Các Đại Lão Đều Sủng Ta

Chương 35: Lệ Nghiên Coi Trọng Một Em Gái

Khu giải trí VIP trên tầng 2.

Hướng Lương Chu và Lệ Nghiên hai người ngồi đối diện nhau, ánh mắt thỉnh thoảng hướng xuống dưới lầu, bọn họ ngồi ở vị trí này tầm nhìn tương đối tốt, hoàn toàn có thể quan sát tình huống trên lôi đài.

"Đó không phải là tiểu tử Thẩm gia sao, hắn làm sao chạy tới đánh quyền?" Hướng Lương Chu nhìn chằm chằm Thẩm Kiêu trên lôi đài, trong mắt có chút kinh ngạc.

"Có thể là thiếu tiền đi, nghe nói lão gia tử nhà hắn đối với hắn áp dụng trừng phạt kinh tế." Lệ Nghiên nói.

"Bất quá nói đi nói, tiểu tử này rõ ràng chiếm thế hạ phong, căn bản cũng không phải là đối thủ của áo đỏ, như thế nào đột nhiên chuyển bại thành thắng?" Hướng Lương Chu rất là nghi hoặc.

"Đầu cơ trục lợi mà thôi."

Lệ Nghiên bĩu môi, bỗng nhiên vẻ mặt dừng lại, dư quang thoáng nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp.

Đáng tiếc bởi vì vấn đề góc độ, nhìn không thấy chính diện mặt, bất quá chỉ là đường nét mặt nghiêng tinh xảo kia, cũng đủ để cho người ta không cách nào dời tầm mắt khỏi người cô.

Làn da cô trắng nõn dị thường, sống mũi vểnh lên, hơi nghiêng đầu, hai tay đan chéo ôm trước ngực, thoạt nhìn rất cá tính, ánh mắt thủy chung nhìn chằm chằm lôi đài.

Ở những nơi như vậy, rất khó để nhìn thấy một cô gái, hầu như tất cả các đàn ông và một số phụ nữ trung niên.

Cho nên cô xuất hiện ở chỗ này, trong phút chốc đã trở thành tiêu điểm trong đám người, lại cùng hoàn cảnh chung quanh không hợp.

"Sao lại có tiểu nữ sinh tiến vào?" Ánh mắt Lệ Nghiên thủy chung không dời đi, lẩm bẩm nói.

"A?"

Hướng Lương Chu theo ánh mắt của hắn nhìn qua, cũng hơi ngẩn ra, chợt cười mập mờ nói: "Em gái thật xinh đẹp a, Lệ Nghiên anh không phải coi trọng em gái kia chứ? ”

Lệ Nghiên không nói gì, còn đang nhìn chằm chằm người ta, có chút hơi thất thần.

Hướng Lương Chu hiểu ý người nói: "Nếu anh thật sự thích, tôi đi giúp anh xin WeChat được không? ”

"Đừng." Lệ Nghiên vội vàng giữ chặt hắn, "Đừng dọa tiểu cô nương nhà người ta. ”

"À, thì ra cô ấy và tiểu tử Thẩm gia kia quen biết? Không phải là bạn gái của người ta chứ? ”

Hướng Lương Chu thấy Thẩm Kiêu từ lôi đài xuống liền đi về phía nữ sinh kia, hai người đang nói chuyện, thoạt nhìn tựa hồ còn có chút... Thân mật?

Lệ Nghiên tự nhiên cũng thấy được, lông mày hơi nhíu lại, trong lòng không hiểu sao có chút khó chịu.

Hướng Lương Chu liếc mắt nhìn thần sắc của hắn ta một cái, có chút vui sướиɠ khi người gặp họa nói: "Ai đáng tiếc, xem ra là hoa đã có chủ rồi, tiểu tử anh vận khí không tốt lắm a, thật vất vả mới coi trọng một em gái, kết quả..."

"Tôi thấy chưa chắc, không chừng chỉ là anh em hoặc chị em, nhìn cũng không giống tình nhân."

Lệ Nghiên uống một ngụm rượu, giống như lơ đễnh, kì thực cũng có chút lo lắng.

Bất quá từ khí độ hắn quan sát quanh người nữ sinh kia là có thể nhìn ra, hẳn là không phải nữ sinh bình thường, tuyệt không phải ai cũng có thể khống chế.

Cho nên hắn lớn mật suy đoán, không chừng căn bản không phải là tình nhân.

Trong khi đó,

"Chị Cận, thêm một wechat, tôi sẽ chuyển tiền cho chị."

Thẩm Kiêu đã điên cuồng từ Lam Hoa Si đổi giọng gọi là Chị Cận, cười đến vẻ mặt nịnh nọt.

Lam Ngạc mở khóa điện thoại, ném cho anh ta, "Tự mình thêm. ”

Thẩm Kiêu hào phóng chuyển cho cô 5 vạn, Lam Cận từ chối nhận, trực tiếp lui về, "Tôi nói chỉ cần 1 vạn. ”

"À? Chị có chắc không? "Thẩm Kiêu không dám tin móc lỗ tai ra, cư nhiên còn có người chê nhiều tiền?

Mặc kệ như thế nào, chị Hoa Si bây giờ không dễ chọc lắm, nếu cô chỉ cần 1 vạn thì cho 1 vạn đi.

Vì thế, Thẩm Kiêu lại ngoan ngoãn chuyển qua 1 vạn, lần này Lam Cận chấp nhận thu tiền, sau đó thuận tay chuyển cho Lam Dật Thần.