Cộng Thê: Mua Được Tiểu Kiều Thê

Chương 13: Ôn nhu dỗ dành (H)

Quân Hành rã rời, rút phân thân ra khỏi lỗ nhỏ của nàng.

Hắn cố gắng căng hết dây thần kinh ra để tìm về chút tỉnh táo.

Nhúng tay vào dược nước mát lạnh, hắn vỗ vỗ nhẹ lên lỗ nhỏ đáng thương của nàng, qua lại vài lần, đầu óc hắn hoàn toàn choáng váng xây xẩm, mò sang góc giường ngã ra say ngủ.

Tiểu Tiểu mơ màng chìm nổi, thanh âm rưng rức nức nở quanh quẩn nơi cuống họng nàng không dứt.

Một lúc sau, Quân Thiên tỉnh dậy, nhìn ra bầu trời ngoài cửa sổ vẫn còn tối đen.

Hắc lắc đầu tỉnh táo, vốc nước trong thau nhỏ gần đó vung vẩy ướt đẫm đầu tóc mặt mày.

Nhìn về hướng thân hình nhỏ nhắn run run nức nở mà có chút đau lòng.

Nhưng biết làm sao được, huynh đệ nhà hắn đều nhẫn nhịn bao nhiêu năm nay. Không dễ dàng mới có thể gom góp đủ bạc mua nàng về nhà.

Cũng do nàng còn quá nhỏ lại kiều yếu không ai thèm mua, di nương ác độc của nàng mới treo giá rẻ mạt tống cổ nàng ra ngoài thật sớm, đỡ phải gặp thêm phiền phức.

Bọn hắn mua nàng về đều phải nhẫn nhịn chờ đợi đến lượt lẫn nhau lại chỉ có thể bắn qua một lần là xong chuyện, chưa thể nào tận hứng.

Bọn hắn đành phải ác tâm thêm một chút, bắt ép nàng phải quen dần tính ái cuồng dã.

Bắt ép nàng phải dần dần có thể thừa nhận cả ba người họ ngày đêm giao hoan, thậm chí là cả ba người họ cùng nhau đòi hỏi nàng.

Thời gian phải chờ đợi nàng quá lâu khiến gậy gộc của bọn họ căng cứng sưng phồng thời gian dài như sắp nổ tung.

Như hắn chỉ vừa cuồng dã một lần liền bị nàng hút cạn, tinh bì lực tẫn.

Thứ bọn hắn muốn chính là bất cứ lúc nào bọn hắn yêu cầu, nàng đều có thể ngay lập tức đáp ứng.

Quân Thiên bôi đầy dược nước mát lạnh lên gậy gộc lại lần nữa cương cứng của mình.

hắn nằm nghiêng bên cạnh nàng, nhẹ nhàng nâng một chân nhỏ của nàng lên, chầm chậm đưa cự vật vào sâu trong lỗ nhỏ bị tàn nhẫn tàn phá tả tơi sưng húp phập phồng.

"Ứ….ư ư ư… ư ư ư…." Tiểu Tiểu trợn trừng đôi mắt không chút tiêu cự, ưỡng cong người ra sau, cam chịu thừa nhận cự vật nóng bỏng xâm phạm nơi mị huyệt rát buốt tả tơi.

"Ngoan! Ta sẽ nhẹ nhàng! Sẽ không xông vào vào đáy huyệt của nàng!"

Hắn yêu thương ôm lấy ve vuốt thân thể mảnh mai của nàng vào lòng, lật người úp sấp hôn lên gương mặt ửng đỏ do hoan ái quá độ của nàng.

"Ư… ư…ư ư…" Cự vật bôi đầy dược nước mát lạnh dịu dàng xoa dịu đường hành lang tổn thương của nàng.

Mị thịt đã bị căng trướng nới lỏng thời gian dài lại có lên dược nước dính nhớp giúp cự vật thô lớn nhẹ nhàng ra ra vào vào.

Quân Thiên ôn nhu thọc ngoáy nhẹ nhàng bôi dược nước mát lạnh lên huyệt thịt đang nóng bỏng cháy vì bị ma sát quá độ của nàng.

"Ứ ứ ưm ưm …. " Đôi chân thon dài xụi lơ của nàng bất giác tự mở lớn trong vô thức, lỗ nhỏ tham lam muốn nuốt lấy cự vật mát lạnh.

"Đừng sợ hãi, khi nàng mang thai sinh hài tử, cả ba chúng ta đều sẽ bên cạnh chăm sóc nàng. Trâu bò ngựa heo trong nhà này đều do ba chúng ta phối giống trợ sản. Chúng ta sẽ chuẩn bị thật kỹ mọi thứ cho nàng."

