Tình Nhân Không Hoàn Mỹ

Chương 6: Bí mật không thể nói ra [dương v** giả / bắn ℕướƈ Ŧıểυ / không tự chủ được bài tiết]

Kể từ lần khai phá ra chân trời mới, Dương Chí mua thêm rất nhiều đồ chơi.

Tranh thủ cuối tuần nghỉ ngơi, hắn kéo Lý Phục vào phòng ngủ: “Vợ à, tối nay chơi cái kia đi. Giúp anh một lần nhé?” Dương Chí chỉ vào dương v** giả mới mua, vòng tay ôm cổ Lý Phục nũng nịu. Lý Phục không chống nổi chiêu này, cậu đồng ý.

Hai người cùng chen chung bồn, suýt nữa đã cọ ra lửa. Dương Chí ôm cổ Lý Phục, xoa gáy cậu, ngay cả miếng dán cũng bị kéo ra, dịu dàng hỏi: “Không định cởi ra sao? Nếu dính nước sẽ ướt, em và anh đều là omega, không sao đâu.” Giọng nói đầy mê hoặc, Lý Phục không phản kháng nổi, tùy hắn ló đầu ra sau dùng miệng xé rách miếng dán.

Tuyến thể yếu ớt tiếp xúc với không khí, hương lan thoang thoảng. Dương Chí muốn chạm vào nó lần nữa nhưng bị cản lại, “Đừng chạm vào nó…” Lý Phục run giọng, hạ quyết tâm cao độ cầm tay Dương Chí đẩy tới trước ngực, “Anh chạm vào đây này.”

Dương Chí không nhịn được cười, nhỏ giọng: “Tại sao em nghĩ anh thích nơi này?” Vừa nói, hắn vừa chạm vào ngực Lý Phục.

“Ưm… Anh thường xuyên liếʍ.”

“Chỉ dành cho em.” Không chú ý tới vẻ ngạc nhiên trong mắt cậu, hắn ấn cậu vào thành bồn tắm, tập trung bú ʍúŧ.

Nước da của Lý Phục rất trắng, nổi bật núʍ ѵú hồng hào. Dương Chí cắn đầu v*, mυ'ŧ nhẹ nhưng không di chuyển như trước, lần này hắn quan tâm đến việc quan sát biểu hiện của Lý Phục.

Hắn vuốt ve eo Lý Phục, đầu lưỡi vòng quanh quầng vυ'. Lý Phục xấu hổ nhắm mắt, khi liếʍ lỗ sữa, cậu rùng mình, vô thức ôm chặt Dương Chí. Môi quấn lấy đầu v*, đầu lưỡi lướt vào lỗ sữa khiến Lý Phục lẩm bẩm, mũi chân căng cứng. Đầu lưỡi hơi thô ráp cọ xát đầu v*, đầu v* dần dần dựng thẳng trong miệng hắn, hắn vừa ngậm đầu v* vừa mơ hồ nói: “Thoải mái không, có thích anh liếʍ em thế này không?”

“Thích…” Âm cuối run lên.

“Giờ mới chịu thừa nhận?” Dương Chí thả ra, không nhịn được cười.

Một bên ngực Lý Phục bị liếʍ sưng tấy, giống như nhóc con vẽ búp bê sứ thật xấu: “Lúc nào cũng thích.” Như sợ hiểu lầm, cậu nhanh chóng biện hộ.

“Vợ yêu dễ thương quá.” Dương Chí niết mạnh hai má Lý Phục, tuy rằng cậu gầy nhưng trên mặt vẫn có chút thịt.

“Dọn dẹp sạch sẽ? Đi thôi, lên giường đi.” Dương Chí dùng mũi chân ve vãn đùi Lý Phục, dỗ cậu lên giường.

Dương v** giả được đặt ở mép giường, thân chính màu đen, phía trước là gậy mát xa dài khoảng 15cm. Dương Chí khuếch trương hậu huyệt bằng gel bôi trơn, đến khi tiểu huyệt đã ướt đẫm có thể tiết ra nước da^ʍ mới kéo Lý Phục lên giường, quay lưng cậu về phía mình, lau một ít nước da^ʍ dưới người bôi trơn cho Lý Phục.

