Các Đại Lão Đều Sủng Ta

Chương 176: Giúp Lam Cận Mời Gia Sư

Thư ký lại hỏi ngược lại: "Lam Kiều Kiều là ai? ”

Lam Yến Hào lại đen mặt: "Vậy hai người nói là con gái nào của tôi? ”

"Là con gái của ngài a, Lam Cận không phải sao?"

"Nha đầu thối? Người mà hai người vừa nói là con bé à?" Lam Yến Hào khϊếp sợ, ánh mắt lại tràn ngập hồ nghi.

"Chính là cô ấy à, hiện tại cô ấy đã nổi tiếng trên mạng, chẳng qua tên thật của cô ấy không thể xuất hiện trên mạng, nhưng mọi người đều biết cô ấy là LJ và Aurora là đủ rồi, còn có nơi này phát lại video trực tiếp... Yo, không có, dường như đã bị xóa. ”

Sau khi thư ký phát hiện video bị xóa, lập tức đi tìm tin tức và hình ảnh có liên quan, kết quả phát hiện khuôn mặt của Lam Cận trong hình bị che mặt, ước tính là vì bảo vệ cô.

Lam Yến Hào đương nhiên biết hôm nay có tổ chức họp báo, ông còn cố ý bảo Tɧẩʍ ɖυng cùng Lam Kiều Kiều đến hiện trường, tuyệt đối không nghĩ tới, nha đầu thối cư nhiên không phải là bên đạo văn, mà cô mới là nguyên bản chân chính?

Không chỉ vậy, cô còn là người sáng tác ca khúc "A Shimmer of Light"? Ngay cả chủ tịch Hiệp hội Dương Cầm Quốc tế và nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng Cisselli đã có mặt để chứng minh cho cô?

Nếu không phải nhìn thấy tin tức đều đưa tin chuyện này, Lam Yến Hào đánh chết cũng không thể tin được, một người lợi hại như vậy cư nhiên là nha đầu thối nhà ông.

Mà ông vẫn không tin cô, mấy ngày trước còn mắng chửi cô một trận.

Lam Yến Hào nhất thời cảm thấy vô cùng áy náy cùng tự trách, lâm vào trong một loại cảm xúc cực kỳ phức tạp, ông rất kinh hỉ biểu hiện của Lam Cận, làm một người cha tự nhiên lấy làm kiêu ngạo, nhưng luôn cảm thấy không quá chân thật, giống như đang nằm mơ vậy.

Trong lòng vẫn có một thanh âm đang tự hỏi mình, nha đầu thối thật sự lợi hại như vậy sao?

Đây có thực sự là nha đầu thối của ông ta không?

Không đúng, nha đầu thối ba năm trước cũng đã là kiêu ngạo của ông, nha đầu thối con bé vẫn luôn rất thông minh rất lợi hại, chỉ là ba năm gần đây sở dĩ biểu hiện kém chẳng qua chỉ là thời kỳ phản nghịch của cô mà thôi, hoặc là nói, là ông ấy chưa từng chân chính hiểu rõ cô.

Hiện tại, con gái bảo bối khiến ông tự hào, tựa hồ đã trở về!

Sau khi Lam Yến Hào nghĩ thông suốt, tâm tình không khỏi có chút kích động, ngay cả công việc cũng ném xuống, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về nhà.

Lúc này Tɧẩʍ ɖυng và Lam Kiều Kiều đã trở về, hai người đến bây giờ vẫn chưa bình tĩnh lại, tâm tình cực kém, trên mặt lại không quá dám toát ra, thậm chí sau khi nhìn thấy Lam Yến Hào trở về, còn phải biểu hiện ra bộ dáng rất kinh hỉ.

"Yến Hào, sao hôm nay ông lại về sớm như vậy?" Tɧẩʍ ɖυng vội vàng tiến lên.

"Nha đầu thối đâu? Nó không quay lại à? " Ánh mắt Lam Yến Hào ở trong phòng tìm kiếm một vòng.

"Ba, hiểu lầm đã được giải trừ, chị không phải đạo văn, thì ra chị ấy thật sự là bản gốc của khúc đàn dương cầm Tận Thế, chúng ta đều hiểu lầm chị ấy." Lam Kiều Kiều biểu hiện rất thoải mái khoái trá nói.

"Ta nghe nói ngoại trừ cô ấy là LJ, còn là thiên tài sáng tác Aurora rất lợi hại kia phải không?"

Lam Yến Hào tâm tình kích động hỏi lại, tuy rằng ông chưa từng nghe qua khúc nhạc "A Shimmer of Light", nhưng cũng biết bài hát kia rất hot, chữa khỏi rất nhiều bệnh nhân bị trầm cảm, được gọi là thần khúc chữa bệnh.

Lam Kiều Kiều siết chặt ngón tay, trên mặt lại nở nụ cười, "Đúng vậy, chị gái siêu lợi hại, con cũng là hôm nay mới biết được, thì ra chị ấy chính là Aurora. ”

Dừng lại, cô ả do dự nói: "Tuy nhiên, con hơi tò mò, chị con cũng có thể chơi piano? Tại sao con chưa bao giờ thấy chị ấy chơi? ”

Lam Kiều Kiều nghĩ thầm, cho dù sáng tác ra khúc dương cầm lợi hại hơn nữa thì thế nào? Không phải cũng chỉ có thể trốn đằng sau hậu trường?