"Ứ…. Ư… Ô ô ô ô…" Vách tường hoa bắt đầu được bôi trơn tươi mát ướŧ áŧ, bắt đầu co bóp vặn xoắn cự vật thô lớn.

Tiểu Tiểu ngẩng cao đầu ngập chìm trong sướиɠ khoái, thần trí nàng hoàn toàn tê dại, không hề biết bản thân đang làm gì nghe gì.

Thân thể theo bản năng mở rộng đón tiếp gậy gộc ngoáy đảo thọc lộng ôn nhu ve vuốt đường hành lang non nớt yếu ớt.

Quân thiên vẫn kiên trì gồng mình đẩy đưa gậy gộc chầm chậm nhấp thọc nhấp thọc, lại không tấn công xâm phạm vào cửa cung rách nát đáng thương của nàng, nhẹ nhàng bôi dược nước chà lau cánh cửa thâm cung giúp nó mau chóng khôi phục như lúc ban đầu.

"Ứ …. Ư…ư ư ư ư..." Tiểu Tiểu sướиɠ khoái chạy lan tràn khắp toàn thân, cùng mình vung vẩy đầu đón nhận cao trào lần nữa.

hàng ngàn hàng vạn cái miệng nhỏ bao vây cắи ʍút̼ liếp láp cự vật điên cuồng không ngừng nghỉ.

"Gruuuuu…" Quân Thiên gầm lên, gồng cứng cơ bắp nổi lên cuồn cuộn khắp thân thể, hắn thở dốc hồng hộc hồng hộc rút cự vật căng phồng ra khỏi lỗ nhỏ đang cao trào của nàng.

Hắn sợ bị nàng vặn xoắn phải buông ngay vũ khí đầu hàng.

Đổi tư thế sang quỳ nằm úp sấp lên thân thể bé nhỏ của nàng, cự vật nhúng đẫm dược nước lần nữa dập nhẹ mông thọc vào ôn nhu vuốt phẳng từng nếp gấp mị thịt trầy xước tả tơi.

"Ô ô ô … ô ô ô…" Lỗ nhỏ mát lạnh lần nữa cứu lại tất cả cảm quan bị tê liệt của nàng, sướиɠ khoái kịch liệt tiếp tục bao vây lấy từng tế bào thần kinh, xoa dịu đi những cơn đau đứt gãy trước đó.

"Ngoan bảo bối, nàng sẽ ổn ngay thôi!" Hắn nhẹ nhàng hôn hít dỗ dành thân thể bé nhỏ bên dưới, eo hông chăm chỉ đung đưa ôn nhu từng nhịp từng nhịp.

Nhóp nhép nhóp nhép nhóp nhép…

Âm thanh mật dịch sóng sánh hòa cùng dược nước trơn trượt bị gậy gọc thô to thọc lộng ngoáy đảo cuộn trào trong lỗ nhỏ.

"Ứ ứ ư ư ư… sướиɠ … sướиɠ quá…" Tiểu Tiểu cong người ưỡn lên cặp ngực bánh bao nhỏ, căng mình đón nhận kɧoáı ©ảʍ tràn ngập toàn thân.

"Lỗ nhỏ cũng hết rỉ máu rồi này nương tử!" Quân thiên vui sướиɠ ngậm lấy núm bánh bao nhỏ như hạt đậu của nàng.

"Sướиɠ!!! Sướиɠ!!! Ô ô ô ô …." Nàng run rẩy quẩy đầu, lỗ nhỏ được tướng công ôn nhu thọc lộng mát xa chà lau vô cùng thư thái, co thắt cắи ʍút̼ từng đường gân xanh xù xì cự vật.

"Gru!" Quân Thiên hoảng hốt rút vội cự căn ra khỏi lỗ nhỏ đang co thắt điên cuồng của nàng. Rùng mình gồng cứng thân thể cố chịu đựng cao trào tung bay, hắn không thể bắn, không thể phun, hắn còn phải giúp nàng bôi dược.

"Muốn… muốn… cho thϊếp… muốn… ô ô ô…" tiểu tiểu hai mắt nhắm nghiền mơ hồ đói khát, nàng cũng không rõ bản thân đang van xin thứ gì.

"Vật nhỏ tham ăn!" Hắn cười ra nước mắt, nghiến răng hờn dỗi.Giờ hắn chỉ muốn thọc sâu đến tận đáy huyệt, lộng khóc nàng.

Nàng còn muốn nữa hay không hả?