"Thế nào? Tiểu nương tử thích nó không?" Quân Hành câu môi trêu chọc nhìn vào đôi mắt to tròn ngập nước hoảng sợ của nàng.
Hung khí của hắn thô to chỉ kém đại ca một chút, nhưng bù lại phần qυყ đầυ hình trứng lại nằm nghiêng tạo thành móc câu thô lớn.
Nữ nhân dày dặn kinh nghiệm hoan ái chưa chắc có thể chịu đựng nổi gậy gộc của hắn, đừng nói gì tiểu cô nương chỉ vừa phá thân như nàng.
"Ô ô… Tướng công! Hành… Chàng buông tha cho thϊếp! Thϊếp không mang nổi nhiều hài tử như vậy ô ô ô…!
"Đứa ngốc!" Làm gì có thể mang thai con của cả ba người một lúc?
Quân Hành cũng không muốn nói nhiều lúc này, cúi người muốn ôm lấy tiểu nương tử.
"Nhị ca, của đệ thẳng dài hơn, dễ dàng chọc thủng cửa tử ©υиɠ của nàng! Lúc đó nhị ca xử dụng móc câu càng thư sướиɠ!" Quân Khanh chen ngang, hắn cũng đã lột sạch y phục khoe ra cự thú thô dài, cũng không thể thô như đại ca, nhưng là dài tận ba tấc, đúng là có khả năng dùng lực công phá phòng tuyến cuối cùng của nàng.
"Ô ô ô… Đừng mà! Đừng vào nơi đó! Ô ô ô…!" Tiểu Tiểu vô lực khóc lớn.
"Ừm, đệ trước đi!" Quân Hành gồng mình lùi lại, hít thật sâu nhẫn nại.
"Hắc hắc! Tiểu nương tử, cuối cùng nàng cũng lọt vào vòng ôm của ta!"
"Ô ô ô… Đừng mà…"
"Giúp đệ ôm giữ lấy nàng, đệ muốn vào từ đằng sau!"
Hai huynh đệ nhanh chóng nâng lấy Tiểu Tiểu đưa mông ra hướng thành giường, thân thể đối mặt được Quân Hành ôm vào lòng.
Quân Khanh bước xuống đứng sát thành giường, canh chừng vị trí nóng thiết vừa vặn có thể đâm xuyên vào lỗ nhỏ non nớt của nàng.
Chuẩn bị xong, hắn cất khăn lụa trắng sang một bên, nhìn ván gỗ trơn bóng vung vẩy máu xử nữ do nàng vừa phản kháng.
Quân Hành ôm lấy, ép buộc nàng quỳ chu mông ra sau hai chân dang rộng.
Tiểu Tiểu run rẩy sợ hãi, một âm thanh cũng không dám thốt ra khởi miệng.
"Nàng ngậm lấy! Đừng cắn vào lưỡi biết không?" Quân Khanh ôn nhu cuộn chiếc khăn nhỏ đưa nàng nậm lấy.
"Nàng ngoan ngoãn làm theo sẽ chịu ít đau khổ hơn!"
Quân Khanh ôm lấy dỗ dành vuốt ve lưng trần của nàng.
Quân Khanh vuốt ve hung khí đặt lên lỗ nhỏ vẫn còn mở miệng của nàng, chậm rãi thọc vào rút ra đưa đẩy, tiến vào từng tấc từng tấc một.
"Ứm….ưm….ưm…." Tiểu Tiểu cong lưng ngẩng cổ khóc nghẹn, lỗ nhỏ bị cự vật thô dài nóng bỏng ma sát vặn bung từng nếp gấp mị thịt non nớt của nàng, xâm chiếm đau rát.
Cánh mông vô thức vểnh cao càng dễ dàng nuốt chửng cự vật tiến vào từ phía sau, đôi chân run rẩy banh chặt mở lớn.
Đung đưa một lúc cuối cùng đã có thể chạm đến cửa tử ©υиɠ của nàng, Quân Khanh dừng lại ồ ồ thở dốc, gậy gộc thô dài của hắn mới chỉ vào được một nửa mà thôi, nhìn từng sợi tơ máu nhớp nháp kéo dài từ lỗ nhỏ của nàng tí tách rơi xuống mặt đất, hắn rùng mình hít sâu.
"Nhị ca đừng để tiểu nương tử cắn vào lưỡi!" Quân Khanh cẩn thận dặn dò.
Quân Hành gật đầu, vòng tay giữ lấy nàng trong l*иg ngực cường tráng.
"Ứm… Ưm…ưm…" Tiểu Tiểu lắc đầu sợ hãi, nàng không muốn, nàng không cần sinh hài tử ô ô ô.
