Chương 17: Gọi ta là chủ nhân (H)
“A ~ thao chết nàng, tiểu dâʍ đãиɠ này, hừm ~ ta muốn đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tiểu huyệt da^ʍ tiện của nàng, hưm hưm ~”
Bạch mã hoàng tử điên cuồng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt thiếu nữ, lần lượt đem cắm qυყ đầυ vào miệng tử ©υиɠ nhỏ hẹp, như là muốn đem chọc thủng tử ©υиɠ ra vậy, mà theo tần suất di chuyển càng lúc càng nhanh của hoàng tử, dâʍ ɖị©ɧ như đại hồng thủy từ trong tiểu huyệt Bạch Tuyết không ngừng chảy ra, cảm nhận được thiếu nữ sắp đạt tới cao trào, nam nhân lại gia tăng tốc độ tấn công lần nữa, cắm vào tiểu huyệt thiếu nữ『 phốc phốc ~ phốc phốc ~』 dữ dội.
“A a a ~ sắp… sắp rồi ~ ha a… A a a”
“Ưm ưm ~ nàng… Tiểu dâʍ đãиɠ nàng lại dám tự mình sung sướиɠ trước, chuẩn bị đón nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm lễ rửa tội đi a ~ a a ~”
Bạch mã hoàng tử bị dâʍ ŧᏂủy̠ của công chúa tưới đến tê dại xương cùng, lập tức tách hai đùi của nàng rộng ra, xâm nhập càng sâu hơn, nhưng vẫn còn chưa đủ, chàng còn cuối người dùng côn ŧᏂịŧ quấy đảo chất lỏng bên trong, vừa quấy lại vừa tăng nhanh tần suất chuyển động hơn nữa, nhanh chóng thọc vào rút ra thêm vài phút, đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, bắn ra một dòng suối nóng hổi rót vào trong tử ©υиɠ công chúa.
“Ưm ~ Hừm hừm hừm ~ a a a ~”
Công chúa Bạch Tuyết thoải mái đến toàn thân run rẩy, nàng cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng dính nhớp đầy tử ©υиɠ, lại lần nữa thỏa mãn cao trào.
“Ưm ~ a ~ hức hức… ưm ~”
Bạch mã hoàng tử cũng vô cùng sung sướиɠ, sau khi bắn vào trong da^ʍ huyệt Bạch Tuyết một đợt lại tiếp tục bắn, mà tiểu huyệt ướt nóng trải qua cao trào xong lại bắt đầu co rút lại siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ mà hút.
Bạch mã hoàng tử vuốt chiếc bụng nhỏ vừa mới xẹp xuống lại bị bắn đầy nói: “Ừm hửm ~ đúng thật là tiểu mẫu cẩu không biết no” nói xong lại dùng sức đẩy côn ŧᏂịŧ tiến sâu vào hoa huyệt Bạch Tuyết.
“Ưm ~~ tất cả đều là bởi vì chàng, kỵ sĩ đại nhân của ta”
“Bốp bốp bốp ~”
“Cɧó ©áϊ! Không được kêu ta ghê tởm như vậy, nàng phải gọi ta là chủ nhân”
Bạch mã hoàng tử lịch thiệp dịu dàng bỗng chốc trở nên thô bạo tà ác, chàng hung hăng siết lấy vυ' Bạch Tuyết, một cái tay khác dùng sức đánh mạnh vào cặp mông trắng nõn mịn màng của nàng, côn ŧᏂịŧ thô dài giữa háng cũng bắt đầu đâm thọc liên hồi như một chiếc máy đóng cọc.
“A ~ a a ~ ách… Vâng… Đúng vậy! Chủ nhân ~”
Tròng mắt thiếu nữ trợn trắng, toàn thân run rẩy, công chúa Bạch Tuyết đáng thương đã hoàn toàn đánh mất sự cao quý thuần khiết của trước kia mà hoàn toàn biến thành một tiểu mẫu cẩu dâʍ đãиɠ, mà thân thể hạ lưu của nàng lại lần nữa đón nhận cuộc chinh phạt mới .