My Osin

Chương 39: Chương 39

Joe lầm bầm... cầm lưng bát mì tu sạch...

--------------------------------------------------

_ Anh hai....

Adan rêи ɾỉ....

_ Đừng có đi đi lại lại trước mắt em như vậy.... em chưa ăn tối... anh mà cứ vậy em lăn ra đây ngay này...

_ Im đi.....

Chun hét lên... rồi típ tục đi đi lại lại...

_ Có cần thiết vì kon mụ osin ấy mà phải sốt ruột đến vậy hok???

_ Đương nhiên là cóa anh gửi con dấu công ty trong túi nó... bi h nó biến đâu mất... làm ăn cái gì được,....

_ Nhưng em thấy anh lo cho người nhiều hơn lo cho dấu đó...

_ Thôi không nói nữa... đau đầu quá...

" Bừm!!! "

_ Hình như anh tư về...

Adan ôm mống.... nhòm ra cửa sổ...

_ Về cùng mụ osin...

_ Hả???

Chun vội lao ra cửa chính.... thoáng thấy bóng nó....kưa liền chạy ra....

_ Em đi đâu vậy??? Biết anh lo hok???

Chun hét nó như té nước... nó đứng im... chẳng biết nói gì...

_ Em đi trên đường thì gặp cô ấy...

Joe bước xuống xe...

_ Gặp sao không gọi cho anh một tiếng...

_ Em để quên di động ở nhà... số của anh em lại hok nhớ....

_ Vậy sao đang gọi lại tắt máy...

Chun quay ra phía nó...

_ Hết pin...

Nó nói đúng một câu, rồi đi thẳng vào nhà... Chun hơi bất ngờ về thái độ dửng dưng của nó...

- Xem lại đối xử của anh đi... sao lại để nó một mình lang thang ngoài đường...

Joe vỗ vai Chun... rồi đi vào nhà.... còn mình Chun đứng bơ vơ.... chẳng lẽ kon bé ghen mình với Ella????

Chapter 19

" Rào!!! Rào!!! "

Nó lia vòi nước đi khắp vườn hoa.... biệt thự có một vườn hoa lớn và cũng có rất nhiều loài cây quí hiếm.... Mà con gái lại rất thik hoa.... nó từng xuýt xoa hết lời khi lần đầu tiên nó đứng trước vườn hoa... nhưng bây h... trong lòng nó lại man mác buồn.... vì những việc nó không thể lý giải nổi...

Tuới nước xong... công viêc típ theo là bắt sâu và tỉa lá.... đang hì hục xử lý mấy khóm hoa sát mặt đất... nó bỗng thấy buồn buồn đằng sau.... nó giống.... giống như có ai đó đang..... mông nó vậy....

_ Ai đấy???

Nó quay ngoắt ra... không quên khuyến mãi con dê già sờ mông một kg H20

_ Á!!! Ái!!!!

Chun la toáng lên.... cái đầu vuốt keo sáng bóng bây h nhớp nháp.... thật ghê...

_ Em làm cái gì đây???

_ Thế anh vừa làm cái gì đấy???

_ Anh chỉ muốn gọi em thôi mà...

_ Gọi mà phải động vào tận hiện vật hả???

_ Gọi rã cả họng mà VIP có chịu quay ra đâu???

_ Thế anh muốn nói gì nào...

_ Em giận anh hả???

_ Giận bao h đâu??? Sao anh lại nghĩ vậy???

_ Thái độ cắm cảu kia không thể gọi là thik được....

_ Mất thời gian... em vào nhà đây....

Nó vứa đặt cái vòi xuống đất... ngúng nguẩy đi vào...

_ Đợi đã...

Chun cầm ống nước lên... chĩa thẳng về phía nó... Chỉ trong đúng 1s, nó ướt như chuột lột.... khỏi phải nói nó điên đến mức nào....

Nó quay đi quay lại tìm thêm một cái vòi nữa... may mắn là ngay cạnh chân nó có một cái.... Trò chơi đuổi bắt sắp bắt đầu...

Nó cầm vòi rượt Chun vòng quanh khu vườn.... nước xả không phải là ít... những giọt nước bắn lên trong không trung phản xạ ánh sáng của cầu vồng... thật rực rỡ.... Nó cười... cười thật to... cả Chun cũng vậy... Những suy nghĩ vớ vẩn của nó dần nhạt.... cũng phải thôi... khi đuợc đùa vui trong khung cảnh thân tiên như vậy...

-------------------------------------------

_ Hết giận rồi hả???

Joe thì thầm như chỉ để mình cậu nghe được.... Dựa vào bức tường.... Joe không muốn hai người đó nhìn thấy mình.... Mất bao lâu.... phải mất bao lâu tâm trạng này của cậu mới nguôi ngoai....

------------------------------

Chủ nhật đã đến...

_ Kính, tóc giả..... hoe....

Rainie hét lên một tiếng ỏn ẻn trước gương khi thấy bộ dạng của mình... ghê quá...