Tình Nhân Không Hoàn Mỹ

Chương 5: Thay đổi xưng hô [Cưỡi mặt / mũi giao / liếm huyệt / hai lỗ chơi một Ꭶεメ toy hai đầu]

Sau khi vội vã về nhà, Lý Phục mới hiểu chuyện gì xảy ra. Mùi bơ ngọt ngào xộc vào mũi, kỳ phát tình của Dương Chí đã tới.

Cậu không dám mở cửa phòng Dương Chí cho đến khi tìm ra thuốc ức chế.

Dương Chí tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, quần áo vứt khắp nơi, dương v** dựng đứng, ga giường trước mặt cong lên. Hắn ma sát ga giường liên tục, phát hiện có động tĩnh mới ngẩng đầu: “Hôm nay em về muộn thế… ” Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, sắp khóc vì ấm ức.

“Có việc, anh muốn tiêm thuốc ức chế trước không?” Lý Phục ngồi xuống bên giường, Dương Chí nhanh chóng lết tới làm nũng. wattleonidasmini

“Không muốn, tiêm đau lắm, em giúp tôi chút đi ~ Lần trước tôi cũng giúp em mà!” Vừa nói vừa cởϊ qυầи áo của Lý Phục, cuối cùng để lại một vết cắn rõ ràng trên cổ xem như trừng phạt. Ác ma lừa gạt Lý Phục cùng hắn xuống vực sâu.

Hắn kéo tay Lý Phục xuống thân dưới: “Ngài Lý là tổng giám đốc, hẳn là học giỏi lắm. Em học xong những gì tôi đã dạy lần trước rồi nhỉ? Đến sờ tôi đi.” Hắn ngậm ngón trỏ của Lý Phục làm nó dính đầy nước bọt, sau đó kéo ngón tay cậu xuống hậu huyệt.

Từ khi được Lý Phục bao nuôi, đã lâu hắn chưa sử dụng nơi này: “Nóng quá.” Lý Phục cảm thán, đây là lần đầu tiên cậu nhét vào hậu huyệt, lỗ nhỏ chặt chẽ quấn chặt ngón tay, “Ngài Lý có biết làm cách nào để omega thoải mái hơn không?”

Nhìn chằm chặp Lý Phục, rõ ràng là một câu hỏi nhưng hắn lại giao toàn thân cho cậu, dạy cậu khai phá mình.

“Nhìn này, chỉ cần nhét một đốt ngón tay vào là có thể chạm tới rồi, ha… Tìm được.” Hai người áp ngón tay vào cục thịt mềm kia.

“Lúc này đẩy nhanh tốc độ. Nếu kỹ thuật tốt, có thể trực tiếp làm người ta phun nước, ừm… A ~ đúng rồi, nhấn mạnh chút…” Đầu ngón tay chơi đùa tuyến tiền liệt, hơi thở mập mờ tràn ngập phòng, ngoại trừ mùi bơ ngọt ngào còn có mùi lan như gần như xa.

Dương Chí gần như leo lên người Lý Phục: “Ưm… Em có thể… Làm tiếp.” Ngón tay Lý Phục chọt lung tung rồi đút vào, mỗi lần chạm vào điểm mẫn cảm, Dương Chí đều run lên, cả người không ngừng lắc lư.

“Sướиɠ thật hả?” Lý Phục thắc mắc nhưng vẫn chu đáo cắm sâu vào trong khiến Dương Chí thấp giọng nức nở.

“A ~ Lần sau tôi cho em thử, em sẽ biết… Ưm… Muốn bắn.” Dương Chí vòng tay ôm cổ Lý Phục, run rẩy bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn tung tóe lên phần bụng Lý Phục và giữa hai chân. Dương Chí còn đang run rẩy, Lý Phục đưa tay ra sau nhẹ nhàng vuốt ve giống như đang dỗ dành một bé mèo con, tùy ý Dương Chí để lại dấu hôn. Một vài đóa hoa rực rỡ nở trên thân thể trắng như tuyết càng tăng thêm vẻ đẹp. Hai omega ôm chặt nhau, một mối quan hệ tưởng chừng sẽ không được cả thế giới công nhận nhưng giờ đây lại vô cùng chân thành và nóng bỏng.

Thả từng nụ hôn từ cổ đến ngực Lý Phục, cắn nhẹ vào điểm đó, mê mẩn như mèo con gặm đồ ăn ngon. Lưỡi vòng quanh đầu v*, đầu v* ướt đẫm nước bọt, lưỡi liếʍ phía trên, muốn chui vào lỗ sữa, tiếng nước nhớp nháp khiến người ta thẹn thùng. Tay kia săn sóc bên đầu v* bị bỏ rơi, nhẹ nhàng xoa nắn, hết lần này tới lần khác bóp kéo, “A…” Lý Phục cảm thán, đầu v* dựng thẳng làm thân dưới có phản ứng. Cậu nhịn không được đẩy Dương Chí xuống, cố gắng kìm nén kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ này.