Quân Khanh đôi nay nắm lấy mông này, lực đạo vừa phải rút ra thọc vào ngoáy lộng, lung tung đánh phá miệng tử ©υиɠ non nớt của nàng.
"Á….Aaaaa….." Tiểu Tiểu hét thảm, lắc đầu vung vẩy mạnh bay luôn cuộn khăn ra ngoài.
Cửa tử ©υиɠ bị cự vật tàn nhẫn tàn phá thọc lộng ngoáy sâu, đĩnh ngày càng sâu vào bên trong.
Mông vểnh cao, đôi chân chịu không nổi sụp đổ.
Quân Khanh đã có chuẩn bị, hắn kéo nhẹ chiếc ghế bên cạnh quỳ gối lên, đôi tay banh rộng đôi chân nàng ra thật lớn hình chữ M, nằm úp sấp dán sát mặt sàn.
Lỗ nhỏ càng bị banh rộng hơn, thuận lợi cho hung khí thọc vào càng sâu.
Quân Hành ngã người nằm ngửa chân hướng sang ngang, để nàng nằm vững trên ngực mình, kê đầu ngậm lấy chiếc núm nhỏ xinh se tròn bú ʍúŧ.
"Ô ô ô… Sâu quá … Đâm thủng thϊếp rồi ô ô ô…" Tiếng khóc thảm của nàng vang vọng giữa trời đêm.
Quân Thiên đang tắm cũng phải tùng mình, phân thân bật dậy dựng đứng. Hắn gầm nhẹ bức bối, lại dội thêm nước lạnh vào người.
"Sướиɠ chết đệ!" Quân Khanh ngẩng mặt mên trời gầm thét, hắn lần đầu tiên được lỗ nhỏ của nữ nhân bao bọc liếʍ mυ'ŧ, thật sự sảng khoái tận mây xanh.
Lực đạo trên tay càng tăng mạnh, ra ra vào vào, đỉnh phá tàn nhẫn vào nơi sâu nhất.
Cuối cùng gồng mình dùng lực toàn thân thúc mạnh…
Phốc…
"Á…. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa………" Toàn thân Tiểu Tiểu như diều đứt dây quằn quại quẫy đạp, tiếng khóc kéo dài thảm thiết rung động cả không khí. Nơi tư mật bị hung ác xâm chiếm đội sâu tận đáy huyệt, cặp bánh bao nhỏ vừa mới nhú bị cười xoa nắn gặm cắn tê dại, nàng chịu đựng không nổi.
"Hừ…" Quân Khanh cương cứng thân mình run rẩy, toàn thân tê dại nổ tung. Đỉnh đầu nấm đã thọc xuyên miệng nhỏ tử ©υиɠ đội vào đáy huyệt, được ngàn vạn cái miệng nhỏ vây lấy liếʍ mυ'ŧ, thịt huyệt non mềm ve vuốt co thắt điên cuồng, mật dịch tuôn ra như suối xối ướt đẫm đỉnh nấm đầu.
Không muốn cởi giáp buông vũ khí đầu hàng vào lúc này, hắn kiềm chế bản thân bất động.
Chờ đợi sóng triều qua đi, Quân Khanh cúi người ôm lấy nàng quỳ cao lên, hắn đá ghế sang bên đứng xuống sàn nhà, dán sát tấm lưng mảnh khảnh của nàng vào l*иg ngực cứng cáp.
Quân Khanh tay trái vòng ngang bụng nhỏ cầm lấy xương mu nâng lên thân thể kiều mềm vẫn còn đang rên xiết giãy giụa. Tay phải vòng ngang ngực nhỏ giữ chặt vai nàng.
Thân thể thiếu nữ nhỏ nhắn bị hắn ôm gọn nhẹ nhàng, gậy gộc gân guốc thô dài vẫn còn đang cắm xuyên suốt mật huyệt không một nếp nhăn uốn khúc, vách tường hoa non nớt hoàn toàn bị cưỡng ép banh thẳng nuốt chửng cự vật đến tận gốc.
"Ta là Khanh, nhớ rõ tên ta!" Thổi phà hơi nóng vào bên tai nàng thở dốc.
"A….Aaaaaa…. Xin chàng, xin chàng tướng công! Ô ô ô Khanh… Thϊếp đau quá! Bị đâm xuyên… Ô ô ô…"
"Chờ tướng công đưa hài tử vào bụng nàng xong trước đã!" Quân Khanh tà tà cười, sủng nịch ôm siết lấy càng, môi lưỡi hôn mυ'ŧ ôn nhu lên đôi má ửng đỏ đẫm nước mắt của nàng.
Quân Khanh chầm chậm nâng mông nhỏ của nàng lên, chậm rãi thọc ngoáy giày vò vách tường hoa, hắn cần càng thêm nhiều mật nước, càng cần thiết nới lỏng đường hành lang chặt trất dãn căng sắp nứt vỡ của nàng.