Ngón tay đưa vào hậu huyệt của cậu một cách trơn tru, sau mấy vòng tình ái, cậu nhanh chóng quen với động tác của ngón tay: “Vợ à, em muốn biết tư vị xoa bóp tuyến tiền liệt lần trước không? Anh sẽ cho em cảm nhận nó.” Sau đó, hắn đổ thêm một ít gel, thêm một ngón tay vào.

Gel trộn với nước da^ʍ phát ra tiếng “òm ọp”, hai đốt tay mò mẫm một chút thì phát hiện cục thịt mềm kia, Lý Phục không khỏi kêu lên: “Ha…”

“Nhìn xem, điểm mẫn cảm của em tương đối sâu, cần phải chọc sâu hơn xíu.” Vừa nói, hắn vừa ấn ngón tay vào đó, ấn mạnh vào, “A—” Suýt chút nữa Lý Phục đã thét chói tai, lưng cong lên, mông không ngừng run, trong tiềm thức muốn thoát ra, mới bò về phía trước được một đoạn đã bị Dương Chí nắm mắt cá chân kéo lại.

“Vợ chạy đi đâu ~” Giờ Dương Chí mới lộ ra bản chất xấu xa, hắn giam cầm người dưới thân, tăng thêm sức chọc sâu vào, còn giở thói xấu đi lòng vòng mới chạm tới đỉnh, bỗng đẩy mạnh lên, chỉ nghe thấy Lý Phục la hét. Lúc hắn chạm về phía trước, cậu đã xuất tinh rồi, cậu lêи đỉиɦ mà không cần an ủi.

Lý Phục ngã xuống giường, sướиɠ đến mức mất đi tiêu cự, đầu óc trống rỗng nhất thời quên khép miệng, nước bọt đọng ở khóe môi, nhìn qua rất thê thảm. Chờ cậu tỉnh táo, Dương Chí đã lau nước miếng cho cậu rồi hôn nhẹ.

Hôn từ khóe môi đến giữa môi, nụ hôn vừa tinh tế vừa dày đặc. Môi của Dương Chí rất mềm, rất nóng, mềm mại như rơi vào kẹo đường, kỹ thuật hôn của hắn ngây ngô, hoàn toàn khác với hành vi trên giường. Hai người chưa có kinh nghiệm nhận được một nụ hôn ướŧ áŧ, ngọt ngào và dài, không quá hoa mỹ nhưng rất chân thành. Dường như căn phòng kín này ngăn được rất nhiều thứ. Họ không cần cân nhắc về chênh lệch thân phận, cũng chẳng cần quan tâm đến ánh mắt của người đời. Tất cả những điều đen tối đều bị họ bỏ lại phía sau. Lúc này chỉ có hai omega đang trao thân tâm cho đối phương, hơi thở giao hòa. Dường như một thế kỷ đã trôi qua trước khi đôi môi lại hé mở, nhiệt độ cơ thể tăng nhanh khiến khuôn mặt cả hai đỏ bừng, bầu không khí mập mờ bao trùm căn phòng.

“Dường như anh đã hiểu được điều tuyệt vời của nụ hôn.” Dương Chí cười nói, không phải nụ cười giả tạo phục vụ khách hàng mà là nụ cười từ tận trái tim.

Hắn nhặt một chiếc bαo ©αo sυ khác lên đeo vào: “Ngồi lên.” Hắn thiết kế từng bước để Lý Phục chui vào bẫy. wattleonidasmini

Lý Phục chống tay xuống giường, từ từ ăn dương v** của Dương Chí. Đã lâu không được nếm, thực sự hơi nhớ nó. Ngay khi qυყ đầυ cắm vào, lỗ thịt nóng lòng mυ'ŧ cả dương v**, mυ'ŧ theo tiết tấu nhịp nhàng.