Hắn đang hưởng thụ đồ ăn nhưng người trước mặt lại chống cự, môi miễn cưỡng rời khỏi đầu v*, đầu v* bị cắn sưng tấy. Khoảnh khắc môi tách ra, trên đầu v* còn lưu lại sợi tơ bạc tuyên bố chủ nhân không hài lòng. đầu v* được vuốt ve bây giờ trong suốt óng ánh, nhìn qua càng thêm ngon miệng.

“Không thích sao?” Dương Chí phồng miệng lộ vẻ nản lòng, “Lần trước hét ầm lên mà còn cứng họng, nhìn xem, lần này cũng vậy.” Hắn tỏ vẻ không bằng lòng với giọng điệu trách móc, chuyển sang sờ dương v**, xấu tính nhéo mấy lần.

Dương v** bị người cầm trong tay, Lý Phục đỏ mặt đáp: “Không, tôi thích nhưng đây là kỳ phát tình của anh. Tôi muốn anh thật thoải mái.”

Sau khi nhận được câu trả lời khiến bản thân hài lòng, Dương Chí nhịn không được trêu chọc Lý Phục: “Haha, ngài Lý dễ đỏ mặt thế? Không phải đã làm nhiều lần rồi ư? Đã muốn đền bù thì… Liếʍ cho tôi trước.” Thuận tay đẩy người lên giường, cái mông tròn trịa trực tiếp đặt lên mặt Lý Phục.

Đôi mắt của cậu đột nhiên bị da thịt trắng nõn che lấp, lỗ thịt ẩm ướt ở ngay trước mặt. Dương Chí muốn điều chỉnh cơ thể nhưng lỗ thịt lại vô tình bị chóp mũi Lý Phục hít vào, “Ha… mát quá.” Không khỏi khẽ nhúc nhích đút vào càng sâu để xoa dịu du͙© vọиɠ. Nhưng vì nước da^ʍ chảy quá nhiều, vô tình tuột ra, bờ mông lại chuyển đến miệng Lý Phục, “Liếʍ đi.” Đây là mệnh lệnh nhưng hắn lại nói với vẻ yêu cầu, không kiên nhẫn tự cọ tự mài.

Lý Phục nâng mông Dương Chí lên, giữ môi cách lỗ thịt một chút, thăm dò đẩy lưỡi vào trong. Rất khác với cảm giác đưa ngón tay vào, khi đầu lưỡi tiến vào, Dương Chí gần như vô thức siết chặt. Từng đợt gấp gáp kí©ɧ ŧɧí©ɧ dương v** ngẩng đầu.

Đầu lưỡi mềm mại nóng bỏng mang tới nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn ngón tay, lưỡi nóng ẩm có thể chạm vào vách thịt, chất lỏng tình yêu chảy xuống đầu lưỡi vào trong miệng. Nó có mùi vị giống pheromone của Dương Chí, ngọt ngào. Chưa kịp vào miệng, nó đã nhỏ giọt xuống tận bụng qua hầu kết. Chỉ nhàn nhã khai phá như vậy, Dương Chí đã rêи ɾỉ khiến qυყ đầυ của Lý Phục chảy ra dịch tuyến tiền liệt. Cậu cố gắng hầu hạ Dương Chí, tiểu Lý nho nhỏ hóng gió lạnh một mình. Dương Chí tốt bụng nắm lấy dương v** Lý Phục, bắt đầu di chuyển. Một người tuốt, một người liếʍ, thực sự rất phê.

Không được bao lâu thì cả hai cùng thua trận, cùng lêи đỉиɦ xuất tinh. Cả hai kiệt sức, thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại.

Lỗ thịt không được cắm vào, cảm giác trống rỗng càng rõ ràng hơn. Dương Chí xoay người nhìn chằm chằm Lý Phục bằng đôi mắt ướŧ áŧ: “Có muốn đ* tôi không?” Cúi đầu cọ vào cằm cậu, mái tóc mềm mại làm Lý Phục hơi nhột.

“Cái này, tôi không…” Dương Chí ngăn cậu lại trước khi cậu nói xong.

“Quên đi, em lấy cho tôi máy mát xa, cái màu trắng.” Dùng chân chỉ phương hướng rồi nằm bẹp trên giường. Khó mà câu được vua biển, có chịu hôn đâu.

Lý Phục mở ngăn kéo theo yêu cầu, các loại đồ chơi nhỏ được xếp dày đặc, nhất thời không nhìn ra được công dụng cụ thể của chúng. Lật qua lật lại một hồi mới tìm được thứ mà Dương Chí muốn.