"Ô ô ô …" Tiểu Tiểu ngẩng cổ kêu khóc, tiếng khóc uỷ khuất nỉ non, tay chân không bị kìm giữ đá đạp lung tung giữa không trung.
Tất cả trọng tâm cơ thể dồn nén về nơi lỗ nhỏ tư mật, bị cường thế banh rộng kéo căng hết mức thừa nhận cự vật thô dài khuấy đảo thọc lộng.
Tất cả dây thần kinh của nàng gần như đứt gãy dập nát.
"Hừ…hừ…hộc… hộc…" Quân Khanh thở dốc khô nóng, mật dịch hoà lẫn máu li ti nhỏ giọt tràn lan xuống mặt giường, kiên nhẫn cuối cùng cũng tan rã, tay càng ghìm giữ lấy nàng, nâng lên thật cao, rút ra hơn nữa cự vật rồi lại thọc mạnh vào. Liên tục cắm rút không muốn ngừng nghỉ.
Phụt phụt phụt phụt phụt … Âm thanh miệng tử ©υиɠ bị đâm xuyên rồi lại rút ra luân phiên không dứt.
"Á… Aaaaa…..Á….. Á…..Aaaaaaa….. Ô ô ô…" Tiểu Tiểu cuồng loạn đạp động tay chân giữ không trung, vách tường thâm cung non nớt bị ma sát cọ ngoáy căng trướng muốn nứt vỡ, vách tường hoa khít chặt bao lấy cự vật đang điên cuồng ma sát thọc lộng muốn bị vặn bung ra.
Đáy huyệt bị đỉnh đội đâm mạnh đau buốt banh thẳng.
Thân thể bé nhỏ co giật vùng vẫy kiệt lực.
Lần đầu tiên hoan ái đã phải thừa nhận du͙© vọиɠ kinh khủng, đau đớn kɧoáı ©ảʍ thay nhau chồng chất nhấn chìm nàng trong bể dục không cách nào thoát ra.
Quân Hành lo lắng nàng đập chân xuống ván gỗ sẽ bị đau, nhíu mày kéo chăn bông đến lót cho nàng.
"Hư… Hừm….A…." Quân Khanh sau vài chục lần đâm thọc cường hãn, cuối cùng rùng mình gồng mông phun ra từng dòng từng dòng dung nham nóng cháy, cơ bắp toàn thân căng chặt, tê dại lan tràn khắp các tế bào thần kinh.
Hắn gục người thả tiểu nương tử xuống mặt giường, thở hổn hển.
"Ứm… Ứm… Á….Aaaaaa…… Ô ô ô…" Tiểu Tiểu vừa thoát khỏi gông xiềng liền tung người thét lớn, khóc rống quẫy đạp quằn quại vặn bung miệng tử ©υиɠ, mạnh mẽ tách huyệt động non nớt ra khỏi cự thú nóng bỏng.
Cự vật thô dài sau khi phóng thích đã thu nhỏ lại thuận tiện bị nàng đẩy ra.
Tiểu Tiểu cong người vểnh căng cặp mông tròn nhỏ bò lết run bần bật, co giật đạp loạn trên mặt giường gỗ cứng.
"Ô ô ô… Ô ô ô … Ô ô …" Nàng khóc rống nghẹn ngào, hơi thở thoi thóp, lỗ nhỏ non nớt sưng tấy sung huyết bị chà đạp vẫn còn đang mở rộng bằng quả trứng ngỗng trời phập phều tả tơi rỉ máu.
"Ô ô ô …" Đau đớn rát buốt, sóng triều cuồn liệt, Tiểu Tiểu thốt không bên lời, lỗ nhỏ tư mật sưng phồng đau rát như bị ai sát muối, nàng vểnh mông giãy nảy khóc rên, cọ sát miệng huyệt lên chiếc gối gỗ tìm an ủi.
Máu xử nữ lan tràn lốm đốm trên mặt gối bung nở ra thành từng đoá hoa đỏ rực kiều diễm.
"Ô ô… Ô ô ô…" Cơn cao trào dồn dập không dứt, miệng huyệt bị mài mòn trên gối gỗ càng thêm nóng rát sưng phù sung huyết.
Quân Thiên vừa tắm xong liền đi vào thấy được cảnh sắc kinh diễm này, phân thân lần nữa dựng thẳng trướng đau.
Quân Hành, Quân Khanh khó tin trợn trừng mắt, hít thở không thông nhìn chăm chăm vào thân hình nhỏ gầy quằn quại giãy giụa chìm ngập trong bể dục không thể thoát ra, âm thanh khóc rống kêu rên văng vẳng không dứt.
Quá mức kinh diễm.