Du Hành Tới Mạt Thế Thịt Văn

Chương 10: Anh cương rồi

Chỉ một tuần sau khi đọc nó, Cố Tư Tư đã thay đổi từ một cô gái trong sáng hay đỏ mặt khi nhìn vào cuốn sách nhỏ, trở thành một yêu tinh nhỏ bé có thể xem với vẻ thích thú ngay cả khi ai đó đang thủ da^ʍ bên cạnh như hoàn cảnh bây giờ vậy.

Cô người hầu ngồi trên ghế bên giường, vẻ mặt càng lúc càng bối rối, cúc áo cởi ra hơn một nửa, áσ ɭóŧ ren màu đen bị xé rách lộ ra cặρ √υ' to trắng.

Chiếc váy dài đến đầu gối đã được vén lên đến thắt lưng, chiếc qυầи ɭóŧ đen bị đẩy sang một bên, để lộ ra âʍ ɦộ ẩm ướt được cạo sạch lông của cô.

"A, a... a, tôi thật sự muốn..."

Cô người hầu không ngừng dùng tay phải xoa nắn cặρ √υ', đầṳ ѵú bị kéo dựng thẳng đứng, còn tay trái thì điên cuồng đút vào âʍ ɦộ đầy nước, phát ra tiếng chậc chậc.

Cố Tư Tư đưa ra kết luận rằng ngực của cô người hầu lớn hơn của Sở Liên, âʍ ɦộ hơi sẫm màu hơn, không được đẹp mắt như màu hồng của nữ chính.

Nghĩ xong cô liền ngỡ ra, tại sao lại so sánh thân thể của cô người hầu với nữ chính. Cô đây là bị sao vậy?

Quả nhiên là người bệnh nên nghỉ ngơi thật tốt, không nên suy nghĩ nhiều sẽ dẫn đến đầu óc đen tối.

Cô người hầu chạm vào mình gần như phát điên vì xuân dược trong người.

Hôm nay Cố Thanh Sơn đưa cho cô một lọ thuốc để cô bỏ một nửa vào súp gà, để Cố Tư Tư làm ra trò cười, cô đã cho tất cả lọ thuốc vào.

Cô không ngờ tác dụng của thuốc lại phát huy nhanh và dữ dội đến mức cô ta lên cơn co giật khi chưa kịp rời đi.

m hộ ngứa quá, cô thật sự ước gì đàn ông đứng xếp hàng để đυ. cô, tay không thoải mái bằng dươиɠ ѵậŧ cứng rắn nóng hổi của đàn ông.

Ả người hầu không khỏi đưa mắt nhìn nữ nhân trên giường bên cạnh, hai mắt mờ mịt, liếʍ liếʍ môi: "Tiểu thư, người sờ ta."

Cố Tư Tư: "!!!"

Mẹ kiếp, làm người qua đường cũng bị trúng đạn.

Cố Tư Tư yếu ớt chui vào chăn: "Xin lỗi, tôi không chơi bách hợp."

"Tiểu thư, người chọc tôi."

Cô người hầu vừa xoa nắn cặρ √υ' vừa bước đến như muốn cô cưỡng bức mình, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dọc xuống đùi.

Cố Tư Tư sắp khóc, trên thế giới mà đang sống thật sự không có người nào có thể chơi được.

Cô há hốc mồm, vội vàng hét lên: "Anh, anh mau tới."

Mau tới đưa cô ấy đi, hoặc tìm cách giải tỏa cho cô gái này.

Trên đời này không thiếu đàn ông, dươиɠ ѵậŧ cũng không thiếu, cho nên cần gì làm cô khó xử.

"Đây là thế nào?"

Cố Vân Tu vội vã chạy đến, cũng sững sờ khi nhìn thấy tình hình trong phòng.

Cố Tư Tư sợ hãi đến mức trốn trong vòng tay anh, thì thầm: "Có lẽ, ngày thường không được thỏa mãn."

Do đó mong muốn được thỏa mãn.

Cố Thanh Sơn đi sau một bước, tình cờ nghe được những lời này, sắc mặt đen lại, trong lòng luôn cảm thấy bị ám chỉ.

Khi cô người hầu nhìn thấy hai nam nhân trong phòng , cô ngay lập tức nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ to lớn nóng bỏng, cũng không quấy rầy Cố Tư Tư nữa mà quay sang Cố Vân Tu.

Dáng người cậu chủ thật tốt, cô từng nhìn trộm anh lúc anh tập thể hình, khi anh mặc quần đùi bó sát, mặc dù chưa cương cứng nhưng cũng căng phồng khẳng định rất to và dài.

Cố Vân Tu đá người lên người Cố Thanh Sơn không chút lưu tình, cười như không cười nói: "Chú hai, trước khi nghĩ đến những người phụ nữ khác, chú nên đút cho người bên cạnh ăn no đã."

Cố Thanh Sơn: "..."

Rất tốt, một lần nữa được nhắc đến.

Đối mặt với đứa cháu trai có dã tâm đen tối của mình, Cố Thanh Sơn không dám phản bác, Cố Tư Tư lại được nó bảo vệ nên hiện tại chỉ có thể chút giận lên người hầu này.

"Tiện nhân, cô không phải muốn sao, hôm nay tôi sẽ đáp ứng cô."

Dứt lời Cố Thanh Sơn trực tiếp lôi ả người hầu ra khỏi phòng bệnh.

Xung quanh cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, Cố Tư Tư thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy rằng Cố Vân Tu đang ôm cô, đôi mắt tối đen không rõ ràng.

"Anh?"

Cô khó hiểu kêu lên một tiếng, bàn tay của Cố Vân Tu đã chui vào quần áo của cô: "Anh cũng cương cứng rồi, Tư Tư, em nói làm sao bây giờ?"

"..."

Thế giới này không động dục sẽ chết phải không? Tôi thực sự muốn gϊếŧ chết tác giả của cuốn sách.

Cô nhỏ giọng: "Cô người hầu còn chưa đi xa..."

Bây giờ vẫn còn kịp để anh đuổi theo cô ta.

Cố Vân Tu mặt đen lại, anh bóp cổ cô và nói với giọng nguy hiểm, "Cố Tư Tư, lặp lại lần nữa."

Con mẹ nó ai dám lặp lại lần thứ hai?

Cố Tư Tư nhận thức được thực tại, đang định xin lỗi, một nam nhân từ bên ngoài xông vào hét lên: "Cố Tư Tư, đã bao nhiêu lần tôi bảo cô đừng quấy rầy tôi, cô giả bộ bị bệnh, còn tìm mẹ tôi cáo trạng... "