“Mau tới đây.” Ngón tay hắn ấn vào lỗ thịt, tự mình khuếch trương. Cơ thể chìm vào chăn bông mềm mại, mông vểnh nâng cao, hai tay banh rộng để lỗ nhỏ mở ra nhiều hơn, “Đưa… vào, á…” Lúc này, thể xác và tinh thần mới được thỏa mãn.

Qυყ đầυ của máy mát xa cắm vào trong lỗ thịt, nhanh chóng nuốt hết vào. Dương Chí lật người, sướиɠ đến mức cả bắp chân cũng không nhịn được nhấc lên, “Bật số thấp trước, ừm, nhẹ thôi…”

Lý Phục không cẩn thận run tay: “Làm anh đau hả? Xin lỗi, tôi…” Một ngón tay che kín môi cậu, “Sao lúc nào cũng nói xin lỗi vậy ngài Lý, tôi phát hiện em chẳng có chút tình thú nào hết.” Dương Chí bĩu môi bất mãn.

Sau khi bị phê bình, Lý Phục luống cuống: “Phải nói gì anh mới vui?”

“Gọi tôi là bé cưng, tôi thích nghe.”

“Bé cưng?”

“Ừ!” Dương Chí lết đến trước mặt, gần như bò lên trên người cậu, ghé sát vào tai thở một ngụm khí ấm áp, “Tôi thích lắm ~ Tăng thêm một bậc đi.” Lý Phục bị trêu, tai cũng đỏ lên.

Máy mát xa có tác dụng sốc điện, khi tăng thêm một bậc thì cảm giác tê dại ngày càng mạnh. Dương Chí tựa đầu vào vai Lý Phục, toàn thân được bao bọc, hắn cảm thấy rất an toàn, ánh mắt khẽ chuyển động đã nhìn thấy miếng dán trên cổ. Tới càng gần, càng ngửi được mùi hoa lan thoang thoảng. Lúc thoải mái thì ngâm nga nhẹ nhàng như mèo con, lúc không thoải mái thì cắn Lý Phục, hàm răng nhẹ nhàng nghiến vai cậu, để lại vết răng rõ ràng. Lúc đυ.ng tới điểm mẫn cảm còn vô thức cào cậu. Da dẻ Lý Phục vừa trắng vừa mềm, hắn quậy một trận thế này, trên người cậu có thêm nhiều vết xước, trước ngực còn có dấu hôn đỏ tím do kẻ cầm đầu để lại, cực kỳ dâʍ đãиɠ.

Khi máy mát xa được bật đến mức cao nhất, nó rung bần bật trong cơ thể. Ngay cả Lý Phục đang ôm Dương Chí cũng cảm nhận được sự rung động này. Lưng cong lên một đường duyên dáng, cần cổ mảnh mai dưới ánh đèn chiếu rọi như trẻ hơn, tiếng thở dốc đều đều, dương v** còn mài nhẹ ở trước bụng Lý Phục, không bao lâu sau thì bắn. Làm cho trước bụng Lý Phục đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙, còn chảy một ít lên tiểu Lý.

“Em cũng muốn à?” Dương Chí vừa ôm mặt Lý Phục vừa hỏi, phải nói là đôi mắt của Dương Chí có thêm điểm nhấn là nốt ruồi nhàn nhạt kia càng bật thêm vẻ quyến rũ. Cậu nhìn chằm chằm mắt hắn một lúc, không để ý mình bị hắn hấp dẫn từ khi nào.

“Ừm.”

Đầu tiên Dương Chí tách khỏi cậu, rút máy mát xa trong người ra ngoài. Vì đưa vào quá sâu nên phải cố gắng lắm mới lấy ra được. “Ahhhh …” Cùng với tiếng “ọt”, máy mát xa được đưa ra ngoài nhưng lỗ nhỏ hình thành một lúc không thể đóng lại được. Nước da^ʍ từ trong đó trào ra làm ướt cái gối sau lưng, thành ruột hơi sưng lên. Hắn từ từ bước qua giường tìm thấy một món đồ chơi nhỏ màu tím, mãi đến khi cầm tới trước mặt thì Lý Phục mới nhìn rõ. Nó rất giống với máy mát xa vừa rồi, chỉ khác là có hai đầu. Một bên dài và một bên ngắn có hình xoắn ốc cong hơn.

Sau khi lêи đỉиɦ, giọng của Dương Chí vẫn còn hơi run: “Em nằm xuống trước đi.” Hắn vừa nói vừa vỗ mông thúc giục.

