng chữ một: "Chỉ là chuyện ngoài ý muốn, đừng sợ.”
Cố Tư Tư toàn thân vô ý thức run rẩy, Cố Vân Tu trực tiếp đem người bế lên, bước nhanh ra ngoài.
Cửa tiệm, lão bản nhìn thấy tư thế hai người, thầm than phụ nữ phương đông quả nhiên mảnh mai, mà lúc này nam nhân phương đông nhìn cao to, tốc độ không khỏi cũng quá nhanh đi.
Nhìn xem một đôi khác, tiếng kêu vừa rồi thật thảm, nam nhân nhất định là chơi quá độc ác!
Lão bản còn chưa phán đoán đủ, Cố Vân Tu đã dùng tiếng Anh, lạnh lùng nhắc nhở hắn đã xảy ra chuyện, đôi nam nữ bên cạnh, nam nhân đem cổ nữ nhân cắn đứt.
Lão bản ngạc nhiên trừng lớn hai mắt, bảo Cố Vân Tu không cần nói đùa.
Cố Vân Tu nhắc nhở xong, ôm Cố Tư Tư đi, căn bản không có ý giải thích.
Do dự nửa ngày, lão bản vẫn là quyết định liều mình làm mất lòng khách, đi qua thăm dò.
Chỉ liếc một cái, lão bản bị dọa đến vừa hoảng sợ kêu Thượng Đế, vừa lấy điện thoại di động ra báo cảnh sát.