Sau khi xác nhận Lý Phục đã thích ứng, Dương Chí dẫn cậu trở lại mép giường. Lý Phục hơi nâng mông để thuận tiện cho việc di chuyển. Dương Chí cầm gậy mát xa đâm từ từ vào trong cơ thể, gậy mát xa hơi thô, hắn khó chịu hừ một tiếng, ngay cả dương v** cũng hơi ỉu xìu nhưng hắn đã quen với cảm giác đau đớn. Chỉ dừng một lát là nuốt trọn.

Phía trước bị Lý Phục mυ'ŧ chặt, phía sau cắm gậy mát xa thô to, thực sự quá sướиɠ. Dương Chí ôm chặt eo Lý Phục, đẩy khe mông của cậu đến gần mình hơn, cầm điều khiển từ xa bật số thấp nhất. Dương v** giả bắt đầu hoạt động đẩy vào lỗ thịt, Dương Chí theo tiết tấu của nó đ* Lý Phục. Lại lên số, tần suất đâm vào ngày càng nhanh, lực va chạm ngày càng mạnh, cả hai đều không nhịn được rên thành tiếng.

“A a a a a…” Eo Lý Phù mềm nhũn vì từng cú thúc, hai tay nắm chặt ga giường, hậu huyệt không ngừng siết chặt khiến Dương Chí chưa chịu được mấy lần đã bắn. Cậu mệt đến mức không thể duỗi thẳng eo lại bị Dương Chí đè ép, ngã xuống. Hai người ôm chặt đến mức tư thế thay đổi khiến gậy mát xa cọ vào điểm mẫn cảm, “Ưm… Đừng… Đẩy vào đó…” Tay không cẩn thận nhấn nút cao nhất, “Ahhhh… Quá nhanh… Dừng lại …” Dương Chí không thể giữ điều khiển từ xa ổn định vì máy đẩy quá nhanh, hắn chỉ có thể để nó rơi xuống đất, ngoài việc bị ép tiếp nhận từng cú thúc thật mạnh thì họ không có lựa chọn nào khác.

Dương v** giả đ* họ với tốc độ năm lần một giây, hai người không thể thoát được, gần như mất hết sức lực, tiếng thét chói tai vang khắp phòng. Sướиɠ phê đến mức trợn trắng mắt, nước bọt chảy từng hàng. Lý Phục vừa muốn bò về phía trước đã bị Dương Chí phía sau đâm mạnh, túi trứng đập vào mông phát ra tiếng “ba ba” kịch liệt, mông bị đâm đỏ bừng, không có cơ hội chạy thoát. Dương v** của Lý phục lắc lư lung tung, bắn hết chỗ này tới chỗ kia, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều ở trên giường. Hai người bị đ* như vậy một lúc lâu, không ngừng xuất tinh, tiếng máy gầm rú, tiếng giao hợp cùng tiếng nức nở liên tục trộn lẫn vào nhau. Kɧoáı ©ảʍ quá độ trực tiếp đánh vào đại não, lan tràn xuống dưới, cuối cùng tụ lại dưới dương v**, tất cả xúc động đều biến thành ý nghĩ – muốn đi tiểu.

“A… Muốn đi tiểu… Em không nhịn được…” Lý Phục nghiến răng phát ra những lời này, sau đó tất cả đều tan thành từng mảnh, không nói nổi đủ câu.

“Anh cũng vậy… Là… A a a a… Không ngừng được… A a a… Nhanh quá…” Cường độ của dương v** giả quá mạnh, Lý Phục không chịu nổi nữa, bắn không còn một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, nướ© ŧıểυ tanh khai chảy từ niệu đạo, vừa nhanh vừa nhiều, bαo ©αo sυ nhỏ không chịu nổi đã rách từ lâu. Nhiệt độ cao của nướ© ŧıểυ bắn vào vách thịt với tốc độ rất nhanh, hết đợt này đến đợt khác, Lý Phục nóng đến mức rùng mình, nướ© ŧıểυ không ngừng rơi vãi tứ tung.