Dù sao chắc là, Lam Cận nhất định là bởi vì đàn dương cầm chơi quá nát, cho nên chỉ có thể vì người khác sáng tác khúc nhạc.

Nhưng cô ả quả thật hối hận, hối hận đem thân phận Lam Cận chính là LJ phát sóng, hiện tại ngược lại trở thành thành tựu tiện nhân kia!

Thậm chí, Lam Kiều Kiều đến tận bây giờ cũng không muốn tin tưởng, Lam Cận chính là thiên tài sáng tác Aurora... Đằng sau chuyện này có lẽ có những bí mật không thể tiết lộ.

Lam Yến Hào đột nhiên lâm vào hồi ức, tựa hồ đã rất lâu, thanh âm đều mang theo mùi vị xa xôi, "Nhớ rõ lúc con bé ba tuổi ngược lại đã chơi một lần, ta cũng nghe không hiểu lắm, chỉ biết đàn còn rất dễ nghe. ”

Ba tuổi?

Lam Kiều Kiều lập tức nắm chặt ngón tay, cư nhiên ba tuổi đã biết chơi đàn dương cầm?

Làm sao điều này có thể được!

Lam Kiều Kiều vội vàng ổn định tâm tình, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Oa, chị gái ba tuổi đã biết chơi đàn dương cầm nha? Chuyện này là quá mạnh mẽ! Vậy chị ấy chưa bao giờ lộ ra chuyện đó sao? ”

Lam Yến Hào lắc đầu, "Hẳn là không có, ta nhớ rõ còn hỏi con bé sao không chơi đàn dương cầm, con bé nói không có hứng thú, lúc đó, bộ dạng nha đầu còn rất cool ngầu, rất giống ta khi còn bé. ”

Nói đến đây, Lam Yến Hào thần thái cao hứng, vẻ mặt đều là tự hào, chợt lại vô cùng áy náy thở dài:

"Ai, xem ra ba năm nay ta quả thật có chút hiểu lầm với nha đầu thối, con bé không phải trong mắt mọi người không học không nghề, xem ra là cố ý thu liễm mũi nhọn, bằng không cũng sẽ không đến hôm nay mới biết con bé là thiên tài sáng tác lợi hại như vậy."

Lam Kiều Kiều lần nữa siết chặt ngón tay, cố gắng cười vui vẻ phụ họa theo, "Đúng vậy, chị gái lợi hại như vậy, cho dù thành tích học tập kém một chút, tin tưởng cũng sẽ có rất nhiều học viện nghệ thuật cướp chị ấy. ”

Lam Yến Hào trầm tư trong chốc lát, thận trọng nói: "Xem ra ta phải giúp con bé thuê gia sư mới được, tin rằng nha đầu thối kỳ thật con bé rất thông minh, chỉ cần nó ngoan ngoãn cố gắng, thành tích hẳn là có thể đuổi kịp. ”

Dù sao còn hơn nửa năm nữa là đến kỳ thi đại học, hẳn là kịp.

"Nếu không để cho anh họ con đến làm gia sư cho chị được chứ? Ba, ba cũng biết, anh họ tốt xấu gì cũng là sinh viên tài năng tốt nghiệp Đại học Đế Châu, hiện tại vừa vặn không có việc gì làm, nếu không để cho anh ấy giúp chị học thêm một thời gian? ”

"Con nói là, Nghiêm Dục Hàng kia?"

Ánh mắt Lam Yến Hào sáng ngời, chợt hỏi: "Có phải như vậy quá khuất phục hay không? Để hắn đến làm gia sư, hắn có muốn không? ”

Lam Kiều Kiều gật đầu, "Con đi tự mình mời hắn, hắn hẳn là sẽ nguyện ý. ”

Nói xong Lam Kiều Kiều thu lại con ngươi, không ai chú ý tới, trong mắt nàng chợt lóe lên vẻ âm hiểm, dù sao anh họ kia tuy rằng là sinh viên tài năng, nhưng háo sắc cũng là thật, đã làm lớn bụng hai nữ sinh rồi.

Đặc biệt là thích loại nữ sinh nhìn thanh thuần xinh đẹp như vậy, nếu để cho gã biết Lam Cận trở nên xinh đẹp, nói vậy sẽ rất nguyện ý đến làm gia sư.

"Vậy được, vậy thì phiền toái con Kiều Kiều." Lam Yến Hào vui mừng sờ sờ đầu cô ả.

*

Lệ Quân Tương sau khi xem livestream xong, lại một lần nữa bắt đầu hoài nghi nhân sinh, Lam Cận cư nhiên thật sự là thiên tài sáng tác Aurora cùng LJ?

Tiểu phế vật kia thật sự lợi hại như vậy?

Lại kết hợp với lúc trước cô chơi bi-a tốt như vậy, hơn nữa còn nói một tiếng Pháp siêu lưu loát chính tông, tuy rằng thành tích học tập cực kém, nhưng cũng không cách nào liên hệ với phế vật nữa.

Chẳng lẽ nói, trước kia cô biểu hiện ra vô dụng đều là giả bộ?

Nhất là trong khoảng thời gian này, tính cách của cô cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, giống như hoàn toàn biến thành người khác.

Lệ Quân Tương lâm vào mê hoặc, tâm tình phức tạp trước nay chưa từng có, đêm nay nhất định lại mất ngủ...