Cuộc Sống Dâm Loạn Ở Bộ Lạc

Chương 7: Để ta giúp đệ bớt ngứa

Khi hai huynh đệ còn đang bận đấu đá bằng ánh mắt, thì Vân Lạc đã bị dươиɠ ѵậŧ thô to gợi lên du͙© vọиɠ nhưng bất ngờ bị cắt ngang khi trên đà sắp đạt cực khoái, dưới sự tra tấn của du͙© vọиɠ chỉ còn lại bản năng thú tính khiến cậu ngân nga những tiếng rêи ɾỉ thúc giục."Oa... Đại ca... Ngứa quá... Khó chịu quá..."

"Đại ca... Đại ca... Đại ca..."

Con sói trắng nhỏ giọng rêи ɾỉ, hai bàn chân trước không ngừng cạ vào ngực Vân Thanh, hoa huyệt phía dưới tham lam ngậm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn giống như cái miệng nhỏ nhắn của trẻ con đang bú sữa.

Tiếng kêu của con sói trắng nhỏ phá tan bầu không khí căng thẳng sắp bùng nổ, Vân Thanh và Vân Viêm đồng thời thu hồi ánh mắt và chuyển hướng ánh mắt về phía con sói trắng nhỏ.

Vân Thanh tràn đầy yêu thương nhìn con sói trắng trong vòng tay, vuốt ve sau lưng cậu và khẽ nói: "Ngoan, đại ca nghe rồi, đừng lo lắng, ta sẽ giúp đệ bớt ngứa."

Nói xong, Vân Thanh bỏ qua Vân Viêm đang hừng hực lửa giận, di chuyển eo của mình đâm dươиɠ ѵậŧ vào hoa huyệt ướŧ áŧ của Vân Lạc để giảm bớt cơn ngứa cho của cậu.

Không ngờ Vân Thanh chưa kịp làm thêm một bước nào nữa thì Vân Viêm đã đi đến trước mặt y, quỳ một chân xuống rồi kéo con sói trắng nhỏ ra khỏi vòng tay y.

Nói là kéo nhưng thật ra động tác của Vân Viêm rất nhẹ, gã cũng không vì tức giận mà quên đi việc hoa huyệt của Vân Lạc vẫn còn đang kết hợp với dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông đã quen đeo chiếc mặt nạ nho nhã trước mặt này.

Vân Thanh bị cướp đi Vân Lạc, đưa tay ra muốn lấy lại con sói trắng.

Nhưng Vân Viêm tránh được.

Vân Viêm ôm con sói trắng, thì thào nói bên tai cậu: "Lạc Lạc, tỉnh lại đi, nhị ca đã về rồi."

Chỉ cần đánh thức Vân Lạc là có thể cướp lấy cậu từ Vân Thanh, rồi đưa cậu rời đi mà không làm tổn thương đến hoa huyệt nhỏ bé của cậu.

"Nhị... Nhị ca?" Vân Lạc kinh ngạc mở to hai mắt, nghiêng đầu nhìn sang.

Kết quả là ngay khi cậu nghiêng đầu sang một bên, Vân Thanh đã sớm đoán được suy tính của Vân Viêm nên đưa hai tay ôm chặt lấy cơ thể nhỏ nhắn của cậu, di chuyển hông nhanh chóng đút dươиɠ ѵậŧ vào hoa huyệt của cậu.

Hành động của y khiến con sói trắng nhỏ trong phút chốc quên hết mọi chuyện, chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ khi được dươиɠ ѵậŧ to lớn nện liên tục.

"Lạc Lạc có cảm thấy sướиɠ khi bị ta đυ. không?" Vân Thanh vừa đυ. vừa hỏi, trong đôi mắt đẹp tràn đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Dám phá hỏng việc tốt của y, làm hại y không thể hoàn toàn có được Vân Lạc! Y sẽ chẳng để gã sống yên!

Vân Lạc chìm đắm trong nɧu͙© ɖu͙© không biết gì về cuộc đối đầu giữa hai người, bản năng thú tính còn sót lại cho cậu biết rằng bây giờ mình đang rất sung sướиɠ.

"Ực..." Con sói trắng rầm rì cất tiếng kêu, sướиɠ đến nỗi nheo mắt lại.

Lúc này, Vân Viêm biết rằng mình không thể một lần nữa ngăn cản Vân Thanh.

Bởi vì, lúc này Vân Lạc đã đắm chìm sâu trong nɧu͙© ɖu͙©, nếu cứ bất chấp ngăn chặn cao trào của cậu trong thời kỳ động dục sẽ khiến cậu mất đi ham muốn và không còn cảm giác kɧoáı ©ảʍ khi được ȶᏂασ nữa.

Con người quỷ quyệt và gian trá này chỉ biết lén lút giở thủ đoạn, Vân Viêm cam đoan rằng Vân Thanh biết gã không dám mạo hiểm với thân thể của Vân Lạc, nên mới dám đυ. Vân Lạc một cách dữ dội trước mặt gã!

Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!

Vân Viêm tức giận nhìn dươиɠ ѵậŧ không ngừng nắc vào hoa huyệt Vân Lạc, đυ. đệ đệ nước da^ʍ chảy ròng ròng, nước bắn phụt phụt lên dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím.

Làm mắt gã đỏ hoe vì ghen tị.

Khi Vân Lạc bị dươиɠ ѵậŧ đυ. đến khi tiết ra, gã chắc chắn sẽ xé xác Vân Thanh ra!