Có lẽ không thể chấp nhận sự thật này, Lý Phục khóc. Đúng vậy, cậu không thể kiềm chế được mà bị đ* bắn nướ© ŧıểυ, mặt đầy nước mắt, bụng đầy nướ© ŧıểυ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ to đến dọa người, giờ cậu như một con búp bê bị chơi nát.

Tiếng khóc khiến Dương Chí đau lòng, hắn hạ quyết tâm, dốc hết sức lực còn lại lao về phía trước thoát khỏi lực đ* của dương v** giả, cuối cùng thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ không thể ngăn cản.

Phía sau bị dương v** giả chặn lại đã biến thành một lỗ nhỏ không khép được, Lý Phục chui vào ngực hắn khóc, bụng to như người mang thai 3 tháng. Dương Chí sờ bụng cậu, nói: “Vợ bị anh đ* có bầu.” Dĩ nhiên đây là một câu nói đùa, dương v** của omega quá ngắn, không thể tiếp cận khoang sinh sản, sẽ không ảnh hưởng gì lớn ngoài việc để lại cho cậu một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lý Phục rút dương v** ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn lẫn với nướ© ŧıểυ chảy ra ngoài như không tự chủ được. Nằm trên giường hồi lâu mới có sức đi tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài. Hắn liên tục xin lỗi: “Vợ à, anh sai rồi, trách tay anh run. Lần sau không chơi thế này nữa, ngày mai anh sẽ vứt nó đi. Tha thứ cho anh nha~” Nói xong muốn hôn lên mặt Lý Phục nhưng cậu quay mặt sang một bên. Thảm rồi, chơi lớn quá, lần này thực sự khiến vợ nổi giận.

Cho đến khi trở lại giường, Lý Phục vẫn không nói lời nào, quay lưng về phía Dương Chí. Dương Chí cẩn thận tiến lại phía sau cậu: “Vợ đừng tức giận.” Gọi vài lần cũng không thấy người phía trước có phản ứng, hắn hạ mình, “Anh sẽ nói cho em một bí mật, đừng giận anh nữa.” Dứt lời kéo Lý Phục quay người lại, nắm lấy tay cậu đặt lên bụng. Cậu cũng là một omega, đương nhiên biết đó là nơi nào, dưới phần bụng mỏng manh của hắn là khoang sinh sản của omega. wpthistooshallpass115

“Chỗ này của anh bị chơi hỏng rồi, anh là một omega vô sinh.”

Hắn đã kể bí mật lớn nhất của mình theo cách nói đùa, vốn dĩ hắn muốn dùng giọng điệu thoải mái nhưng sự run rẩy trong đó đã bị Lý Phục phát hiện.

Dương Chí được cậu bao nuôi, nghề nghiệp của hắn rất đặc thù. Ở trong xã hội được alpha thống trị, ngay cả bản thân cậu cũng có cuộc sống vô cùng khó khăn, không dám nghĩ đến Dương Chí đã từng gặp phải chuyện gì trong quá khứ. Cậu mềm lòng ôm chặt Dương Chí, vuốt tóc hắn. Cậu không biết tình trạng trước đây của Dương Chí, càng không dám nghĩ tới, trong tiềm thức tin lời hắn nói.

“Tha lỗi cho anh đấy, bé cưng.” Giọng cậu vẫn khàn khàn.

Chỉ một câu đơn giản như vậy nhưng không hiểu sao lại làm Dương Chí khóc lên, hắn giấu quá lâu, rất mệt, giờ mới thực sự phát tiết được. Vùi đầu vào vai Lý Phục khóc nức nở, mãi đến khi khóc lả người, hắn mới ôm cổ Lý Phục ngủ thϊếp đi.

Hắn có một giấc mơ, trong mơ là một cánh đồng lan rộng lớn, Lý Phục mỉm cười với hắn trên một sườn đồi nhỏ. Hắn vội vàng chạy đến trao cho cậu một nụ hôn, một nụ hôn chân thành. Trong giấc mơ, hắn đã trao nó cho Lý Phục.