Lý Phục bị hắn đè ở dưới, không biết Dương Chí lấy từ đâu ra một lọ dầu bôi trơn. Hắn bôi dầu quanh lỗ thịt của cậu, một vật cứng lạnh chọt vào lỗ nhỏ. Gậy xoa bóp hình xoắn ốc chậm rãi nhét vào trong Lý Phục, sợ cậu không thoải mái, Dương Chí giúp cậu thủ da^ʍ, đưa gậy mát xa vào trong cơ thể Lý Phục với tốc độ cực kỳ chậm, chậm đến mức Lý Phục có thể cảm nhận được hình dạng của nó. Cảm giác sướиɠ phê do hình xoắn ốc mang lại, từng đợt tê dại truyền thẳng lên não buộc Lý Phục phải thở ra tiếng thở dốc đầu tiên trong đêm, cậu nắm chặt ga giường như muốn dời sự chú ý, áp chế kɧoáı ©ảʍ này xuống.

Một lúc lâu sau mới hoàn toàn nuốt vào bụng. Lý Phục gầy đến nỗi có thể cảm nhận được hình dạng của gậy mát xa bên trong. Sau khi xác nhận Lý Phục thích ứng, Dương Chí tự tin chọc đầu dài hơn vào trong cơ thể mình, cơ thể hắn vốn quen với tìиɧ ɖu͙© nên dễ dàng lấp đầy.

“Nói cho tôi biết nếu đau.”

“Được.” Đầu của Lý Phù bị chăn bông che nên không nhìn thấy động tĩnh phía sau.

Dương Chí điều chỉnh lại tư thế của mình để dễ dàng di chuyển, hạ mông Lý Phục xuống. Hắn cũng ngã xuống giường, hai chân dạng ra, lắc lư hướng về phía Lý Phục đang run, hai người đều có thể sướиɠ. Hết lần này tới lần khác, Lý Phục cũng học được cách phối hợp, hai người xúm lại ở giữa rồi tách ra, mông va vào nhau phát ra tiếng ‘ba ba’ kịch liệt. Hai cánh mông trắng nõn bị đâm đỏ bừng, nước da^ʍ chảy đầy chân.

“A a bé cưng… Phê quá… Muốn… Muốn bắn…”

“Ha ha… Tôi cũng… Ưm…”

“Bé cưng…”

“Tôi ở đây…”

Mùi bơ ngọt ngào dính đầy người họ.

Lần làʍ t̠ìиɦ này sẽ không thực sự kết thúc cho đến khi cả hai đều kiệt sức nằm bẹp trên giường. Khi máy mát xa hai đầu rơi ra khỏi lỗ thịt, cả hai run rẩy đến mức lỗ thịt không thể khép lại, tạo thành một lỗ nhỏ, nước chảy ra không ngừng.

Một lúc sau, Lý Phục miễn cưỡng đứng dậy ôm Dương Chí vào lòng trùm chăn lại. Cả người họ đầy mồ hôi nhễ nhại.

“Đây là kỳ phát tình thoải mái nhất mà tôi từng vượt qua.” Dương Chí nói, áp đầu vào lòng Lý Phục.

“Ngài Lý nói tôi có thể gọi em thế nào cũng được, miễn là tôi muốn.”

“Ừ.” Lần làʍ t̠ìиɦ này quá lâu, nó khiến Lý Phục mệt mỏi, hiện tại giọng cũng khàn khàn.

“Chính em nói đó, kia… Tôi có thể gọi em là vợ chứ?”

Lời nói từ l*иg ngực khoan vào tim, nổi lên từng bọt nước. Lý Phục chưa kịp trả lời thì Dương Chí đã vượt lên. Không biết Lý Phục ở sau lưng có nghe được lời khắc chế không được run rẩy này hay không. wpthistooshallpass115

“Phản đối cũng vô dụng, tôi muốn gọi vợ đó!!!”

“Ừ.” Cậu đáp rất nhỏ nhưng Dương Chí vẫn có thể nghe thấy.

“Hì hì, vợ, vợ …” Hắn hét lớn như thể hét thế nào cũng không đủ.

Lý Phục trả lời mỗi khi hắn gọi, hai người ngây thơ như trẻ con. Lý Phục ngủ thϊếp đi trong giọng nói dịu dàng của Dương Chí.

Sau khi xác định Lý Phục sẽ không tỉnh lại, Dương Chí mới dám từ từ ngồi dậy nhìn chằm chằm khuôn mặt Lý Phục một lúc, với mái tóc hơi dài che mất nửa khuôn mặt. Dương Chí vén nó lên, ánh mắt rơi vào môi Lý Phục, quỷ thần xui khiến hắn hôn vào bờ môi ấy. Chỉ chạm nhẹ, môi kề môi mà tim đã đập nhanh đến mức sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực. Khi định thần lại, Dương Chí nhận ra bản thân đã chủ động hôn người khác, mà hắn lại đang ở trong một mối quan hệ bao nuôi gây tranh cãi.